[Vô Xá Hệ Liệt] Tu La Quân Tử
Chương 13 :
Ngày đăng: 22:34 21/04/20
Trên bàn cờ, quân hai bên hắc bạch phân minh, người không biết đánh cờ sẽ nhìn không ra thắng bại, nếu tính một chút sẽ phát hiện hắc kì cùng bạch kì thứ hạng là như nhau, thế nhưng trong mắt của người thông thạo kì nghệ, hắc kì đã thua, thua thực thảm.
La Thái y lại khiếp sợ nhìn Thượng Quan Khiêm, Quân Hành Tuyệt mỗi một bước cũng chưa từng sai, bố cục cao siêu, nếu là ông chơi thì thắng bại rất khó nói, kì phong của Quân Hành Tuyệt là giỏi về dùng thế, mỗi một quân cờ hắn có thể lợi dụng toàn bộ, hơn nữa cách nhìn toàn cục cùng chiến lược của Quân Hành Tuyệt được xem là mạnh nhất, ông cùng Phượng Cửu đều thừa nhận, điểm này ngay cả ông và Phượng Cửu cũng rất khó sánh kịp, bọn họ hiện tại cùng Quân Hành Tuyệt chơi cờ đã rất khó thắng, một khi đi sai chỉ một bước, thế công của Quân Hành Tuyệt liền tiến lên không dứt, những quân cờ tưởng chừng như không quan trọng lại có thể lại trở thành một thế công hữu lực.
Mà hiện tại Quân Hành Tuyệt lại thua, thua thực thảm, mà cho dù là ông thì cũng sẽ nhận phải kết cục như vậy thôi. Ông không rõ như thế nào lại thua, kì phong của Thượng Quan Khiêm cứ như bóng ma, không có bẩy rập, ngay cả thế công cũng nhìn không ra, các quân cờ như là tùy ý hạ xuống. Lúc bắt đầu, ông còn cho rằng Thượng Quan Khiêm mấy năm qua đều học y, nếu không sao có thể có y thuật cao như vậy, cho nên ván cờ này thắng thua đã định, đông một chút, tây một chút, thế nhưng thế trận lại chậm rãi rõ ràng hiện lên. Bẫy rập của Quân Hành Tuyệt dần hiển lộ ra đều bị các quân cờ rải rác kia hóa giải, vô thanh vô thức, đơn giản như thế, ngay cả sát chiêu Quân Hành Tuyệt vận dụng cũng vô dụng như nhau.
Nhìn bàn cờ này làm cho người ta rất không thoải mái, đúng vậy, không thoải mái, một thế quân không có sát khí, không có tiến công, thế thực mềm mại làm cho người ta rất khó chịu. Cho dù là ông tham gia thì sẽ ăn luôn tất cả các quân cờ của đối phương thế nhưng ván cờ lại không có lấy một quân bị ăn. Chỉ đơn giản là thua, bởi vì tất cả bẫy rập cùng sát chiêu đều bị hóa giải, có tiếp tục cũng không ý nghĩa gì.
“Ta thua.” Quân Hành Tuyệt thừa nhận chính mình thua, từ ván cờ này, hắn nhìn không ra tính cách Thượng Quan Khiêm, bất động thần sắc như vậy, kì phong ôn nhuyễn, thế nhưng có thể hóa giải tất cả thế công của hắn, làm cho toàn bộ an bài của hắn đều vô dụng.
“Đa tạ.” Thượng Quan Khiêm mỉm cười thu thập quân cờ, kì lực Quân Hành Tuyệt quả không tồi, thêm một chút nữa, sắc bén y ẩn giấu sẽ ra khỏi vỏ, kì phong của y không phải ôn nhuyễn, nếu tiếp tục thêm một chút, toàn bộ quân cờ của Quân Hành Tuyệt sẽ bị hạ, đáng tiếc bọn họ nhìn không tới a, chỉ nhìn được y đem bẩy rập cùng thế công của Quân Hành Tuyệt hóa giải, nhưng lại không phát hiện thấy sát khí sắp ra khỏi vỏ kia.
“Thượng Quan công tử kì tài cao thâm.” Quân Hành Tuyệt cũng sắp xếp lại quân cờ, đối với kì nghệ của bản thân, Quân Hành Tuyệt thực rất kiêu ngạo, bởi vì đó đã được tổ gia gia tán dương, thế nhưng hiện tại hắn đã thua, thua một cách không cam lòng, thua trước ván cờ không có lấy một chút thế công như vậy, như thế nào có thể cam tâm.
