[Vô Xá Hệ Liệt] Tu La Quân Tử
Chương 88 :
Ngày đăng: 22:35 21/04/20
Thực khó ăn, tuy rằng đã từng nếm qua dược do Khiêm ngao, nhưng đó là dược, còn đây là đồ ăn. So với thứ này còn khó ăn hơn, hắn không tưởng tượng ra được đó là hương vị gì. Có lẽ hắn lúc ban đầu làm ra đồ ăn gì đó so với thứ này còn khó ăn hơn, thế nhưng mà hắn không có tự mình nếm qua. Khiêm không phải giống hắn qua loa nuốt xuống mà là chậm rãi nhấm nuốt, đem thứ này mặt không đổi sắc nuốt xuống. Phải nếm qua bao nhiêu khổ, mới có thể làm được.
Hồi lâu, trong lòng Quân Hành Tuyệt vốn không có xuất hiện đau lòng, một chút đau đớn chậm rãi dao động, sau đó nhìn đến Thượng Quan Khiêm lại cầm lấy một khối.
“Khiêm.” Quân Hành Tuyệt vội vàng cầm cổ tay của Thượng Quan Khiêm, không cho Khiêm có cơ hội đem thứ này cho vào miệng.
“Đây là cái gì? Ta cũng chưa từng nếm qua, cũng nhìn không ra.” Thượng Quan Khiêm nghi vấn, thật là vật thể thực quỷ dị.
“Này…” Quân Hành Tuyệt có chút xấu hổ, chính mình thiên tư thông minh, học cái gì đều nhanh đều dễ dàng, cố tình lại phải gặp khó khăn ở mặt trù nghệ, “Là cua hôm nay ăn ở Vị Tẫn Lâu.” Quân Hành Tuyệt ấp úng mới nói được một chút, đây không phải là chuyện gì đáng giá để đắc ý.
Thượng Quan Khiêm nghĩ đến cua hôm nay ở Vị Tẫn Lâu, vỏ cua bên ngoài có màu phấn hồng, thịt cua khi gỡ ra trong suốt, đóa hoa được trạm trổ phù hợp, rau dưa có màu xanh biếc, làm cho người ta vừa thấy cũng đã rất muốn ăn. Mà một mâm này, vỏ cua không được trang trí, thịt cua nhìn không ra nguyên hình. Mà hương vị, không có nửa điểm mùi vị ngọt lành khi cho miệng mà lúc tại Vị Tẫn Lâu nếm qua. Cho dù chính mình không quan tâm tới đồ ăn thì cũng đối với loại đồ ăn này thực vừa lòng. Nhưng mà bàn đồ ăn này của Quân Hành Tuyệt, căn bản là không có biện pháp so sánh, hoàn toàn không có nửa điểm tương tự.
“Ha ha…” Thượng Quan Khiêm cúi đầu nở nụ cười, tránh khỏi tay Quân Hành Tuyệt, đưa tay lên thả vật thể không rõ trở lại giữa bàn.
“Khiêm…” Nghe được tiếng cười của Thượng Quan Khiêm, Quân Hành Tuyệt có chút xấu hổ ảo não kêu lên. Chính hắn cũng hiểu được kỳ thực rất mất mặt, chính là Khiêm như vậy, vẫn là làm cho hắn nâng không nổi đầu dậy.
Tựa như trả thù, Quân Hành Tuyệt nhấc lên tay của Thượng Quan Khiêm, đưa ngón tay của y để vào miệng cắn một ngụm.
Thượng Quan Khiêm vốn có thể tránh đi, nhưng mà y không có làm vậy.
Nhận thấy được Khiêm mặc kệ, Quân Hành Tuyệt càng được một tấc lại muốn tiến một thước, đưa ngón tay càng thêm đi sâu vào trong miệng của mình.
Sự xâm nhập của ngón tay không thể tránh khỏi đụng phải đầu lưỡi. Thời khắc đầu tiên được nhũ đầu nếm tới, lây dính trên ngón tay là hương vị của đồ ăn, nhưng mà Quân Hành Tuyệt không để ý. Ở trong miệng của hắn, còn có một cỗ hương vị khác ở trên đầu lưỡi lan tràn, đó là hướng vị ngón tay của Khiêm.
“Khiêm, ta có thể cùng ngươi làm sao?” Ôm của hắn cũng không phải là cái ý tứ mà Khiêm cho rằng kia, đây mới là việc hắn muốn hỏi nhất.
“Không thể.” Trả lời khẳng định.
“Khiêm.” Quân Hành Tuyệt không vừa lòng, đáng giận, vì sao Khiêm thông minh như vậy, phản ứng trở lại.
“Ngươi nghĩ rằng ta sẽ mắc mưu của ngươi?” Thượng Quan Khiêm hỏi lại.
“Ta nghĩ muốn thử một chút.” Quân Hành Tuyệt không có che giấu tâm tư chính mình. Nếu Khiêm không phản ứng lại, hắn liền đạt được ý nguyện. Phải biết rằng lấy lý giải của hắn đối với Khiêm, chỉ cần Khiêm đã hứa hẹn, liền nhất định sẽ làm được.
“Ngươi quả thật là càng lúc làm càn.” Bắt lấy bàn tay đang ở trên người chính mình dao động, Thượng Quan Khiêm cười nói.
“Không có biện pháp, Khiêm rất mê người.” Quân Hành Tuyệt cho rằng đây là do Khiêm rất mê người, “Khiêm, ngươi có cảm giác được.” Hướng gần một chút tới Thượng Quan Khiêm, làm cho Thượng Quan Khiêm cảm nhận được hạ thân chính mình đứng thẳng. Bởi vì hứa hẹn của Thượng Quan Khiêm, Quân Hành Tuyệt da mặt cùng lá gan lớn hơn không ít, mất mặt liền mất mặt, cũng không phải lần đầu tiên.
“Ta có dược, muốn dùng không?” Đối với Quân Hành Tuyệt được một tấc lại muốn tiến một thước, Thượng Quan Khiêm ứng đối rất tự nhiên.
Quân Hành Tuyệt lập tức ngoan ngoãn buông tay, vận công áp chế dục vọng của chính mình, vẫn là đừng nếm thử thì tốt hơn.
“Ngủ ngon.” Giải quyết xong, Thượng Quan Khiêm nhắm mắt ngủ.
“Ngủ ngon.” Quân Hành Tuyệt bất đắc dĩ trói buộc dục niệm đang rục rịch của bản thân, ngoan ngoãn nhắm mắt lại, bất quá khóe miệng xuất hiện độ cung thật vui vẻ. Hôm nay xác nhận được điểm mấu chốt của Khiêm, về sau có thể hôn Khiêm, Khiêm đã đồng ý với chính mình, hắc hắc, đây là tiến tới từng bước đi.
Một đêm mộng đẹp. Liền ngay cả An Thịnh vẫn rét run cũng an ổn ngủ được một đêm, không hề có người rỉ ra hàn ý quẩy nhiễu tới hắn nữa.