Vợ Yêu Của Thiếu Tá

Chương 21 : Người hay ma

Ngày đăng: 11:30 30/04/20


Lôi Lạc Thần nhíu nhẹ đôi lông mày vì đau, nhưng ngay sau đó trở về dáng vẻ nghiêm nghị của thường ngày.



Anh vùng người ngồi dậy, cẩn thận đỡ Storm và đứa bé lên.



Storm vừa đứng lên, anh liền dùng tay kiểm tra người cô từ trên xuống dưới.



- Em có sao không?



Có chỗ nào bị thương không?



Hành động thân mật của anh khiến cô ngượng ngùng, đẩy tay anh ra lạnh giọng nói.



- Tôi không sao.



Nghe Storm nói vậy anh mới an lòng, sau khi bình tĩnh lại anh chuyển tầm



mắt sắt bén của mình lên người tên cướp, lúc này hắn đang cầm súng chỉa thẳng vào người Storm.



Sát khí tỏa ra từ trong ánh mắt của Lôi Lạc Thần khiến tên cướp không rét mà run, hắn bắt giác siết chặt khẩu súng trên tay để ổn định lại tinh thần.



Storm nhìn thấy tên cướp lúc này bị Lôi Lạc Thần nhìn đến trán toát mồ hôi lạnh, nhỏ từng giọt từng giọt xuống chiếc áo phong màu đen trên người hắn.



Storm thở dài lắc đầu, không thể trách hắn, ánh nhìn sắc lạnh của Lôi Lạc Thần quả thật rất đáng sợ.



Nhìn thấy ngón trỏ của tên cướp từ từ ấn vào nồng súng, Lôi Lạc Thần như cơn lóc xông tới.



Anh ra tay nhanh đến nổi không một ai đón được chuyện gì sẽ diễn ra tiếp theo.



Đến khi tên cướp ý thức được chuyện gì đang xảy ra, khẩu súng trên tay hắn đã bị Lôi Lạc Thần đoạt lấy.



"Cạch....cạch....cạch..."



Mấy tiếng cạch vang lên liên tục, chỉ trong tích tắc khẩu súng lục của tên cướp đã bị anh tháo bung ra từng mảnh, quăng sang một bên.



Tên cướp bị Lôi Lạc Thần dọa đến



kinh hoàng, trong lòng hắn hoài nghi không biết Lôi Lạc Thần là người hay ma, sao có thể ra tay nhanh đến như vậy.



Cảm giác được cái chết đang đến gần tên cướp liều mạng rút con dao bên hông ra, hướng về phía của Lôi Lạc Thần mà đâm tới.



Sắc mặt Lôi Lạc Thần vẫn lạnh lùng như trước, anh nhướng mày trong ánh mắt lộ rõ sự kinh thường.



Storm nhìn thấy con dao nhọn sắp đâm vào người anh, cô chuẩn bị đẩy đứa trẻ sang một bên để xông tới giúp anh.



Thân thể vừa mới cử động Storm nhìn thấy Lôi Lạc Thần nhích người sang một bên, anh đưa chân lên qua khỏi đầu, hạ xuống một cước lên cánh tay của tên cướp, hắn đau đớn kêu lên.




Đợi sau khi vết thương của bọn cướp không còn nguy hiểm đến tính mạng, anh sẽ đích thân thẩm tra bọn họ.



Lôi Lạc Thần nghi ngờ ở phía sau bọn cướp này còn có một thế lực không đơn giản thao túng.



Nhất Minh căn dặn xong thuộc hạ của mình, anh bước tới nhìn Lôi Lạc Thần lo lắng nói.



- Thiếu Tá, anh có sao không?



Vừa rồi khi Nhất Minh đang đấu với tên cướp, anh nhìn thấy Lôi Lạc Thần vì bảo vệ cho Storm và đứa trẻ nên đã khiến vai mình bị trọng thương.



Lôi Lạc Thần nghe Nhất Minh nói ánh mắt vô tình nhìn sang Storm.



Vẻ mặt thờ ơ lãnh đạm của cô khiến anh thất vọng trong lòng, anh nhìn sang Nhất Minh lắc đầu một cái ý bảo đừng nói tiếp.



Anh lập tức chuyển đề tài.



- Nhất Minh, cậu cho người hộ tống con tin đến bệnh viện Thân Ái làm kiểm tra ngay.



Hiểu rõ tâm tư của Thiếu Tá, Nhất Minh đặt tay ở ngay trán làm động tắc nhận lệnh, rồi xoay người phân phối mệnh lệnh.



Nhìn thấy tất cả con tin đều an toàn, Lôi Lạc Thần nhìn sang Storm.



Lúc này nhìn cô thật xinh đẹp, mái tóc dài quyến rũ cùng với cái đầm thước tha, ánh mắt dịu dàng nhìn theo bóng lưng người phụ nữ và đứa trẻ, đang được hai quân nhân đưa ra ngoài.



Lôi Lạc Thần chăm chú nhìn cô, trong lòng anh hiện lên cảm giác rất lạ.



Lần này An Nhi quay trở lại đã hoàn toàn thay đổi, đã trưởng thành.



Không còn là một cô gái nhỏ mà là một người phụ nữ xinh đẹp.



Càng nhìn cô trái tim anh càng đập nhanh hơn, còn nhanh hơn lúc anh huấn luyện.



Trong lúc Lôi Lạc Thần còn đang ngây người nhìn Storm, đột nhiên giọng nói tức giận của cô vang lên phá vỡ suy nghĩ của anh.



- Thiếu Tá, anh nhìn đủ chưa.



Storm liếc anh một cái rồi thản nhiên đi ra ngoài.



Lôi Lạc Thần lắc đầu bắt lực, bước theo sau cô.



Đôi môi mỏng không tự chủ nhếch lên thành một nụ cười hấp dẫn.



Không hiểu vì sao lời nói cộc cằn của Storm, khi lọt vào tai anh lại trở nên ngọt ngào đến như vậy.