Vô Thường
Chương 930 : Xem hắn tự tìm đường chết
Ngày đăng: 21:47 21/04/20
Ban ngày Mê Tung Trận, chẳng những có hiệu quả của Mê Tung Trận, còn có hiệu quả của ảo trận, mặt khác, mười ngọn núi lớn cấu thành đại trận kia, gia trì áp lực lên thân thể người tiến vào, quấy nhiễu làm cho người ta không thể tiến lên.
Càng đi về phía trung tâm, Thập Sơn Chi Lực càng ngày càng lớn, Đường Phong rất hoài nghi mình cho dù mình phá giải được Mê Tung Trận và ảo trận, không biết mình có thể đứng vững dưới Thập Sơn Chi Lực gia trì mà đi tới được vị trí cửu tinh hàn đàm kia không.
Hiện tại đã phải vận dụng cảnh giới Linh giai hạ phẩm mới có thể chống đỡ được Thập Sơn Chi Lực, cứ tiếp tục đi vào bên trong, phải vận dụng Linh giai trung phẩm, Linh giai thượng phẩm.
Đến vị trí trung tâm, chẳng lẽ phải thừa nhận áp lực của cả mười ngọn núi hay sao? Nếu là như vậy, dù là Linh giai thượng phẩm, cũng không cách nào sống sót.
Chỉ thăm dò vào ban ngày, Đường Phong phải trải qua vô số ảo trận, ít nhất cũng hơn chục lần, tuy tâm trí của Đường Phong vô cùng kiên định, nhưng những ảo trận này không thể làm hắn mất đi phương hướng, nhưng muốn phá giải ảo trận này thì cần phải có thời gian nhất định.
Ngắn thì phải hơn mười tức thời gian, lâu là nửa canh giờ, nhưng kinh nghiệm của mỗi lần đều khác nhau rất lớn.
Thập Sơn Chi Lực gia trì, làm cho Đường Phong không thể không vận dụng thực lực Linh giai trung phẩm, Linh giai thượng phẩm để chống cự. Cương khí toàn thân nhanh chóng tiêu hao, dù trên tay cầm một khối linh thạch cao cấp, Vô Thường Quyết tự chủ vận chuyển, nhưng vẫn cảm thấy không đủ, cuối cùng cũng phải lấy hai hạt Thiên Niên Phong Vương Lộ ra ăn vào.
Điều duy nhất làm cho Đường Phong vui mừng chính là Mê Tung Trận không có hiệu quả với hắn, bởi vì có Linh Khiếp Nhan chỉ dẫn, cho nên có thể nói là Mê Tung Trận này vốn không tồn tại.
Đang lúc Đường Phong thăm dò tình trạng kiệt sức, cũng không biết có phải là đã đến vị trí cửu tinh hàn đàm hay không, đột nhiên mây mù quanh thân đã biến mất không thấy đâu nữa.
Lại là ảo trận? Đường Phong nhíu mày, mỗi lần gặp phải ảo trận, cảnh sắc trong tầm mắt đều có biến hóa rất lớn, cho đến bây giờ hắn đã có chút chết lặng.
Thời điểm đang nghĩ ngợi, cảm giác trầm trọng trên bờ vai nhẹ đi không ít, không chỉ có như thế, mặt đất dười lòng bàn chân trở nên lạnh lẽo thấu xương, từng làn khí lạnh dưới mặt đất bốc lên. Lúc này tinh quang trên bầu trời lóng lánh.
Không đúng! Đây không phải ảo trận! Sát trận ban đêm đã tới! Đường Phong sợ hãi cả kinh, không hề nghĩ ngợi, quay người tháo chạy ra ngoài. Đêm qua hắn nhìn thấy khí thế của băng hàn đã làm cho hắn kiêng kỵ vô cùng.
Một tiếng thét dài truyền tới, đó là tín tiệu lui lại phía sau của phó thành chủ Huyết Vụ Thành Huyết Vân Lưu.
Sơn cốc tĩnh mịch lúc ban ngày, lúc này đã trở nên náo nhiệt vô cùng.
