Vợ Yêu Của Thiếu Tá
Chương 30 : Thẩm thanh giở trò
Ngày đăng: 11:30 30/04/20
Lúc này từ ngoài cửa một nhóm người bước vào, thần thái của vị phu nhân dẫn đầu thu hút ánh nhìn của mọi người.
Người phụ nữ sở hữu gương mặt hình trái xoa, cặp mắt hai mí to tròn, sống mũi cao thẳng và đôi môi gợi cảm.
Mái tóc dài óng ánh ngang lưng uốn xoăn nhẹ, càng tôn lên vẻ kiều diễm trên guơng mặt người phụ nữ.
Đi bên cạnh là một người phụ nữ trẻ trung xinh đẹp, nhưng ánh mắt lại thoát lên tia tinh nghịch.
Bước theo thận trọng phía sau họ là bốn tên vệ sĩ, trên người mặc âu phục màu đen, mang kính râm, gương mặt hình sự.
Vừa đi mắt họ vừa nhìn tứ phía đề phòng phục kích.
Nhìn thấy họ Mạnh An Nhi vui mừng đẩy Lôi Lạc Thần ra, anh muốn giữ cô lại cũng không kịp, bàn tay vơ ra chỉ kịp chạm vào không khí.
Anh ảo não thu tay về, theo thói quen đút vào trong túi quần tây.
Cô như cơn gió bước nhanh tới, ôm người phụ nữ dịu dàng kia vào lòng.
- Mẹ......
Kiều Nhi vui mừng ôm chặt con gái, một lúc sau cô mỉm cười đẩy đứa con gái ra, cô nhìn con gái từ trên xuống dưới, nói với giọng hài lòng.
- An Nhi của mẹ đã thay đổi, không khiến mẹ thất vọng.
Mạnh An Nhi nắm lấy tay Kiều Nhi, cười tươi.
- Con rất nhớ mẹ.
Vừa bước vào cửa Thiết Sang Sang đã quan sát Mạnh An Nhi, cô biết bốn năm nay An Nhi phải cố gắng rất nhiều mới có được ngày hôm nay, nghĩ đến An Nhi cô chợt nhớ đến tên thủ phạm đã khiến con bé đau lòng.
Thiết Sang Sang xoay qua nhìn Lôi Lạc Thần, lúc này đứng cách họ không xa.
Lôi Lạc Thần không hề tỏ ra kinh ngạc khi nhìn thấy hai người, thằng bé vẫn như ngày nào gương mặt lạnh tanh không cảm xúc.
Thiết Sang Sang chuyển tầm mắt lại trên người An Nhi.
- An Nhi, để dì Sang Sang xem.
Con lớn lên nhìn thật xinh đẹp, chắc có nhiều chàng trai theo đuổi lắm phải không?
Thiết Sang Sang vừa nói vừa nhìn Mạnh An Nhi nháy mắt một cái.
Không biết vì sao khi Thiết Sang Sang nói ra những lời này, tất cả ánh mắt đều dồn hết lên gương mặt đen thui của Lôi Lạc Thần.
Chắc có lẽ ai cũng biết, cô thay đổi nhiều như vậy cũng là vì anh, chỉ một mình anh là không nhận ra điều đó.
Lôi Lạc Thần nhíu mày nhìn Thẩm Thanh.
- Cô tìm tôi?
Giọng điệu của Lôi Lạc Thần lạnh như băng, anh không thích khi mình luyện tập bị người khác quấy rầy.
Thẩm Thanh đột nhiên bước tới, thân hình quyến rũ bất ngờ ngã vào người anh.
Anh nhích người sang một bên muốn tránh xa cô, nhưng thật không ngờ Thẩm Thanh lại vươn tay ôm chặt anh, khiến anh muốn tránh cũng không được.
Storm vừa vặn bước vào cửa nhìn thấy một màn ân ái giữa hai người, Lôi Lạc Thần lúc này chỉ mặc trên người một cái quần tây đen, phần trên không mặc gì.
Hai người thật quá đáng!
Ban ngày ban mặt lại ôm ấp nhau.
Một cơn đau từ lồng ngực lan tỏa toàn thân cô.
Kỳ thực chuyện giữa Thẩm Thanh và anh cô đã biết, nhưng biết là một chuyện còn tận mắt chứng kiến hai người ở bên nhau là chuyện khác.
Trái tim cô cảm giác đau chưa từng có, cô vừa đau lòng vừa căm ghét bản thân.
Storm, mày đang làm gì?
Mày vì anh ấy làm nhiều điều như vậy, còn anh ấy thì vô tâm không hề để ý đến mày.
Những giọt nước mắt nóng hỏi vô thức từ khoé mi cô, rơi xuống gương mặt trắng nõn xanh xao.
Lần này Storm đã không còn che giấu sự đau đớn trong lòng mình, cô tự nói với lòng rằng.
Lần này sẽ là lần cuối cùng cô rơi nước mắt vì anh và người phụ nữ khác.
Hai tay Lôi Lạc Thần giữ chặt thân thể của Thẩm Thanh, muốn giữ khoảng cách với người cô.
Lôi Lạc Thần nhíu chặt đôi mày râm của mình, sự bài xích hiện lên rõ trong ánh mắt thâm thuý của anh, khi tay anh chạm vào người Thẩm Thanh.
Lôi Lạc Thần không thể nào ngờ được, Thẩm Thanh tiếp cận anh hết lần này đến lần khác vì có mục đích.
Trong lúc Thẩm Thanh vẫn đang ôm chặt anh không buông, đột nhiên ngoài cửa truyền vào giọng nói của Kỳ Sơn.
- Cô Storm, cô làm gì ở đây?
Storm giật mình vội vàng gạt đi những giọt nước mắt trên mặt, cô lúng túng nhìn Kỳ Sơn rồi nhìn lại Lôi Lạc Thần, chạm phải ánh mắt bất ngờ của anh cô hốt hoảng, cảm giác như mình vừa bị bắt quả tang đang làm chuyện xấu.