[Vô Xá Hệ Liệt] Tu La Quân Tử

Chương 115 :

Ngày đăng: 22:36 21/04/20


“Công chúa, có chuyện gì?” Sùng đế mở miệng trước, Nếu không phải phụ hoàng để cho vị Công chúa này đi vào, hắn căn bản không nghĩ tới muốn nhìn thấy vị Công chúa này.



“Xin hỏi Hoàng thượng, Tín vương ở tại nơi nào? Ta muốn đem sách đã tìm được đưa cho Tín vương.” Công chúa Đông Li nói ra mục đích tới nơi này của mình, lời nói có chút vội vàng. Trong đôi mắt tràn ngập chờ đợi nhìn Sùng đế.



Dù đã cực lực khống chế, cũng không thể gạt được mắt của đám hồ ly đã lăn lộn thật lâu trong triều, đáy mắt không che giấu được luyện mộ, đều làm cho bọn họ biết được vị Công chúa này đối với Tín vương có tồn tại tâm tư gì.



Mọi người Nguyên quốc đem tầm mắt nhìn về phía Sùng đế biết rõ sự tình. Việc này không thể đùa giỡn, vị Công chúa này đối với ai động tâm thì không động, lại cố tình là vị Tín vương kia, đối thượng không thể ái mộ nhất.



Sùng đế cho bọn họ một ánh mắt, ý bảo một hồi sẽ nói sau.



“Công chúa, ngươi có thể đem sách này giao cho trẫm, trẫm sẽ đưa cho hoàng thúc.” Nếu vị Công chúa này tới Ám Cung, như vậy Đông Li chắc chắn sẽ bị hủy. Phụ hoàng tạm thời không muốn hủy diệt Đông Li là bởi vì còn giá trị lợi dụng, nhưng mà có nhiều giá trị hơn nữa cũng so ra kém hoàng thúc. Trong lòng của phụ hoàng, hoàng thúc mới là trọng yếu nhất, vị Công chúa này đối với hoàng thúc có suy nghĩ không an phận, đủ để làm phụ hoàng mất đi lý trí.



“Này…” Công chúa muốn đích thân đưa cho Tín vương, nhưng mà tìm không được cớ.



“Như vậy phiền toái Hoàng thượng.” Kí Thanh Vân mở miệng, tới thời điểm, gã chủ động hỗ trợ lấy sách là vì hiện tại không để cho Công chúa lấy cớ tiếp cận Tín vương.



Nhanh tay cầm lấy sách trên tay của Công chúa, dâng lên. Rước lấy ánh mắt phẫn nộ của Công chúa.



Đức Niên lập tức tiếp nhận, đứng lui sang một bên.



Tiêu Vũ âm thầm tán thưởng Kí Thanh Vân tinh nhạy, đám người Nguyên quốc cũng đang đánh giá người Đông Li này, nhân tài a.



“Hoàng thượng cùng các vị Vương gia, còn có các vị đại nhân hẳn là còn có việc muốn nghị luận, ta liền xin phép cáo từ.” Kí Thanh Vân nhìn thấy nhiều người như vậy ở đây, Nguyên quốc khẳng định có phát sinh đại sự. Tuy rằng gã thực muốn biết, nhưng mà chỉ là một sứ thần ngoại quốc, gã tuyệt đối không có khả năng lưu lại nghe quốc sự cơ mật của bọn họ. Bất quá, gần đây phải chú ý lưu ý tới hướng đi của Nguyên quốc a.
Này cũng quá kỳ quái, Tín vương rốt cuộc có cái gì bí ẩn, làm cho người trong ngoài cung đều giấu diếm sâu như vậy.



Còn có, Hoàng đế Nguyên quốc thực rõ ràng là đang kéo dài hôn kỳ, các đại thần Nguyên quốc cũng bắt đầu chậm rãi bất hòa với bọn họ. Lễ vật bọn họ đưa tới toàn bộ đều bị trả về, đăng môn bái phỏng cũng chỉ là tiếp đón theo lễ tiết.