Đám người Huyết Vụ Thành kết đội đi vào nhưng vì Mê Tung Trận và ảo trận nên đã tán lạc với nhau, lúc này từ các phương hướng khác nhau triển khai thân pháp, cấp tốc chạy thục mạng ra bên ngoài.
Rắc rắc rắc...
Hàn khí sau lưng hắn như châu chấu bay đầy trời, từ vị trí trung tâm lan ra bốn phía, lan ra khắp sơn cốc, đóng băng tất cả mọi vật.
Trong sơn cốc, khoảng cách của mọi người có chút xa xôi, hiện tại dù là ai cũng phải chạy trốn khỏi chết, cho nên không có ai để ý đến một người như Đường Phong.
Nếu Huyết Vân Lưu cẩn thận xem xét, chắc chắn Đường Phong không thể che dấu ẩn trốn, bởi vì đang là ban đêm, tất cả đều rất trống trải, không còn sương mù như ban ngày nữa.
- Ngươi gạt ta!
Trong âm thanh của Linh Khiếp Nhan có tiếng nức nở.
- Ta muốn thử, nếu không được thì ta sẽ lập tức lui ra ngoài.
Đường Phong an ủi một tiếng, vội vàng ngậm miệng lại, hàn khí đã bao trùm thân thể của hắn, tay chân lạnh buốt, hàn khí này không cách nào dùng ngôn ngữ để diễn tả. Giống như có ngàn vạn chuôi đao đang chém vào thân thể, làm cho hồn phách như bị đóng băng.
Vô Thường Quyết vận chuyển mạnh mẽ, âm thanh cương khí lưu động trong thân thể, giống như tiếng nước của dòng sông đang chảy, vận chuyển cương khí, làm cho cổ hàn khí này giảm bớt không ít.
Bất quá Đường Phong lại phát hiện, cổ hàn khí này giống như dao cạo, không ngừng ăn mòn thân thể của mình, ý đồ ngăn cản cương khí lưu động, sau đó đóng băng thân thể của Đường Phong.
Công hiệu của Linh Quyết được thể hiện ra, dù hàn khí tiến vào ăn mòn cơ thể, nhưng cương khí lưu động lại không bị ảnh hưởng chút nào, ăn mòn bao nhiêu thì khu trừ bấy nhiêu, tuy Đường Phong cảm thấy rét lạnh, nhưng cũng không bết bát như trong tưởng tượng.
Có hy vọng! Tinh thần của Đường Phong chấn động, nhấc chân bước vào bên trong.
- Đại nhân, nhìn bên kia kìa, người nọ đang đi vào.
Mọi người của Huyết Vụ Thành đều nhìn phương hướng được chỉ, người đệ tử này vừa nhìn sang đã phát hiện ra Đường Phong, lập tức báo cáo cho Huyết Vân Lưu.
Huyết Vân Lưu nhìn về hướng hắn chỉ, quả nhiên thấy bóng dáng của người xuất hiện mấy ngày trước, không khỏi cười lạnh một tiếng nói:
- Không cần quản đến hắn, hắn đang tự tìm đường chết. Hừ, hàn khí ban đêm cho dù là Linh giai thượng phẩm cũng không thể ngăn cản, người này đúng là ngu không ai bằng!
Những đệ tử còn lại của Huyết Vụ Thành cũng cười lên.
Khiếp sợ khi phát hiện, tuy Đường Phong rất gian khổ tiến vào trong sơn cốc, nhưng lại không bị đông thành băng như trong tưởng tượng của bọn họ.
- Đại nhân, tình huống này có chút không đúng nha?
Một đệ tử Huyết Vụ Thành chau mày.
- Uy lực của hàn khí này chúng ta đã thử qua, nhưng có người nào có thể chống được hàn khí ăn mòn sao?
Thần sắc Huyết Vân Lưu rất nghiêm túc, sở dĩ hai năm qua bọn họ xông trận vào ban ngày, nhưng không dám có động tác vào ban đêm, bởi vì tất cả bọn họ đều ăn thiệt thòi nên đã rút ra kinh nghiệm.