Vợ Yêu Của Thiếu Tá

Chương 42 : Cứu người

Ngày đăng: 11:30 30/04/20


Nhất Minh nghe Storm nói về loại vũ khí mới này, trong lòng cảm thấy thích thú vô cùng.



Anh nhìn Storm nói với giọng hào hứng.



- Cho tôi mượn xem.



Storm không hề do dự đưa Đoạt Mệnh cho Nhất Minh.



Nhất Minh vui vẻ nhận lấy Đoạt Mệnh từ trên tay Storm, ánh mắt hiếu kỳ nhìn Đoạt Mệnh.



Nhưng nhìn mãi cũng không thấy lưỡi dao sắt bén nằm ở đâu, anh không biết loại vũ khí này dùng ra sao.



Nhất Minh vươn tay gãi gãi đầu, vẻ mặt có phần lúng túng nhìn Storm.



- Cô Storm, Đoạt Mệnh dùng như thế nào?



Giọng nói của Nhất Minh mang theo sự e ngại, lúc trước anh còn mạnh miệng nói rằng Storm chẳng hay ho gì.



Bây giờ lại phải hỏi cô.



Storm nhìn Nhất Mình, nhìn thấy vẻ mặt ngượng ngùng của anh, cô vui vẻ giải thích.



- Đoạt Mệnh dùng rất đơn giản, chỉ cần ấn vài cái nút này là được.



Nhất Minh nghe vậy lập tức cầm Đoạt Mệnh nhắm về hướng cái cây phía trước, ngón trỏ cẩn thận ấn vào nút nhỏ Storm vừa chỉ anh.



Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, ánh sáng màu đỏ phát ra từ Đoạt Mệnh.



Ngay lập tức trên thân cây cổ thụ lớn, xuất hiện một cái lỗ thủng hình tròn, xuyên thấu ra phía sau.



Sắc mặt của mọi người hiện rõ sự hoảng sợ, cặp mắt mở thật to, miệng há thành chữ O.



Trong lòng mọi người lúc này đều có cùng một suy nghĩ.



Thật đáng sợ!



Quá nguy hiểm!



Trong lúc mọi người còn đang ngây người nhìn Đoạt Mệnh, giọng nói trầm khàn của Lôi Lạc Thần vang lên.



- Vũ khí này là lây-dơ (Laser), nó dùng khuếch đại ánh sáng bằng phát xạ.



Những thợ trang suất thường dùng nó, để cắt tiả những viên kim cương cứng như thép.



Nghe Lôi Lạc Thần nói mọi người mới hiểu, quả thật là một loại vũ khí tốt.



Chỉ ấn vào một cái nút, không cần dùng sức đã có thể làm thủng một thân cây cổ thụ ngàn năm.
Lôi Lạc Thần nhìn ông bằng ánh mắt trấn an, gật đầu một cái.



Anh xoay lại nhìn Storm, Kỳ Sơn và hai thuộc hạ, ra khẩu hình phân phối mệnh lệnh.



Bốn người nhìn anh gật đầu, tỏ ra hiểu rõ.



Ngay lập tức năm người chia ra hành động.



Lôi Lạc Thần, Kỳ Sơn và hai tên thuộc hạ, chịu trách nhiệm đối phó với bọn cướp.



Còn phần Storm thì đi cứu bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao và cấp dưới của ông.



"Pằng.....pằng....pằng...."



Đột nhiên tiếng súng chói tai vang lên, một trận mưa đạn diễn ra trong căn nhà hoang chặt hẹp.



Lôi Lạc Thần, Kỳ Sơn và hai tên thuộc hạ xoay người tránh đạn, họ ẩn mình sau những bàn ghế cũ kỹ bám đầy bụi bặm.



Lôi Lạc Thần nhanh chóng dò thám bọn cướp, anh nhìn Kỳ Sơn và hai tên thuộc hạ.



- Bọn họ có năm người.



Tên đeo khẩu trang chính là người cầm đầu.



Nghe Lôi Lạc Thần nói, mục tiêu của bốn người chính là tên cầm đầu.



Có câu " đánh rắn phải đánh dập đầu" cho nên họ phải đối phó với người cầm đầu của bọn họ.



Bọn cướp không ngừng nã đạn về phía của bọn họ.



Lôi Lạc Thần, Kỳ Sơn và hai tên quân nhân thật kiên nhẫn chờ đợi thời cơ để phản kích, tiếng súng vừa dừng lại họ lập tức bắn trả.



"Pằng......pằng....pằng....."



Lúc này trên bốn bức tường gỗ nhìn y như tổ ông, có rắt nhiều lỗ nhỏ do đạn để lại khiến tia sáng bên ngoài vô tình rọi vào. 



Storm nhìn thấy hai bên đấu súng, cô nhanh chóng chạy đến dùng Đoạt Mệnh cắt đi băng keo đang buột chân của bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao và cấp dưới của ông.



Cô dìu ông đứng lên từ dưới mặt đất,



vì chân bị buột quá lâu nên khi đứng lên bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao không thể đứng vững, ông ngã người vào Storm.



Cũng may cô đã chuẩn bị tâm lý, dùng hết sức dìu ông chạy ra khỏi căn nhà hoang nguy hiểm.



Đạn không có mắt, chỉ e là sẽ khiến bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao bị thương.