Nhìn ánh mắt của bọn họ, cùng Công chúa đề cập qua giống nhau, đó là thương hại đồng tình. Nhưng Kí Thanh Vân nhìn thấy ở sâu hơn, đó là cười nhạo đối với bọn họ.



Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Để cho người Nguyên quốc có chuyển biến như vậy.



Trước kia, đối với bọn họ tặng gửi cái gì đó, Nguyên quốc là mỉm cười tiếp nhận, có thể khiến cho những người ở trên tận lực ra sức. Đối với Công chúa nơi đó, cũng thường hay đưa tặng các loại lễ vật. Quan viên Lễ bộ tận tâm hết sức, có một chút không đúng liền cẩn thận phũng dưỡng, đối với hôn sự, cũng cùng ý tưởng là phải nhanh một chút hoàn thành. Thậm chí còn cùng người Khâm Thiên Giám khắc khẩu.



Hiện tại, không nói là vắng vẻ lạnh nhạt nhưng mà rõ ràng không cảm giác được nhiệt tình. Quan viên Lễ bộ lại có một chút ít thoái thác, tất cả đều nhanh chóng thay đổi, nói rằng là liên hôn hai nước không thể qua loa. Khâm Thiên Giám tính ra ngày, Lễ bộ lấy cớ bọn họ còn chưa có chuẩn bị tốt, kéo dài về sau. Khâm Thiên Giám chỉ có thể một lần nữa tính lại ngày. Mà cái ngày kia càng lúc càng kéo dài về sau, dựa vào đủ loại nguyên nhân mà phủ quyết. Người ta lấy cớ quang minh chính đại, Kí Thanh Vân biết có vấn đề cũng không thể nói cái gì.



Cho nên gã quyết định tự mình nghĩ biện pháp. Kí Thanh Vân có được xưng hô Bố Y Tướng là do thiên tư xuất chúng, thiên văn địa lý không gì không biết. Đối với những chuyện như ngày hoàng đạo, cho dù tính toán của hai nước không giống nhau, nhưng mà dựa vào trí tuệ của Kí Thanh Vân, chỉ cần học một chút thì sẽ hiểu được. Đi vào trong Khâm Thiên Giám tranh luận cùng bọn họ một hồi, nói cho người của Khâm Thiên Giám á khẩu không trả lời được, Kí Thanh Vân lạp tức định ra ngày.



Sau đó là Lễ bộ làm dễ, Kí Thanh Vân nói bọn gã không để ý, bọn gã đã hiểu được coi trọng của Nguyên quốc, hi vọng có thể cử hành hôn lễ. Kí Thanh Vân lại sử dụng sức mạnh tài ăn nói, đem toàn bộ cớ của Lễ bộ bác bỏ.



Mà Nguyên quốc tìm mọi cách cản trở, cố ý từ chối, cao hứng nhất chính là Công chúa. Bởi vì luyến ái, Công chúa đã không còn giữ được trí tuệ ngày thường, căn bản không nghĩ muốn gả cho một người mình không yêu. Nhìn thấy Kí Thanh Vân thu phục được hai nơi trọng yếu, vị Công chúa này tự mình bắt đầu giả bị bệnh.



Nguyên quốc hai nơi lớn chủ lực, bởi vì làm việc bất lợi bị Sùng đế quở trách không ngừng. Sau đó Sùng đế bắt đầu triệu tập nhóm người nhiều mưu, một lần nữa tím cớ. Mà hành động lúc này của Công chúa cũng làm cho bọn họ nhẹ nhàng thở ra.



Kí Thanh Vân biết Công chúa là đang giả vờ, nhưng mà gã có thể làm gì. Hơn nữa bởi vì Nguyên quốc cố ý từ chối, gã biết sự tình có biến. Nguyên nhân không rõ?