Vô Thường
Chương 853 : Nghiền ép râu cá trê
Ngày đăng: 21:46 21/04/20
- Đại thiếu, chuyện gì làm cho ngươi vui vẻ như thế?
Râu cá trê mở miệng hỏi.
- Không liên quan đến ngươi.
Đường Phong không cách nào thu liễm vui vẻ, trước đây hắn vẫn luôn lo lắng sau này làm sao mình có thể tu luyện Linh Quyết đây, nhưng không nghĩ tới chuyện này lại được giải quyết dễ dàng.
Có một đầu linh mạch hóa Long bên người, Đường Phong muốn lúc nào tu luyện Linh Quyết cũng được, không còn băn khoăn như trước đây.
Thấy Đường Phong không muốn nói, râu cá trê cũng không dám hỏi, chỉ đứng một bên chà xát tay.
Đường Phong liếc mắt nhìn Sơn Hà Đồ trên tay, tuy nó bị cuốn lại, nhưng nếu lúc nào cầm trong tay thế này thì quá vướng bận, liền trực tiếp nhét vào trong Mị Ảnh không gian. Nào biết mới đem Sơn Hà Đồ ném vào trong Mị Ảnh không gian, râu cá trê và Bạch Ngọc Long trước mắt cũng lập tức biến mất không thấy nữa. Một người một Long đều biến mất, giống như trước kia chưa bao giờ xuất hiện qua.
Đường Phong nhìn đất cát trống trải trước mắt, sững sờ một lúc lâu, lúc này mới đem Sơn Hà Đồ từ trong Mị Ảnh không gian lấy ra.
- Đại thiếu!
Tiếng kêu bi phẫn của râu cá trê từ bên trong Sơn Hà Đồ truyền ra, Đường Phong mở Sơn Hà Đồ ra, thấy gương mặt của hắn xuất hiện bên trong, thống khổ nhìn mình, mặt mũi tràn đầy khủng hoảng và thất thố, thiếu chút nữa khóc lên:
- Đại thiếu, vừa rồi đã làm gì? Tại sao lão phu đột ngột bị thu vào trong Sơn Hà Đồ, hơn nữa tiến vào thế giới đen thui, cái gì cũng không thấy, cái gì cũng không nghe thấy.
Đường Phong ho nhẹ một tiếng, suy nghĩ một chút, liền minh bạch nguyên nhân trong đó.
Vừa rồi râu cá trê nói hắn và Sơn Hà Đồ cùng một nhịp thở, cho nên không thể cách Sơn Hà Đồ quá xa. Lúc đó Đường Phong không để ý, nên đem Sơn Hà Đồ thu vào trong Mị Ảnh không gian, lại không nghĩ tới râu cá trê cùng Bạch Ngọc Long cũng bị thu vào, hoàn cảnh trong Mị Ảnh không gian rất đặc thù, cho nên là một mảnh đen kịt, không thể thấy không thể nghe.
- Lão phu nhất định sẽ vì đại thiếu mà ra thân khuyển mã.
Vẻ mặt râu cá trê nghiêm túc, tuy hiện giờ không có hi vọng gì, nhưng Đường Phong đã có thể phát hiện ra một khối Tái Sinh Thạch, liền đại biểu cho việc hắn có năng lực cải tạo thân thể. Cho tới lúc này, râu cá trê mới vứt bỏ toàn một âm mưu quỷ kế trong lòng, đem hi vọng ký thác trên người Đường Phong.
- Lão gia hỏa, những bí văn và chỗ bảo bối ẩn giấu, nói cho ta nghe xem nào.
Đường Phong đem Tái Sinh Thạch thu vào, sao đó nghiền ép giá trị của râu cá trê.
Hắn đã không thể giúp mình đánh nhau, dù bản thân hắn có thực lực Linh giai thượng phẩm cũng không làm nên chuyện gì. Không duyên không cớ mang theo hắn, còn phải giúp hắn tìm Tái Sinh Thạch, Đường Phong sẽ không làm một mua bán lỗ vốn như vậy.
- Đại thiếu, điều này trong nhất thời lão phu làm không được, nơi hạ lạc của Ngự Thần...
Râu cá trê nói xong, liền thấy sắc mặt Đường Phong hạ xuống, vội vàng nói tiếp:
- Đại thiếu có thể cho lão phu một ít thời gian hay không, nói không chừng lại nhớ cái gì đó.
Đường Phong bĩu môi, mở miệng nói:
- Lão gia hỏa, không phải ngươi nói lúc ngươi còn sống thích nhất là thu thập kỳ trân dị bảo sao? Nếu bảo bối này không nhớ ở đâu thì bỏ đi, nhưng những bảo bối do ngươi thu thập để ở đâu, ngươi cũng quên?
Hắn khi còn sống là Linh giai thượng phẩm, thu thập bảo bối sẽ không quá kém, hơn nữa hắn không có Mị Ảnh không gian, cho nên sẽ đem bảo bối cất ở nơi nào đó. Tuy ngàn năm qua đi, nhưng là chỗ đặt bảo tàng của Linh giai thượng phẩm, chỉ sợ không dễ dàng bị người khác phát hiện ra.
Thần sắc râu cá trê sững sờ, hai bàn tay của hắn xúc động run lên liên tục, hắn hận, hận mình vừa rồi nhanh mồm nhanh miệng nói ra chi tiết, hiện tại tốt rồi, bị vị đại thiếu trước mặt này nhìn ra mệnh căn của hắn.