[Vô Xá Hệ Liệt] Tu La Quân Tử
Chương 8 :
Ngày đăng: 22:34 21/04/20
Dược liệu rất nhiều, lúc Thượng Quan Khiêm kiểm tra xong thì đã quá nửa ngày.
“Tìm được từng này dược liệu ắt hẳn phải là một người tinh thông, mỗi dược liệu đều là loại tốt nhất.” Đối với dược liệu này Thượng Quan Khiêm thực vừa lòng, không tiếc lời khen ngợi.
“Ông ấy quả thật là một người thầy tinh thông y thuật, dược áp chế độc tính của ta đều là ông ấy phối.” Sau khi dằn vặt xong Quân Hành Tuyệt đem tâm tư không nên có kia đặt ở chỗ sâu nhất trong đáy lòng, trên mặt cùng ngữ khí không lộ ra một chút sơ hở, đáp lại lời Thượng Quan Khiêm hết sức bình thường.
“Có thể cho ta xem dược ông ấy phối được không?” Thượng Quan Khiêm đưa ra một yêu cầu.
Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười ôn hòa kia nhìn mình, Quân Hành Tuyệt trước khi phản ứng kịp đã lấy ra dược bình đưa cho Thượng Quan Khiêm.
Mở nắp bình ra, ngửi một chút, Thượng Quan Khiêm đã biết rõ đây là dùng dược liệu gì, “Người vì Phượng công tử phối dược này tuyệt đối có trình độ của một Ngự y.” Thượng Quan Khiêm nói, dựa vào phương pháp phối trí của loại thuốc này hắn đã biết được người phối loại dược này là ai, chính là lão sư dạy y thuật vỡ lòng cho y – La Thái y.
Nghe đánh giá của Thượng Quan Khiêm, Quân Hành Tuyệt đang ở trong ảo não bởi mỹ nhân kế của Thượng Quan Khiêm trong mắt tinh quang hiện lên, Thượng Quan Khiêm này vì sao nói như vậy? Hắn đã biết cái gì? “La Thái y quả thật là Ngự y, nhà ta cùng triều đình có vài phần giao tình, thỉnh La Thái y khám và chữa bệnh cho ta, Thượng Quan công tử như thế nào biết La Thái y là Ngự y?”
“Đối với dược thì cái mũi ta thực linh (hiệu nghiệm).” Thượng Quan Khiêm cười trả lời, người khác có lẽ phát hiện không được, nhưng y là ai, Tu La Quân Tử của Vô Xá, gặp qua bao nhiêu người, nhận ra ít nhiều sự tình, nghi hoặc mà La Thái Y che giấu trong mắt, y nhìn ra được. Quả nhiên, không thể gạt được hắn, cho dù trải qua nhiều năm như vậy, hắn vẫn như trước có thể nhìn ra hình dáng quen thuộc từ trên người y, bởi vì thời điểm y ở cùng vị lão sư vỡ lòng này đã từng đối y nói qua, hắn nhìn người là nhìn cốt cách cùng thần sắc. Cho dù y có trưởng thành, hắn cũng có thể nhìn ra, bởi vì hắn đoán rất chu đáo, bản lĩnh thực rất giỏi.
Diêm La pha trà ngon cho La Thái y, La Thái y buông xuống những suy nghĩ của mình, đầu tiên hít lấy hương khí,sau nhấp một ngụm, trên mặt là biểu tình say mê, trừ bỏ y thuật ra thì hắn cũng rất thích trà. Trà như vậy hắn vẫn là lần đầu tiên được uống, trà hương thì không cần nói, thời điểm ở trên đầu lưỡi có chút đắng, nhưng lúc nhập khẩu lập tức chuyển thành ngọt lành, không đành lòng nuốt xuống nhưng ngươi lại không có cách nào ngăn cản, nó cứ như vậy chảy về phía yết hầu, ôn nhu tiến vào thân thể của ngươi, mang đi mệt nhọc. Tứ chi trăm hài, kinh lạc cốt cách đều được làm dịu một phen, phiên phiêm dục tiên (nhanh chóng thành tiên).”Hảo trà.” La Thái y thật lâu sau mới đưa ra kết luận, hắn không biết như thế nào để hình dung, chỉ có thể nói hảo trà.”Trà này gọi là gì? Trồng ở đâu?” La Thái y muốn truy vấn hảo trà, đã uống loại trà này, hắn đã không thể uống loại trà nào khác, đương nhiên là muốn tìm đến địa phương trồng, mua lấy thật nhiều.
[“Tứ chi trăm hài, kinh lạc cốt cách”: cứ hiểu là toàn bộ cơ thể ý]
“Trà này gọi là Địch Trần, là tự ta làm ra.” Thượng Quan Khiêm hồi đáp, trong số các loại của y, trà này chưa thể gọi là tốt nhất, chỉ là bình thường thôi. Nhưng đối với thế giới này mà nói đã như là tiên phẩm (đồ của tiên). Người thường nếu uống các loại trà khác của y nhất định sẽ bạo thể nhi vong (nổ tan xác mà chết), nhưng trà này mùi lại rất động nhân, cách mấy dặm cũng vẫn ngửi thấy được. Hắn từng ở một thế giới xuất ra hảo trà cực phẩm, kết quả đã xảy ra một sự kiện chém giết khiến cho mọi người trong Vô Xá không thể hiểu nổi. Chỉ là trà mà thôi, có tất yếu phải như vậy không? Con người quả nhiên rất u mê. Một lần khác là trong lúc bọn y đang chạy trốn, chỉ bởi vì lá trà có chứa năng lượng không thuộc thế giới kia mà làm bại lộ thân phận bọn họ, làm cho bọn họ phải tiếp tục trốn chết. Lần khác chỉ vì trà của y, đồng bạn y đều bị thương. Từ lúc đó, trà thượng phẩm của y chỉ dành cho người trong Vô Xá hưởng dụng. Cho dù hiện tại đã muốn ai có thể uy hiếp đến bọn họ, hắn vẫn như cũ làm như vậy, bởi vì những người khác ngay cả hương trà cũng không xứng đáng ngửi lấy. Quay trở lại nơi này, hắn chỉ lấy ra Địch Trần, không phải vì sợ phiền toái, mà là bởi vì ước thúc (ràng buộc) của chính mình.
“Địch Trần, danh phù kỳ thực (tên xứng với thực), địch tâm tẩy trần (rửa tâm xóa bụi?!), ân, hảo trà, hảo trà.” La thái y khen, “Đúng rồi, lão phu còn chưa biết người tên gì, Phượng công tử cũng không nói cho lão phu.” Quan hệ hiện tại của hắn với Hoàng Thượng, Hoàng Thượng đã nói cho hắn – một Ngự y đến trị bệnh cho ngài, cho nên hắn đối Hoàng Thượng cũng xưng hô là Phượng công tử.
Thời điểm hỏi câu này, trong mắt La Thái y lóe lên tinh quang. Là ngươi phải không?