“Chúng ta chơi lại một lần nữa.”
“Hảo.” Thượng Quan Khiêm đáp ứng, mấy lần nữa thì cũng như nhau thôi.
“Hoàng Thượng, cựu thần vẫn như cũ cho rằng Hoàng Thượng là kỳ tài, nhưng Thượng Quan công tử không hề kém cỏi hơn ngài. Luận y thuật, cựu thần tự nhận so ra kém Thượng Quan công tử, luận kì nghệ, cựu thần cho rằng ngay cả Phượng tông sư cũng không thắng được. Hoàng Thượng thua không oan a.” La Thái y an ủi.
“Trẫm biết, Thượng Quan Khiêm kì lực thực cao, thiên hạ tuyệt vô. Thời điểm đối mặt tổ gia gia, trẫm cũng không có cảm giác vô lực như vậy, thế nhưng lúc y hóa giải bố cục của trẫm, hay là lúc y vận dụng sát chiêu, lúc y bộc lộ tài năng, ngay cả trẫm cũng run rẩy.” Quân Hành Tuyệt nghĩ đến sắc bén không chút nào lưu tình kia, biểu tình rất khó xem, hắn không phải chưa thấy qua tử vong huyết tinh, người chết trên tay hắn tuyệt đối không ít. Những người trong triều đình, hắn đã hạ lệnh xử tử ít nhiều, ba vị Hoàng huynh cùng hắn tranh vị là do hắn hạ lệnh xử tử, năm ấy hắn còn chưa đến mười lăm tuổi, có bao nhiêu lão nhược phụ nữ và trẻ em, hắn hạ một đạo thánh chỉ xuống chính là tử, lúc du tẩu giang hồ, hắn cũng giết qua không ít người. Thế nhưng sắc bén mà Thượng Quan Khiêm lộ ra, đó không có gì trói buộc, sát ý không chút nào lưu tình. Con người Thượng Quan Khiêm này thực nguy hiểm.
La Thái y cũng hồi tưởng lại mấy nước cờ cuối cùng kia, sắc mặt cũng ngưng trọng.
“Thượng Quan Khiêm đến tột cùng là ai?” Quân Hành Tuyệt lẩm bẩm, rõ ràng bề ngoài là ôn hòa vô hại như vậy, thế nhưng kì phong của y lại quyết tuyệt vô tình.
“Hoàng Thượng, ít nhất y hiện tại sẽ không hại ngài, không phải sao?” La Thái y nghĩ nghĩ, vẫn không muốn nói ra sự thật gì.
“Đúng vậy.” Nghĩ đến hành động của Thượng Quan Khiêm, y ôn hòa, nhưng là lạnh lùng, cho dù là kì phong của y có quyết tuyệt vô tình nhưng cũng phải cuối cùng mới xuất hiện, không đến vạn bất đắc dĩ, y cũng sẽ không vận dụng, là do hắn không cam lòng muốn đánh đến cuối cùng, Thượng Quan Khiêm mới lộ ra sắc bén, chém giết không chút nào lưu tình. Thượng Quan Khiêm này chỉ có thể làm bằng hữu, không thể là địch, bằng không y sẽ giống như các quân cờ của y, không chút lưu tình.
“Y có phải là địch hay không?” Quân Hành Tuyệt lại lẩm bẩm.
“Hoàng Thượng...... Cựu thần….có quen biết với Thượng Quan công tử.” La Thái y nghe được lời Quân Hành Tuyệt lẩm bẩm, suy nghĩ một hồi, rốt cục nói, thời điểm năm đó Hoàng Thượng đăng cơ lưu huyết quá nhiều, ba vị hoàng tử kia ông tiếp xúc không nhiều lắm nhưng cho dù bọn họ có mưu phản, đó vẫn là huynh đệ của Hoàng Thượng, ông không đồng ý việc Hoàng Thượng trảm họ diệt trừ hậu họa, Hoàng Thượng có thể giống như Tiên Hoàng đối với Thượng Quan Khiêm, đem bọn họ biếm làm thứ dân.
Lúc này đây, nhất định không thể để cho hai huynh đệ này giết hại lẫn nhau.