Vô Thường

Chương 824 : Bạch đế thành lâm nguy

Ngày đăng: 21:46 21/04/20


Đức hạnh của đám người Thiên Thánh Cung, tối nay Đường Phong đã lĩnh giáo qua.



Không để ý tới Lôi Tẩu, Đường Phong vội vàng tập trung tinh thần, cẩn thận dò xét trí nhớ của hai âm hồn mới ngưng luyện. Một lát sau, vẻ mặt Đường Phong tái nhợt.



Đúng như suy đoán của hắn, đám người Thiên Thánh Cung chính là Bạch Đế Bí Cảnh!



Bạch Đế Bí Cảnh tồn tại, vốn là bí mật, dù trong Bạch Đế thành, cũng rất ít người biết. Thiên Thánh Cung có thể biết Bạch Đế Bí Cảnh tồn tại không phải không có nguyên do.



Nhớ tới điểm ấy, Đường Phong có chút ảo não, nếu động tác năm đó nhanh một chút, trảm thảo trừ căn, đã không phát sinh chuyện hôm nay.



Tính toán thời gian, đội ngũ của Thiên Thánh Cung có lẽ đã đến Bạch Đế thành, hiện tại không biết tình huống Bạch Đế thành như thế nào.



- Ngưu huynh, đã lâu không gặp, tuy muốn nói chuyện với ngươi, nhưng không có thời gian, ngươi về Thiên Tú trước, ta đi Bạch Đế thành xử lý ít chuyện, đến lúc đó sẽ mở tiệc ăn mừng.



Đường Phong không dám trì hoãn, vội vàng đứng lên nói với Lôi Tẩu.



Tuy Lôi Tẩu không biết xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn sắc mặt Đường Phong có chút không đúng, lắc đầu nói:



- Phong lão đệ, lão Ngưu vừa nói, ngày sau ngươi đi đâu ta sẽ đi theo đó. Lại nói, ta cũng muốn đi Bạch Đế thành, chỉ là thuận đường cùng đi.



Đường Phong lắc đầu:



- Việc này một mình giải quyết dễ hơn. Nếu ngươi xuất hiện chỉ thêm phiền toái, bởi vì tối nay người kia chạy trốn, cũng đang trên đường đi về phía Bạch Đế thành, nếu trên đường đi ngươi gặp phải hắn, chỉ sợ tội danh giết hai tên đệ tử Thiên Thánh Cung sẽ đổ lên đầu chúng ta.



Lôi Tẩu không phải là đồ đần, tuy đôn hậu, nhưng không có nghĩa là không biết gì, cẩn thận tưởng tượng một chút liền biết.



- Nếu như thế, Phong lão đệ cẩn thận một chút, lão Ngưu trở về Thiên Tú trước.



Sắc trời chưa sáng, Đường Phong và Lôi Tẩu đã đi, một đường đi về phía Bạch Đế thành. Từ Định Khang thành đi về phía bắc, phải đi vài ngàn dặm, mới có thể đi vị trí của Bạch Đế thành... Nhưng vì lo lắng chuyện Bạch Đế thành cùng Bạch Đế Bí Cảnh, Đường Phong dùng toàn lực phi hành. Tuy cương khí tiêu hao rất lớn, nhưng có Thiên Nhân Hợp Nhất Chi Cảnh, Đường Phong đã khôi phục lại, cho nên đoạn đường này không lộ vẻ mệt nhọc chút nào.



Đường Phong bây giờ có chút hoài niệm Tiểu Thiên Khiếu Thiên Lang, tuy Tiểu Thiên chỉ đạt Lục giai, nhưng tốc độ rất nhanh, bản thân là Phong hệ linh thú, cưỡi gió rong ruổi, nhưng đến mức làm người ta líu lưỡi, cưỡi trên nó rất vững vàng. Nhưng từ khi biến thành cô gái ngốc thì không thể cưỡi rồi...



Năm ngày sau, Đường Phong cũng đã đến Bạch Đế thành. Những tòa núi tuyết nguy nga và những kiến trúc cổ xưa, đây chính là địa bàn của thế lực lớn nhất Lý Đường đế quốc.



