[Vô Xá Hệ Liệt] Tu La Quân Tử

Chương 1 : Tiết tử (2)

Ngày đăng: 22:34 21/04/20


Hỏa, Thượng Quan Khiêm đã trở lại nơi lúc đầu của y,  nhìn vào ngọn lửa, trừ bỏ thi thể thì trên mặt đất chẳng còn gì nữa, cùng với nơi y vừa rời đi thật giống nhau, từng thế giới ở thời điểm hủy diệt đều là giống nhau.



Nơi này chính là nơi ở ban đầu của y, một cái thế giới võ hiệp, hỏa thiêu chốn ấy chính là nơi y từng ở, y hiện tại đang đứng ở đây, là nơi y từng nhảy xuống, trước kia y cũng từng giống như vầy, giống nhau đều là bị buộc tới tuyệt lộ (đường cùng), chuẩn bị từ nơi này nhảy xuống. Thế nhưng cũng đã khác rồi, y tại bây giờ đã không giống với y ở giây phút kia nữa, y không còn là con người ôn nhu hòa hảo Thượng Quan Khiêm, y là Tu La Quân Tử Thượng Quan Khiêm của Vô Xá.



Ý cười  ôn hòa một chút đều không có thay đổi, Thượng Quan Khiêm nhìn thấy ngọn lửa thiêu đốt, nghe thấy tiếng bước chân  đang dần tiếp cận còn có thanh âm binh khí va chạm, cùng thời điểm trước kia thật đúng là giống. Thượng Quan Khiêm nghĩ.



Nguyên Quốc là tên của quốc gia này, thống trị  Trung Nguyên suốt hơn ba trăm năm, phát triển đến nay vẫn cường thịnh thái bình như cũ, vạn quốc đến hướng tình huống nhìn mãi quen mắt. Y nguyên danh là Quân Hành Khiêm, đứa con cả của tiên hoàng, thân phận tôn quý, nhưng mà ở thật lâu trước kia cũng đã không phải như vậy.



Tiên hoàng Thái đế, một vị coi như anh minh hoàng đế, kế vị niên kỉ lúc vẫn còn trẻ, được Thái Hậu an bài cưới một Hậu ba phi, mà mẫu thân y chính là vị Hoàng Hậu kia.



Mẫu hậu y sinh ra là con quan lại, dung mạo xuất chúng, có tri thức hiểu lễ nghĩa, được Thái Hậu yêu thích, hơn nữa xuất thân  không tính là quá cao, vì không cho xuất thân vững chắc như ba phi tranh đoạt Hậu vị cho nên tuyển nàng làm Hoàng Hậu, mẫu nghi thiên hạ. Phụ hoàng đối mẫu hậu có vài phần cảm tình, y khi sinh ra cũng được chúc phúc, là đứa con cả được sinh làm cho phụ hoàng, mẫu hậu, còn có Thái Hậu cao hứng không thôi, đó vốn nên là hạnh phúc.



Ba phi không lâu lúc sau cũng lần lượt hạ sinh  Lân nhi, Tứ hoàng tử được sinh ra làm cho hậu cung náo nhiệt  rất nhiều. Cũng bởi vì xuất thân của ba phi, vốn nên lập y làm Thái Tử, nếu không trước tiên trở thành Thái Tử, tai hoạ như ngầm mai phục.



Mẫu hậu sinh y ra đối âm mưu không hiểu nhiều lắm, mẫu hậu chỉ an tâm giáo dục  y, cũng may mắn là thời điểm đó, thái hậu còn tại (sống), vẫn đang bảo hộ  y cùng mẫu hậu, nếu không, bọn họ đã sớm chết ở trong hoàng cung.




Y võ công không cao, căn bản ngăn không được những người này, bọn họ phóng hỏa nơi y ở,  dựa vào khinh công  của mình, y thoát khỏi sát thủ, đi tới đỉnh núi, nơi y từng nhảy xuống nhai. Sau đó, tiến nhập Ma Phương.



Sinh tồn trong Ma Phương tuyệt đối không phải đơn giản như vậy, từ trong sinh tử trong chiến đấu, y bắt đầu học được lãnh khốc, trên mặt mỉm cười không thay đổi, vẫn như cũ là ôn hòa, nhưng mà đáy mắt đã muốn là vô tình. Sau đó biết được Đế, Cảnh, Khắc Lạc Duy, cùng nhau thoát phá Ma Phương, cùng nhau tìm mảnh vỡ của Ma Phương, cùng nhau trốn chết, cùng nhau chiến đấu, bọn họ là đồng bạn duy nhất của y, duy nhất chỉ tín nhiệm đồng bạn, trừ bỏ bọn họ y chẳng còn gì.



Đế đề nghị trở về nghỉ ngơi, y mới nhớ tới ở thế giới y còn có một cái nghi vấn. Ở Ma Phương vượt qua  lâu như vậy, y sớm hiểu được, báo sát thủ biết vị trí sơn cốc chính là sư muội, nhưng mà nàng vì sao phải làm như vậy, bất quá đáp án là cái gì cũng không trọng yếu, bởi vì y đã muốn không cần, về phần vị sư muội kia, cũng chỉ là con kiến thôi, y không cố ý tìm kiếm, gặp rồi nói sau.



Lúc này đây nghỉ ngơi một chút đi, có thể không giết người, vẫn là không giết, y chính là phần tử  hòa bình trong Vô Xá. Bất quá cho dù chính y nghĩ như vậy nhưng kẻ muốn chết thì vẫn cứ kéo tới.



Biết sát thủ đã tiếp cận phía sau, Thượng Quan Khiêm xoay người, ôn nhã cười, kiếm quang lãnh khốc hiện lên, đem nhóm sát thủ toàn bộ giải quyết, đám sát thủ đó đến chết cũng không  hiểu được, vì sao người vừa rồi bị bọn họ làm cho cùng đường lại đột nhiên có được thực lực như vậy.



Bắn ra ngọn lửa cháy rực cháy, đem thi thể hóa thành tro tàn. Thượng Quan Khiêm ly khai nơi này.



Gió xẹt qua đỉnh núi, cuồn cuộn nổi lên bụi bậm, nơi đây cái gì cũng chưa lưu lại.