Vô Thường
Chương 881 : Nữ tử thần bí
Ngày đăng: 21:47 21/04/20
- Chỉ có một mình mà dám xông vào Thiên Thánh Cung làm càn, quả thật là không biết sống chết!
Lê Kiếm Sinh hừ lạnh một tiếng.
Chỉ cần không phải thành chủ Huyết Vụ Thành Huyết Thiên Hà tự mình đến, mọi người ở đây ai cũng không để ý. Dù là Huyết Thiên Hà đến Thiên Thánh Cung, chỉ sợ cũng phải ôm hận mà về, tuy hắn là Linh giai thượng phẩm, nhưng Thiên Thánh Cung cũng có tồn tại không kém gì hắn.
Nhưng cũng phải nói, đã rất lâu rồi không có người ngoài dám bước vào Linh Mạch Chi Địa của Thiên Thánh Cung. Mấy trăm năm qua, tuy cũng có hai ba người rảnh rỗi trùng hợp tiến vào Thiên Thánh Cung, nhưng tất cả đều không có ngoại lệ, kết cục đều không tốt.
Cho nên đối với chuyện này bốn vị hộ pháp cũng không để bụng, Thiên Thánh Cung trừ bốn người bọn hắn ra, còn có gần trăm Linh giai cao thủ, dù phần lớn mọi người đang bế quan tu luyện, nhưng số lượng còn lại ở bên ngoài cũng làm cho nhiều người chùn bước.
Lần này đi Thiên Tú để báo thù, cho nên phải thương thảo mang theo những những ai, Tiêu Tham Trữ và Vệ Đông Lâu đang bàn tính với nhau, định ra danh sách những ai phải đi, Đại hộ pháp và Lê Kiếm Sinh thì không nói lời nào, đang từ từ thưởng thức trà thơm.
- Đạp đạp đạp...
Tiếng bước chân liên tiếp lại vang lên làm bốn người nhướng mày, không khỏi quay đầu nhìn ra ngoài, sau một khắc, tên Linh giai hạ phẩm đi thông báo vừa rồi đã quay trở lại, thần sắc lúc này có chút không thích hợp, vội vội vàng vàng, vừa vào cửa đã hô:
- Đại hộ pháp, không tốt, người nọ quá lợi hại, Thánh cung đã hao tổn ba gã đệ tử!
- Cái gì?
Bốn vị hộ pháp kinh ngạc một hồi, từ trên ghế đứng bật dậy.
- Người đến là cao thủ Linh giai trung phẩm?
Thần sắc Đại hộ Pháp trở nên nghiêm túc, có thể xâm nhập Thánh cung, lại bị nhiều cao thủ vây chung quanh mà có thể đả thương người, không phải Linh giai trung phẩm thì không làm được.
Có chút phiền phức ah! Đường Phong nhìn những cao thủ Thiên Thánh Cung chung quanh, cũng chau mày, Linh giai không có tên nào xoàng xĩnh, tuy vừa rồi mình xuất kỳ bất ý với địch nhân, nhưng nếu vẫn đánh tiếp như vậy, tình huống của mình sẽ không tốt, nhân số bọn chúng nhiều, mình chỉ có một mình, xa luân chiến cũng có thể đem mình mài từ từ cho đến chết.
- Phải tìm chính chủ trước mới được!
Thời điểm Đường Phong trầm tư, Linh Khiếp Nhan trốn trong trung tâm cương tâm kêu lên một tiếng, trên mặt lập tức hiện ra vẻ vui mừng, cảm ứng nhìn về một hướng.
Bên ngoài năm mươi dặm, trong một căn nhà gỗ, một người đang ngồi tay ôm đàn ngọc, trên mặt nữ tử được che phủ bởi một tấm sa mỏng, động tác dừng lại, sắc mặt lộ ra một chút chần chờ và kinh ngạc.
- Đàn tiếp đi.
Trước mặt nữ tử mang sa che mặt, là một người mặc quần áo hỏa hồng, dáng người vô cùng nóng bỏng khuôn mặt lạnh buốt, nữ tử kia đang chìm đấm trong âm nhạc bỗng nhiên mở mắt ra, lạnh nhạt nói.
- Ân.
Nữ tử mang sa mỏng gật đầu, vội vàng thu liễm tinh thần, chuyên tâm khảy đàn.
Nữ tử mặc quần áo hỏa hồng nghi hoặc liếc nhìn người ngọc trước mặt, lại quay đầu nhìn về phương hướng Thiên Thánh Cung, không biết cố ý hay vô tình ý mở miệng nói:
- Có ý tứ, đã nhiều năm rồi không ai dám đến nơi này gây chuyện, ta muốn nhìn xem người này làm sao còn sống đi ra ngoài.
Thời điểm nói lời này, nữ tử mặc quần áo hỏa hồng liếc nhìn thần sắc của người ngọc trước mặt, nhưng không phát hiện bất cứ điều gì không đúng.
Bên kia, Tiêu Tham Trữ và ba tên hộ pháp khác chỉ trong mấy tức thời gian ngắn ngủi đã xuất hiện trước mặt Đường Phong.