Vô Thường

Chương 927 : Bí mật đại trận

Ngày đăng: 21:47 21/04/20


- Mắt trận nằm ở đâu?



Mỗi một trận pháp, đều có mắt trận, nhưng trước một thiên nhiên trận pháp cực lớn này, Đường Phong lại không nhìn thấy dấu vết của mắt trận, tuy mười ngọn núi lớn rất đặc thù, nhưng tuyệt đối không phải là mắt trận.



Thời điểm Đường Phong đang trầm tư, đạo ánh sáng mặt trời cuối cùng đã biến mất trong ánh mắt, màn đêm buông xuống, ánh sao lốm đốm trên bầu trời, giống như nước thiên hà chảy xuống, rất đẹp.



Thời điểm ánh sáng của một ngôi sao trên bầu trời lập lòe một cái, cảnh sắc trước mắt, đã thay đổi mạnh mẽ.



Mây mù lượn lờ trong sơn cốc ngàn dặm, chỉ chấn động có một cái, mười tòa núi lớn xung quanh, đã tản mát ra một lực lượng thần kỳ, hội tụ vào trong sơn cốc, chỉ trong mấy tức thời gian ngắn ngủi, đột nhiên tầm mắt khoáng đạt trở lại, mây mù ngăn cản ánh mắt đã biến mất một cách thần kỳ.



Dưới ánh trăng mông lung, cả thiên địa như sáng bừng lên. Trong vòng phạm vi ngàn dặm, dưới mí mắt của Đường Phong không có chỗ nào có thể che dấu, ẩn trốn.



Cảnh sắc có biến hóa, hơn mười cổ cương khí chấn động cường hoành từ một ít địa phương trong sơn cốc truyền tới. Nhưng cổ cương khí chấn động này rất đột ngột, nghĩ đến những cổ cương khí chấn động này lúc ban ngày bị mây mù ngăn cách, đến bây giờ mây mù biến mất, cương khí chấn động mới có thể truyền ra.



Có người! Đường Phong vội vàng thu liễm khí tức, nheo mắt nhìn xuống dưới.



Mười mấy đạo nhân ảnh phân tán trong sơn cốc, lúc này ở dưới ánh trăng, Đường Phong có thể nhìn thấy những người này rất rõ.



Những người này hắn chưa từng gặp qua, nhưng nhìn màu sắc áo choàng của bọn họ khác nhau, điều này đã hiển lộ rõ thân phận của bọn họ.



Cao thủ Huyết Vụ Thành! Đa số đám người này điều mặc hắc bào, đó là Linh giai hạ phẩm cao thủ, chính giữa chỉ có một người, mặc kim bào! Mà trong đám người này, chỉ có hắn là người duy nhất có cương khí chấn động cường đại nhất.




Thu liễm khí tức một lần nữa, Đường Phong chạy về một nơi khác.



Hơn mười cao thủ Huyết Vụ Thành, dưới sự dẫn dắt của Huyết Vân Lưu, đánh về phía Đường Phong, mà hàn khí phía sau lưng bọn họ đang ép tới, dùng tốc độ nhanh hơn bọn họ ép tới gần.



Khoảng cách giữa song phương càng ngày càng gần, mười mấy Linh giai cao thủ này đều vận dụng tất cả khí lực có từ khi còn bú sữa mẹ, liều mạng chạy trốn.



Thời gian một chung trà sau, chỉ trong thời gian uống cạn một chung trà, đàm người Huyết Vụ Thành đã chạy trốn ra khỏi phạm vi sơn cốc, thời điểm người cuối cùng xông ra, hàn khí sau lưng cũng đỉnh chỉ tiến lên, chỉ bao trùm phạm vi của sơn cốc, không lan tràn ra bên ngoài.



Trong lòng của những người này vẫn còn sợ hãi, chỉ có một mình Huyết Vân Lưu, ánh mắt sắc bén như chim ưng dò xét chung quanh, vung tay lên nói:



- Tìm kiếm phạm vi trăm dặm quanh đây một lượt cho ta, tìm xem có gì dị thường hay không.



- Vâng!



Đám thủ hạ đồng ý, chưa kịp thở ra một hơi, liền phân tán ra.



Lúc này, tốc độ của bọn họ cuối cùng cũng phát huy ra tiêu chuẩn của Linh giai, không giống như vừa rồi.



Huyết Vân Lưu đứng nguyên tại chỗ, thả thần thức ra, cẩn thận điều tra từng ngọn cây cọng cỏ quanh đây, thời điểm hắn chạy trốn vừa rồi, hắn cảm nhận được một tia cương khí chấn động từ trên đỉnh núi này phát ra, nhưng khoảng cách còn quá xa, thời gian lại gấp gáp, hắn không dám xác định là cổ chấn động vừa rồi là linh thú hay nhân loại phát ra.