Nhưng lần này Đường Phong phát hiện những trạm gác ngầm của Bạch Đế thành ở bên ngoài đã không còn đâu, phát hiện này làm cho Đường Phong càng thêm lo lắng, vội vàng xông vào nội thành.


- Chỉ là Bạch Đế Bí Cảnh hiện giờ không cách nào mở ra, thứ cho tiểu nữ không thể giúp được gì.



Chạy tới nhà người khác mạnh mẽ cướp đoạt, lại còn nói đầy chính nghĩa, Bạch Nguyệt Dung rất chán ghét. Bạch Đế Bí Cảnh hôm nay chỉ có Đường Phong mới có thể mở ra, điểm này Bạch Nguyệt Dung rất tinh tường, nhưng lại không nói.



Ngũ Triêu Dương dùng Bạch Nguyệt Dung uy hiếp, yêu cầu bọn người Dương Xuân phối hợp với Hàn Đông mở ra, bọn người Dương Xuân không chối từ, dù sao cũng mở không ra, làm bộ cũng tốt. Chỉ một đêm, thi triển vô số lần Tuyệt Quý Tuyệt Sát Kiếm Trận, làm cho bọn người Dương Xuân rất mệt mỏi, nếu không phải trước đó không lâu tấn chức Linh giai, thực lực đại trướng, nếu không không cách nào kiên trì được đến bây giờ.



Lời này của Bạch Nguyệt Dung, làm cho Ngũ Triêu Dương biến sắc, lẳng lặng nhìn nàng một lát, lúc này mới cười ha hả một tiếng:



- Xem bộ dáng của Bạch thành chủ đã hiểu lầm bọn người chúng ta, tuy năm người chúng ta xuất thân từ Thiên Thánh Cung, đại biểu cho thiên hạ đại nghĩa, nhưng năm người chúng ta chỉ có thể tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, có chút thời điểm, vì đạt được mục đích, cần một ít hy sinh.



Nói xong lời cuối cùng, sắc mặt Ngũ Triêu Dương trở nên dữ tợn.



Bạch Nguyệt Dung không đổi sắc, chân thành nói:



- Thủ đoạn Ngũ tiên sinh không nhỏ, nữ tử đã lĩnh giáo qua, hôm nay kinh mạch toàn thân của tiểu nữ bị phong ấn, nếu Ngũ tiên sinh muốn giết ta, tùy thời có thể động thủ.



Ngũ Triêu Dương chậm rãi lắc đầu:



- Bạch thành chủ vẫn không hiểu ý của ta, ngươi là người đứng đầu một phái, sao Ngũ mỗ dám động thủ với ngươi chứ? Nhưng Bạch Đế Bí Cảnh không cách nào mở ra, có thể Bạch thành chủ còn một chút chuyện chưa nói với ta, bí mật được che dấu là gì, tại sao không cách nào mở cửa vào ra?



Ánh mắt Ngũ Triêu Dương sáng quắc nhìn chằm chằm vào Bạch Nguyệt Dung, sau đó ngoảnh mặt làm ngơ.



- Đắc tội.



Ngũ Triêu Dương gật đầu với Bạch Nguyệt Dung, một tay mạnh mẽ vung lên, một đạo chưởng kình hình bán nguyệt đánh ra, sau đó có một tiếng hét vang lên, hơn mười đệ tử Bạch Đế thành đang vây quanh biến thành vũng máu, một kích của Linh giai trung phẩm cao thủ, những đệ tử Bạch Đế thành này có thể ngăn cản sao?



- Dừng lại!



Thời điểm Bạch Nguyệt Dung phát giác không đúng, kêu lên một tiếng thì hơn mười đệ tử này đã chết rồi, nhìn qua nhưng đệ tử vô tội chết thảm, Bạch Nguyệt Dung phẫn nộ, nghiến răng nghiến lợi gầm lên nói:



- Ngũ Triêu Dương!



Trên mặt Ngũ Triêu Dương tràn đầy bi ai, giống như tráng sĩ đoạn tay, thở nhẹ một hơi, nhắm mắt lại nói:



- Bị bất đắc dĩ, mong rằng chư vị thứ lỗi!