Vô Thường
Chương 897 : Hỏa phượng chi huyết
Ngày đăng: 21:47 21/04/20
Sau khi âm thanh trầm đục này đạt tới một loại cực hạn, bỗng nhiên trứng Hắc Phượng lại im lặng một cách quỷ dị, trong thiên địa chỉ còn lại vô số người, tiếng tiếng hít thở và âm thanh vù vù của hắc sắc hỏa diễm từ trên trời rơi xuống.
Ầm một tiếng, trên mặt đất xuất hiện một cổ lốc xoáy, cuồng phong không thổi về hướng của mọi người, mà thổi về hướng của trứng Hắc Phượng, trứng Hắc Phượng lúc này làm cho tất cả mọi người bỡ ngỡ, một quả trứng đen kịt giống như thôn phệ tất cả, tản ra lực hấp dẫn mạnh mẽ, đem hắc sắc hỏa diễm trên mặt đất hút vào trong trứng.
Hắc sắc hỏa diễm này làm vô số cao thủ Thiên Thánh Cung trong mấy ngày nay đau đầu, lấy mắt thường cũng có thể thấy tốc độ nó đang giảm bớt, vốn chiếm cứ phương viên mười dặm, nhưng qua một lát, liền ít đi một thành.
Nhìn thấy cảnh này, bọn người Đại hộ pháp lúc này vô cùng khiếp sợ, bọn họ vốn không biết quả trứng đen kịt kia là gì, nhưng lúc này lại có thể hấp thu hắc sắc hỏa diễm mà Linh giai thượng phẩm cao thủ cũng phải kiêng kỵ đau đầu.
Phong Quyển Tàn Vân, đây là câu để diễn tả cảnh tượng trước mắt của tất cả mọi người!
Hơn mười tức qua đi, hắc sắc hỏa diễm đã biến mất không thấy gì nữa, tất cả đều bị quả trứng màu đen thôn phệ sạch sẽ. Nếu không không phải trên mặt đất lúc này đều khô cằn và kiến trúc bốn phía bị tàn phá trước kia vẫn tồn tại, mọi người cũng không tin tưởng trước kia, nơi đây còn bị hắc sắc hỏa diễm bao trùm.
Độ ấm trong không khí lúc này đã biến mất, tuy vẫn còn khô nóng, nhưng trong tưởng tượng của mọi người vẫn cảm giác có chút không thoải mái.
Không đợi mọi người Thiên Thánh Cung mừng rỡ, hai cổ khí tức thuộc về Linh giai thượng phẩm đột nhiên bạo phát ra, hai cổ khí thế này giống như cuồng phong dậy sóng, mang theo uy thế không gì địch nổi, thổi trúng làm tất cả mọi người đều đứng không vững gót chân.
Hai cổ khí thế Linh giai thượng phẩm này bộc phát ra, tất cả mọi người ở đây giống như phản xạ có điều kiện, đều vận hộ thân cương khí, để phòng bất trắc.
Dù bọn họ không phải nghênh đón công kích gì, nhưng lại nhìn thấy hai đạo thân ảnh giống như cùng một lúc bổ nhào về phía quả trứng linh thú màu đen kia.
Một đạo hỏa hồng, trên đường tiếng lên rực rỡ như một đường thẳng màu đỏ, đó chính là phu nhân.
Một đạo khác dù không rực rỡ như phu nhân, nhưng hào quang cũng tràn ngập màu sắc, cương khí bạo phát ra hào quang chói mắt.
Chỉ trong thời gian một cái nháy mắt, hai đạo nhân ảnh đã lao tới bên cạnh trứng Hắc Phượng, ở trước mặt bao nhiêu người, trứng Hắc Phượng và Tà Ngô Đồng đã biến mất không thấy đâu nữa, mây đen trên bầu trời cũng đột ngột tán ra, lộ ra bầu trời sáng sủa.
Đùng đùng... Âm thanh quyền cước va chạm liên tiếp truyền đến, mỗi một lần âm thanh phát ra đều kèm theo khí kình thuộc về Linh giai thượng phẩm, phạm vi mặt đất xung quanh họ không cách nào thừa nhận lực trùng kích như vậy, nơi đó đang vỡ ra từng mảng, cương khí mạnh mẽ phát tán ra bốn phía, trên mặt đất nứt ra từng khe rãnh rất sâu.
Một tiếng kêu đau đớn truyền tới, sau đó là một đạo nhân ảnh bay ra ngoài, còn đạo nhân ảnh hỏa hồng đang đứng nguyên tại chỗ.
