[Vô Xá Hệ Liệt] Tu La Quân Tử

Chương 31 :

Ngày đăng: 22:35 21/04/20


Sự tình phát triển quá nhanh, Quân Hành Tuyệt muốn giữ chặt lấy Thượng Quan Khiêm đang quay đầu rời đi, lại bị Diêm La đánh lui, may mắn Quân Thường Hằng phản ứng đúng lúc, Quân Hành Tuyệt chỉ có quần áo bị cắt qua. Quân Hành Tuyệt không để ý đến quan tâm của những người khác, cũng không để ý vì sao Diêm La võ công cao đến mức có thể bức lui Hoàng thúc thân là tông sư, cũng không chú ý hành động quan tâm của Huyễn Ảnh và La Thái y, chỉ một mực nhìn người vừa xoay lại, trên mặt một mảnh bình tĩnh.



Nhìn thấy Thượng Quan Khiêm đã thu hồi ý cười ôn hòa, lộ ra khuôn mặt lạnh như băng, tản ra khí tức lãnh khốc đứng ở nơi đó. Quân Hành Tuyệt lần đầu tiên nhìn thấy Thượng Quan Khiêm như vậy, không có tươi cười ôn hòa, trong cặp đồng tử ôn hòa kia lần đầu tiên hiện lên bóng dáng của hắn, cứ như thế lạnh băng nhìn chăm chú vào hắn. Mà trong lòng hắn trộn lẫn vui sướng cùng thống khổ, vui sướng vì Khiêm rốt cục cũng đặt hắn ở  trong mắt, vui sướng vì rốt cục cũng nhìn thấy một mặt chân thật của y, thống khổ vì sao lại là ánh mắt lạnh băng như vậy, không phải chán ghét, không phải oán hận, mà là hờ hững không cần.



Nhìn thấy người kia giơ tay lên, chỉ vào hắn, lạnh lùng nói, “Tồn tại của ngươi, ta......” Chữ kế tiếp, hắn không nghe được, bởi vì người nói chuyện không tiếp tục, một thân ảnh ngăn trở Khiêm, cũng chắn ngang tầm mắt hắn.



Quân Hành Tuyệt thật lâu về sau mới biết được, Thượng Quan Khiêm lúc đó là muốn gạt bỏ tồn tại của hắn, lợi dụng cách của vị diện này, hoàn toàn đem hắn gạt bỏ. Hiện tại hắn không biết cũng là một loại hạnh phúc đi.



“Diêm La, ngươi đang làm cái gì?” Chắn ở trước mặt Quân Hành Tuyệt đúng là Diêm La, Thượng Quan Khiêm lạnh lùng đối Diêm La đang ngăn trở hỏi.



“Chủ nhân, xin dừng tay.” Theo tầm mắt của chủ nhân, Diêm La cũng thấy được cái hồng ấn kia, làm trí năng của chủ nhân, đi theo bên người chủ nhân, hắn đương nhiên biết ý tứ đại biểu của hồng ấn này, cũng biết chủ nhân muốn làm cái gì. Hắn phải ngăn cản.



“Diêm La, trình tự của ngươi bị lỗi sao?” Thượng Quan Khiêm nói một câu mà những người khác nghe không hiểu, kỹ thuật của Cảnh không có khả năng sẽ xuất hiện loại tình huống này.



“Chủ nhân, trình tự của Diêm La không có vấn đề.” Diêm La quì một gối hồi đáp.



Cũng để cho Quân Hành Tuyệt lại nhìn thấy Thượng Quan Khiêm, hắn không rõ là chuyện gì xảy ra? Cũng giống như những người khác nhìn hai chủ tớ này nói những câu không hiểu chút nào.
“Hoàng huynh, cùng trẫm trở về đi. Trẫm sẽ thay thế phụ hoàng cùng mẫu hậu bù đắp cho ngươi.” Khiêm, thực xin lỗi, để ngươi đã trải qua nhiều thống khổ như vậy, về sau trẫm sẽ bảo hộ ngươi, thủ hộ ngươi, bù đắp cho ngươi, cho dù ngươi muốn thiên hạ này làm bồi thường, trẫm cũng sẽ cho ngươi.



“Bù đắp?” Thượng Quan Khiêm nở nụ cười, “Thương tổn đã tạo thành, Quân Hành Tuyệt ngươi dùng cái gì bù đắp?” Nụ cười kia là châm chọc.



“Hết thảy, trẫm sẽ dùng hết thảy bù lại, cho dù là thiên hạ này.” Quân Hành Tuyệt kiên định nói, Khiêm vẫn là có oán, chỉ cần có thể cho ngươi ít oán hận đi một chút, trẫm nguyện ý dùng thiên hạ đổi. Hiện tại Quân Hành Tuyệt mới phát hiện mình lún thật sâu, chỉ cần có thể làm cho người này vui vẻ, hắn có thể dùng hết thảy trao đổi. Thế nhưng đoạn cảm tình này là không có khả năng.



“Hoàng thượng.” Quân Thường Hằng, Huyễn Ảnh, La Thái y không đồng ý kêu lên, hoàn toàn quên mất uy áp vừa rồi của Thượng Quan Khiêm, đề phòng, căm thù, khẩn cầu nhìn Thượng Quan Khiêm.



“Thiên hạ có tác dụng gì với ta, Quân Hành Tuyệt, ngươi không cần phải nói cái gì bù đắp, sự tình đã xảy ra, dùng cái gì bù đắp cũng vô dụng, ngươi không thể làm cho thời gian đảo lưu, loại bù đắp này thực rẻ mạt.” Thương tổn đã tạo thành, bất luận bù đắp như thế nào đều không thể, cho dù bù đắp, vết thương kia vẫn luôn tồn tại. Hơn nữa, sự bù đắp của Quân Hành Tuyệt trong mắt y không hề giá trị.



“Thực xin lỗi, Hoàng huynh, trẫm biết làm như thế nào cũng không thể bồi thường ngươi.” Quân Hành Tuyệt thất bại, “Nhưng Hoàng huynh, ngươi thân phận tôn quý, không nên lưu lạc dân gian, cho nên thỉnh cùng trẫm trở về đi?” Quân Hành Tuyệt biết tư tâm của bản thân, cho dù biết Khiêm là Hoàng huynh của mình, biết mình không thể yêu, nhưng là quản không được bản thân, muốn thấy y, muốn để cho y luôn đứng bên cạnh mình, Hoàng thúc sẽ không biết, La Thái y cũng sẽ không biết, tâm tư ti tiện của mình, nói sẽ quên Khiêm, khôi phục thân phận của Khiêm như cảnh cáo chính mình, đó là thật, nhưng nhiều hơn vẫn là muốn giữ Khiêm lại bên người, cho dù không thể yêu, cũng không muốn cho y rời đi. Lấy thân phận huynh đệ, lấy cớ muốn bù đắp, che dấu cảm tình khác thường của mình đối Khiêm, đối y thật tốt dưới một danh nghĩa



“Ta và các ngươi quay về kinh.” Thượng Quan Khiêm hồi đáp, “Nhưng ta có điều kiện.”



“Hoàng huynh, ngươi cứ nói.” Quân Hành Tuyệt trong lòng dâng lên vui sướng, chỉ cần Khiêm nguyện ý cùng hắn trở về, hắn cái gì cũng sẽ đáp ứng.