Vợ Yêu Của Thiếu Tá
Chương 28 : Lôi Lạc Thần ghen
Ngày đăng: 11:30 30/04/20
La Thành lắc đầu, sao hôm nay anh lại có cảm giác lạ lạ.
Vừa rồi ở bên ngoài có rất nhiều người nhìn anh, vào trong quán cafe cũng vậy.
Suy nghĩ mãi cũng không có đáp án, anh đành để nó sang một bên nhìn Storm nói.
- Đại Tá vừa mới bang lệnh xuống, sau khi nghỉ phép xong đội đặc nhiệm Phantom ( Bóng Ma) phải ra đảo hoang để thao luyện một tuần.
Mạnh An Nhi kinh ngạc, cặp mắt thờ ơ đột nhiên tỏa sáng, cô nâng mặt nhìn thẳng vào gương mặt điển trai thân thiện của La Thành.
- Tại sao phải ra đảo hoang?
Diễn tập tại một nơi hoang vu không có người ở chẳng phải rất nguy hiểm sao?
Chưa nói đến việc không có điện và tín hiệu, còn có những con rắn kít trên đảo, chỉ nghĩ thôi cũng đã khiến tôi cảm giác bất an.
Những thứ nói trên chỉ là cái cớ, cô biết Lôi gia có rất nhiều kẻ thù nếu để họ biết Lạc Thần đi đến một nơi hoang vu như vậy, chỉ e là họ sẽ cho người mai phục để ám sát anh.
La Thành nghe Mạnh An Nhi nói vậy, liền giải thích.
- Cô đừng lo cứ nửa năm chúng tôi sẽ đến hoang đảo tập luyện một lần, chắc có lẽ Đại Tá muốn chúng ta chuẩn bị tốt cho lần nhiệm vụ, bảo vệ mấy nhà lãnh tụ trong hội nghị thượng đỉnh ASEAN nên mới ra lệnh cho chúng ta đến đảo Daro sớm hơn dự định.
Nghe La Thành nói cô mới hiểu, Storm trầm mặc một chút rồi nói với giọng khẳng định.
- Có phải Đại Tá muốn tôi cùng bọn họ đi đến đảo Daro diễn tập không?
Ánh mắt của Storm lúc này đã không còn nhìn về phía La Thành, mà chuyển lên cái đồng hồ đeo trên cổ tay.
La Thành nhìn Storm gật đầu, trong lòng càng lúc càng thưởng thức cô hơn.
Không ngờ người đã đẹp còn thông minh nữa, anh nhất định phải theo đuổi cô cho bằng được.
- Không sai, Đại Tá nói xem như lần này giúp cô chuẩn bị tinh thần để đối đầu với bọn khủng bố.
La Thành vừa nói xong, Storm lập tức đứng lên nhìn anh lạnh lùng nói.
- Mười phút đã qua, tôi có chuyện nên đi trước.
Storm nói xong xoay người lại rời đi, nhưng thật không ngờ lúc này cô nhân viên phục vụ trên tay cầm một khay thức ăn từ đâu xuất hiện trước mặt cô.
Nghe được tiếng kêu đau đớn của La Thành, đột nhiên Mạnh An Nhi và Lôi Lạc Thần bật cười.
Hai người bất ngờ nhìn đối phương, chạm phải ánh mắt mang theo tình cảm của anh, Mạnh An Nhi ngại ngùng dời tầm mắt sang chỗ khác, nụ cười trên khoé môi cô đông cứng.
Lôi Lạc Thần không biết vì sao An Nhi lại ghét mình như vậy, đã lâu anh không nhìn thấy cô cười thoải mái như bây giờ.
Suy nghĩ này khiến trái tim anh cảm giác nao nao, anh nhìn cô bằng ánh mắt bất lực.
Lôi Lạc Tuyết buông tay La Thành ra, cô dùng sức hắt anh về phía sau lạnh giọng nói.
- Lần sau còn dám động vào người tôi, tôi sẽ phế tay anh.
Lôi Lạc Tuyết nói xong nắm tay Mạnh An Nhi rời đi.
La Thành kinh ngạc với phản ứng bất thường của cô, ánh mắt của cô gái thật đáng sợ khi cô ấy nói ra những lời này.
La Thành trợn mắt nhìn Lôi Lạc Thần lúc này vẫn đứng đó nhìn anh.
- Lạc Thần, cậu đừng quá đắc ý tôi sẽ không bỏ cuộc đâu!
Thật ra La Thành biết Lôi Lạc Thần có tình cảm với Storm, ai bảo anh cứng miệng không chịu thừa nhận.
Nếu đã như vậy thì hãy cạnh tranh công bằng.
Lôi Lạc Thần bước tới vỗ vỗ lên vai của La Thành, khiến anh đau đớn kêu lên.
- Ây....ây.... cậu nhẹ tay một chút...đau đó.
Lôi Lạc Thần nhìn thẳng vào mắt anh.
- Chúc cậu may mắn.
Nói xong anh bước theo An Nhi và Lạc Tuyết.
Thật ra Lạc Thần vẫn chưa biết cảm giác khó chịu trong lòng mình không phải vì An Nhi ghét anh, mà là vì cử chỉ thân mật của La Thành và cô.
Nói cho chính xác, là anh đang ghen..........