Thời gian giao thủ quá ngắn, nhưng trong thời gian giao phong ngắn ngủi này cũng có một ít người nhìn rõ là ai chiếm ưu thế, cho đến khi hai đạo nhân ảnh lộ ra khuôn mặt, bọn người Đại hộ pháp mới phát hiện Đường Phong bị đánh lui ra hơn mười trượng, tay bụm lấy ngực. Một tràn ho nhẹ vang lên, phu nhân vẫn vững như bàn thạch không chút sứt mẻ!
Phu nhân thắng! Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người ai cũng biết trong lần giao thủ vừa rồi, phu nhân đã chiếm ưu thế.
Nhưng mà... Trên sắc mặt của hai người, làm cho mọi người không thể hiểu nổi. Rõ ràng phu nhân thắng, nhưng sắc mặt lại căm tức và phẫn nộ, mà Đường Phong thua, hiện đang cười rất vui vẻ.
Nhìn thấy tràng diện này thì ai cũng biết Đường Phong đã chiếm tiện nghi, phu nhân đã chịu thiệt.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Ha ha, phu nhân, nói thì lời giữ lời nha...
Đường Phong hít sâu một hơi thật sâu, cố gắng bình ổn khí huyết trong cơ thể, ngồi thẳng nhìn lên hồng sam nữ tử.
- Xú tiểu tử!
Lúc Đường Phong thăm dò Bạch Đế Bí Cảnh, kiếm được không ít đan dược, nhưng nhưng lọ đựng đan dược, đều không có Huyết Tủy Ngọc Bình! Ngay cả một tông môn như Dược Thần Tông lấy đan dược làm chủ, cũng không có bảo bối bực này. Nhưng hồng sam nữ tử lại lấy ra.
Giá trị một Huyết Tủy Ngọc Bình là không thể đánh giá, mà thứ nằm trong nó có giá trị bao nhiêu?
Nghĩ tới chuyện này, hô hấp của Đường Phong trở nên dồn dập. Hồng sam nữ tử muốn mình ở lại mấy ngày, chẳng lẽ là muốn đưa cho mình cực phẩm đan dược?
Nhưng không đúng a! Mình và nàng chẳng thân chẳng quen, sao có thể tặng đan dược chứ?
- Muốn biết bên trong là thứ gì sao?
Hồng sam nữ tử hỏi.
- Nếu ta nói không muốn, phu nhân sẽ làm gì?
Đường Phong gãi gãi đôi má, tính tình hồng sam nữ tử loại này thất thường, cho nên phải hỏi trước.
- Đánh ngươi một trận là xong.
Hồng sam nữ tử hừ lạnh một tiếng.
- Vậy vãn bối phi thường muốn biết bên trong là vật gì.
Đường Phong vội vàng đáp.
Hồng sam nữ tử nhịn không được cười một tiếng, thời điểm người khác nhìn thấy mình liền bó tay bó chân, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh, điểm này ngay cả đám hộ pháp Linh giai trung phẩm cũng không ngoại lệ, nhưng tiểu tử này lại rất bình tĩnh, còn dám nói đùa với mình nữa.
Cũng lười tính toán với Đường Phong, hồng sam nữ tử lắc lư Huyết Tủy Ngọc Bình một chút, bên trong truyền ra tiếng chất lỏng va đập.
- Đây là...
Đường Phong nhướng mày, vốn cho rằng bên trong là đan dược gì, nhưng không nghĩ tới lại là chất lỏng.
- Hỏa Phượng chi huyết!
Hồng sam nữ tử chậm rãi nói.
- Cái gì?
Tròng mắt Đường Phong run rẩy, như hắn không hề tin vào lỗ tai của mình, chần chờ thật lâu mới dám mở miệng hỏi:
- Phu nhân... Ngươi vừa nói bên trong chính là Hỏa Phượng chi huyết?
Cũng khó trách Đường Phong lại khiếp sợ như thế, Hỏa Phượng chi huyết cũng không chỉ là máu tươi, mà còn là thuốc tiên chữa thương tốt nhất trên đời, trong truyền thuyết dù thương thế có nặng như thế nào, chỉ cần còn một hơi, phục dụng máu tươi này là có thể khởi tử hồi sinh, nói nó có thể xương trắng mọc thịt, người chết sống lại, ngu ngốc biến thành thông minh còn có chút không đủ.