[Vô Xá Hệ Liệt] Tu La Quân Tử
Chương 106 :
Ngày đăng: 22:35 21/04/20
Một ngày này, dương quang buổi chiều xuyên thấu qua cửa sổ lọt vào trong phòng. Trên thư trác (bàn để trong thư phòng), Thượng Quan Khiêm tay cầm bút ngừng lại, đem bút tử tinh làm từ lông sói cực phẩm gác lại ở trên nghiên mực Đoan Khê khắc đường hoa văn ngư hí hà(cá đùa giỡn hoa sen).
Giấy Tuyên Thành trên mặt bàn bằng phẳng trải dài, đã tràn ngập chữ viết thanh nhã ôn nhuận.
Nhìn sắc trời, cách bữa tối còn một hồi, Quân Hành Tuyệt đã đi chuẩn bị bữa tối.
Thượng Quan Khiêm rời đi thư trác, mở cửa thư phòng, nhìn thấy một vườn xanh tươi, tiểu thạch □, một mảnh an tường tĩnh lặng.
Thượng Quan Khiêm cười cười không hiểu, tựa hồ quá mức an tĩnh đâu. Đáng tiếc, hắc ám đã muốn lắng động lại ở trong tâm vĩnh viễn không thể xóa bỏ, cho dù hiện tại không có rục rịch, nó vẫn như cũ tồn tại. Bởi vì cảm thấy được tồn tại của Quân Hành Tuyệt, làm cho phần kia không có rục rịch xuất hiện đi. Y đã bắt đầu tín nhiệm Quân Hành Tuyệt rồi sao? Thượng Quan Khiêm hỏi chính mình. Cảm giác kia cùng với tín nhiệm đối với những đồng bạn khác không giống nhau, nhưng mà cũng không phải là yêu. Thượng Quan Khiêm rõ ràng, là cảm động đi. Không nghĩ tới bản thân cũng sẽ bị cảm động, là bởi vì trả giá của Quân Hành Tuyệt sao?
Lắc đầu, chính mình không phải người tự tìm phiền não, Quân Hành Tuyệt cùng y mà nói là đồng bạn, đây là xác nhận duy nhất của y.
Thật lâu không ra ngoài đi lại một chút, Thượng Quan Khiêm nhìn quang cảnh trước mắt, đột nhiên suy nghĩ, sau đó biến mất tại chỗ, người Vô Xá luôn tùy tâm mà làm.
Trong cấm cung, một hàng người Đông Li đã tiến vào kinh thành, hơn nữa Công chúa cũng vào ở trong cung đình. Bởi vì đây là lần đầu tiên liên nhân(đám hỏi) cùng quốc gia bên kia biển, hơn nữa còn là một đại quốc cùng Nguyên quốc giống nhau, Công chúa tuy rằng không phải Hoàng hậu nhưng mà phẩm cấp cũng là Hoàng quý phi, chỉ thấp hơn Hoàng hậu, nghi thức không thể đơn giản. Vào ở trong hoàng cung, cũng là vì để cho Công chúa quen thuộc hoàn cảnh, chờ đợi tới ngày tốt, tổ chức nghi thức, chính thức trở thành Hoàng quý phi của Nguyên quốc.
“Không có gì.” Thấy huynh trưởng của mình lo lắng, Công chúa cười ôn nhu. Đã đi tới bước này, sầu lo thì lại như thế nào. Lúc còn rất nhỏ, nàng liền hiểu được, thân là Công chúa, hôn nhân của nàng là không có khả năng do mình làm chủ. Từ nhỏ phụ hoàng đã bắt đầu dạy nàng văn hóa Nguyên quốc, chính là vì đám hỏi lần này cùng Nguyên quốc. Rõ ràng đều đã biết rõ, chính là vì sao trong lòng vẫn còn có thể không cam lòng.
“Công chúa, Hoàng đế Nguyên quốc đối với người tốt chứ?” Nhìn thấy muội muội của mình cười vui miễn cưỡng, Thái tử Đông Li đau lòng, nhưng cũng chỉ là như vậy mà thôi.
“Hắn tốt lắm.” Công chúa nhớ tới vị Hoàng đế kia.
Thời điểm lần đầu tiên gặp mặt, nàng không thể tin được, vị Hoàng đế này cùng phụ hoàng tuổi không sai biệt lắm, lại trẻ như thế. Vị bệ hạ này thực tuấn mỹ, tuấn nhã ung dung, đối đãi với nàng cũng thực ôn nhu lễ phép. Chính là trừ bỏ lần đầu tiên, nàng nhìn thấy hắn, trong mắt lóe lên tia kinh diễm rồi biến mất, sau đó cái gì cũng không có. Ở về sau trong khi tiếp xúc, cho dù vị Hoàng đế này lấy lễ đối đãi lẫn nhau, ban cho không ngừng, nhưng mà những thứ này cũng không phải là thứ nàng muốn. Nàng không có thấy được yêu thương, không có nhìn được thân thiết, chỉ là bình tĩnh. Hắn chính là đối tượng của đám hỏi của nàng, đối với nàng không có cảm tình. Đây là trượng phu tương lai của nàng sao?
Nàng cũng không có yêu Hoàng đế Nguyên quốc, chính là bọn họ có thể yêu nhau sao? Có lẽ người khác sẽ cười nàng khờ dại, nhưng mà nàng chính là một thiếu nữ hướng tới tình yêu a, cho dù là tương lai đã bị định trước, vẫn sẽ hướng tới a. Một người trượng phu quan tâm ngươi bảo vệ ngươi. Bất quá, đã không có khả năng, tại thời điểm nhìn thấy Hoàng đế Nguyên quốc, nàng đã hiểu không có thể.
Tương lai của nàng chính là trở thành Quý phi của Nguyên quốc, chính là một hồi hôn nhân chính trị, không có cảm tình lẫn nhau, không có rằng buộc, có chỉ đều là tính toán, có chỉ đều là mục đích, thăm dò lẫn nhau, duy trì cảm tình ngoài mặt.
Cúi đầu, Công chúa nhìn khăn tay trên tay, đây là thời điểm mẫu hậu còn tại thế thêu nên, là vì khi nàng xuất giá mà chuẩn bị, hy vọng nàng có thể hạnh phúc. Nhìn thấy khăn tay này, từ đó lấy được dũng khí, Công chúa lại tỉnh lại, đây là sứ mệnh của nàng, vì Đông Li, nàng sẽ cố gắng.