Vô Thường

Chương 860 : Công kích đến từ lòng đất

Ngày đăng: 21:46 21/04/20


Mà cách lối ra một khoảng không xa, người Thiên Thánh Cung đang cùng một đầu linh thú hung thần ác sát đánh nhau. Đầu linh thú này không lớn, bộ dáng như hổ như báo, thân hình cường tráng, tốc độ cực nhanh, dù hơn hai mươi đệ tử Thiên Thánh Cung vây quanh, có chút khó đối phó.



Tô Luyến Thủy đứng ở một bên, nhìn chằm chằm vào đầu linh thú hung mãnh này, nàng cũng không tiến lên hỗ trợ, xem bộ dáng là đứng lược trận, hoặc bảo tồn thực lực ứng phó phiền toái kế tiếp.



Dùng thực lực đệ tử Thiên Thánh Cung, linh thú phổ thông không có khả năng đánh tới bây giờ, nhưng đầu linh thú này lại đem đệ tử Thiên Thánh Cung quấy đến mức luống cuống tay chân.



Tốc độ quá nhanh, nhanh đến mức không ai nhìn thấy dấu vết nó di động, mỗi một lần nó xuất hiện và biến mất, tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt, diện tích lối đi trong thông đạo không lớn, hơn hai mươi Linh giai chen chút một chỗ, có chút chật chội.



Mỗi một kích của con linh thú này có uy năng lớn lao, mỗi một trảo của nó dễ dàng bài trừ hộ thân cương khí của đệ tử Thiên Thánh Cung.



Nếu không phải đám người kia hợp tác ăn ý, chỉ sợ đã xuất hiện thương vong.



Linh thú Thất giai đỉnh phong! Đường Phong sớm đã luyện ra nhãn lực, liếc nhìn một cái đã nhìn ra chi tiết của nó. Thất giai đỉnh phong, tương đương với Linh giai hạ phẩm đỉnh phong, chỉ kém một bước là đạt tới Bát giai, tương đương với Linh giai trung phẩm,có sức mạnh như vậy cũng là đương nhiên.



Nhưng linh thú dù sao cũng là linh thú, tuy đơn thể thực lực của nó mạnh hơn đệ tử Thiên Thánh Cung, nhưng mãnh hổ nan địch quần hồ, Thiên Thánh Cung muốn bắt nó chỉ là vấn đề thời gian.



Đúng như Đường Phong dự liệu, quần đấu không đến nửa nén hương, một đệ tử Thiên Thánh Cung nắm lấy cơ hội, một đao chém vào trên người con linh thú này, sau đó là một tiếng rống đầy phẫn nộ vang lên, đầu linh thú Thất giai đỉnh phong này cuối cùng cũng bị thương.



Những đệ tử Thiên Thánh Cung còn lại tận dụng thời cơ, nhao nhao đánh ra sát chiêu của mình, muốn giết chết đầu linh thú này.




Nhưng bây giờ không phải là thời điểm chú ý tới nó, nếu đã vào đến tận đây, Đường Phong muốn biết bảo bối của râu cá trê nằm chỗ nào. Di động thân hình đi vào lối vào, phóng nhãn xem xét chung quanh, Đường Phong phát hiện ở đây là một thảo nguyên đầy hoa cỏ.



Diện tích nơi này ước chừng khoảng trăm trượng, cũng được bày biện theo một hình tròn. Chung quanh là nhiều cây đào, xem ra thảo nguyên này chính là vị trí trung tâm của Mê Tung Chi Lâm.



Đường Phong thật sự không nghĩ tới tình huống sẽ phát sinh chuyện này, tròng mắt quét qua phương viên trăm trượng, nhưng không phát hiện ra bất kỳ địa phương khả nghi nào.



Hơn mười Linh giai này vẫn đang hăng hái chiến đấu, cho nên không ai chú ý đến Đường Phong, sống chết trước mắt, ai còn dư lực đi chú ý người khác? Ngay cả Lý Thiên Cừu và Tô Luyến Thủy cũng thế.



Thấy tình hình này, Đường Phong lập tức không do dự, chạy đến lối ra, muốn cẩn thận tìm trong vị trí này một lần.



Đường Phong mới di động bộ pháp không qua bao lâu, cả mặt đất đột nhiên nổ vang, giống như sấm rền từ dưới đất xông lên, phát hiện động tĩnh dị thường mọi người đều đỉnh chỉ động tác.



Không đợi mọi người kịp phản ứng, cách đó không xa xuất hiện một tiếng "oanh" nổ mạnh, một cột khói bụi bay lên, khi khói bụi tan hết, mọi người nhìn thấy trên mặt đất xuất hiện một lỗ thủng khổng lồ.



- Đầu linh thú kia đâu?



Có người nói thầm một câu.