Vô Thường

Chương 840 : Bích họa thần kỳ

Ngày đăng: 21:46 21/04/20


Một chiêu Phách Sát Kiếm bổ qua, tấn công vào khe hỡ của khớp nối trên cổ, kiếm quang bắn ra, trực tiếp chém bay đầu của tên này. Không có máu tươi chảy ra, đầu người này bị đánh bay về phía sau, cả người của hắn đột nhiên hóa thành cát chảy, rơi xuống mặt đất.



Địch nhân từ bốn phía bị xông tới, Đường Phong nhảy lên không trung, khó khăn lắm mới tránh thoát, đang ở giữa không trung, lại xuất một kiếm đâm ra, một kiếm này đâm vào ngực một người, kiếm tiến vào năm thốn, nhưng không ảnh hưởng đến hắn chút nào.



- Khốn khiếp!



Đường Phong âm thầm mắng một tiếng, hắn hiện tại đã biết trận pháp mình vừa xúc động có tác dụng gì rồi, trận pháp này làm cho những người và linh thú trong các bức bích họa sống lại, sau đó giết chết người xâm nhập.



Người và linh thú trong các bức bích họa trong vách tường cát đều không có sinh mạng, sở dĩ có thể sống lại, nguyên do là trận pháp thôi động, cho dù Đường Phong đâm trúng chỗ hiểm của hắn, cũng không tạo thành thương tổn gì với họ, chỉ có một biện pháp giải quyết bọn chúng, chính là giống như vừa rồi chém bay đầu của bọn chúng là được.



Những chữ trên tấm bia đá cảnh báo lúc nãy không nói quá chút nào, người dám tự ý xông vào, chết!



Đường Phong đi về phía trước, trên lối đi đằng trước có ít nhất vài trăm bức bích họa. Điều này mà nói, trên lối đi có ít nhất có hơn trăm địch nhân, hơn nữa nơi này còn có hơn mười lối đi, nếu mỗi địch nhân đều có thực lực Thiên giai trung phẩm hoặc Thiên giai thượng phẩm, nghĩ tới đây, Đường Phong không dám suy nghĩ tiếp nữa.



- Răng rắc két!



...



Giống như muốn nghiệm chứng suy đoán trong lòng của Đường Phong, thời điểm hắn đang giao chiến với sinh vật không có tính mạng trong các bức bích họa, từ bốn phương tám hướng truyền đến từng đợt động tĩnh dị thường, đại địa lắc lư, giống như có thiên quân vạn mã đang tiến về phía mình.
Cảnh giới Linh giai trung phẩm, cầm Thiên binh trong tay, dù những sinh vật trong bích họa không sợ chết, cũng không cách nào cản nổi Đường Phong.



Chém chém chém, giết giết! Mỗi một kiếm đều có một sinh vật trong bích họa biến thành cát chảy, nhưng từ phía sau lại có sinh vật trong bích họa xông lên, thậm chỉ Đường Phong không cần tìm chúng, chỉ đứng nguyên tại chỗ chờ đợi là được.



Những sinh vật trong bích họa có người, có bộ dạng linh thú, nhưng bọn chúng không có linh trí, chỉ biết dùng công kích mà mình am hiểu nhất tấn công. Nếu là người còn dễ nói, tất cả đều tiến thẳng lên, nhưng những con linh thú kia, có phi hành linh thú, từ trên không trung đánh xuống, Đường Phong thường xuyên bị giáp công.



Tình huống dược thi bên kia cũng thế, có rất nhiều phi hành linh thú từ không trung nhào xuống công kích, một kích liền lui, ba cổ dược thi giết đến tận bây giờ, cũng chỉ giết được những sinh vật không biết bay, phi hành linh thú không chết con nào.



Nếu tiếp tục như vậy, càng nhiều phi hành linh thú thì càng khó giải quyết.



Đường Phong kiềm chế lo lắng trong nội tâm, một kiếm lại một kiếm chém lên những sinh vật trong bích họa, tuy mỗi kiếm giết được một con, nhưng tiêu hao cương khí lớn vô cùng, hơn nữa những tên mặc khôi giáp, lực phòng ngự không tệ, Đường Phong phải vận dụng tám phần thực lực mới có thể giết chết chúng.



Nửa thời thần trôi qua, Đường Phong không biết mình đã giết được bao nhiêu sinh vật trong bích hoạ, nhưng địch nhân trong thông đạo lại không thể giải quyết hết địch nhân. Ngược lại, cương khí của bản thân không đủ, đang từ từ giảm bớt.



Từ trong Mị Ảnh không gian xuất ra một lọ đan dược, há miệng ném đan dược vào miệng, trực tiếp nuốt vào trong bụng, lại cầm một khối linh thập trung phẩm trong tay, lúc này mới bù đắp được cương khí tiêu hao.



Sinh vật trong bích họa trong thông đạo ít đi rất nhiều, chỉ cần thêm một lát nữa, là có thể giải quyết tát cả bọn chúng.