Vợ Yêu Của Thiếu Tá
Chương 5 : Mạnh An Nhi Rời Đi
Ngày đăng: 11:30 30/04/20
Sau khi trò truyện với ba mẹ, cô nằm trên giường lớn tay ôm chặt con gấu bông màu trắng cô yêu thương nhất,
Mạnh An Nhi nhìn con gấu trong lòng mình.
- Bảo Bảo mày cũng nghĩ tao vô dụng lắm phải không?
Mạnh An Nhi ủ rũ nói, cô rất mệt tay chân bủn rủn không còn sức lực vì hai ngày nay cô không ăn gì cả, tuy thân thể kiệt quệ nhưng không tài nào chợp mắt được.
Cô trằn trọc cả đêm trong lòng suy nghĩ về chuyện giữa cô và Lôi Lạc Thần.
Sau một đêm dài đằng đẳng cuối cùng cô đã suy nghĩ thông suốt.
Con đường phía trước còn rất dài, cô không thể ăn không ngồi rồi ỷ lại vào tài sản của ba mẹ.
Cô sẽ khiến mọi người thu về cái suy nghĩ, thiên kim Tiểu thư của Mạnh gia ngoài tiêu tiền ra chẳng làm ra trò trống gì cả, và quan trọng hơn hết cô muốn chứng minh với anh rằng, cô xuất sắc hơn nữ quân nhân Thẩm Thanh bên cạnh anh.
Bắt thình lình cánh cửa phòng ngủ được ai đó đẩy nhẹ ra.
Một cậu thanh niên trên người mặc bộ đồ ngủ thoải mái, thân hình cao lớn tuấn tú, mái tóc ngắn gọn màu rượu đỏ bước vào.
Chiếc bông tai màu đỏ sẫm phản chiếu lại với ánh trăng ngoài khung cửa sổ, phát ra tia sáng lấp lánh càng tôn lên vẻ nguy hiểm trên gương mặt cậu thanh niên.
Mạnh An Phong với vẻ mặt lo lắng bước đi thận trọng đến bên cạnh giường, thuận tay kéo chiếc ghế bằng gỗ tại bàn trang điểm ngồi xuống, giọng nói trầm trầm ấm áp mang theo sự quan tâm vang lên trong không gian tĩnh mịch.
- Chị hai, có phải anh Lạc Thần khiến chị đau lòng không?
Mạnh An Phong nghiêm túc nói, trong lòng cậu chị hai là người quan trọng nhất.
Mặc dù cậu mới mười bốn tuổi, nhưng nếu anh Lạc Thần thật sự khiến chị hai chịu tổn thương, cậu nhất định sẽ đến tìm anh ấy tính sổ.
Mạnh An Nhi nhìn em trai lắc đầu, cô không muốn An Phong phải lo lắng cho cô.
" Không.......không liên quan gì đến anh Lạc Thần cả."
Mạnh An Nhi nói đến đây chợt dừng lại một chút, cô vươn tay nắm lấy bàn tay lạnh buốt của An Phong.
"An Phong chị đã quyết định, lúc này là lúc chị nên chú trọng vào sự nghiệp của mình."
Kỳ thực cô là chị nhưng lúc nào An Phong cũng ở bên cạnh bảo về cho cô.
Ánh mắt kiên quyết của chị hai khiến An Phong kinh ngạc trong lòng, từ trước đến giờ chị hai chưa từng nghiêm túc làm bất kỳ chuyện gì.
Mạnh Hùng đang ở trong thư phòng bàn việc với Trần Siêu.
Được người giúp việc thông báo Lôi Lạc Thần đến, Mạnh Hùng và Trần Siêu mới từ thư phòng đi xuống.
Từ trên tầng hai, Mạnh Hùng nhìn thấy Lôi Lạc Thần đứng quay lưng về phía anh.
Dáng người Lôi Lạc Thần cao lớn, bóng lưng oai nghiêm bờ vai vững chãi quả thật xuất sắc hơn người.
Trong lòng Mạnh Hùng mong sao Lôi Lạc Thần và An Nhi có thể thành đôi, anh và Lôi Lạc Thiên mà trở thành thông gia thì còn gì bằng.
Nhưng Mạnh Hùng cũng hiểu tình cảm không thể nào ép buộc được, chỉ có thể ở ngoài cuộc giúp đỡ đương sự nhận ra tình cảm của bản thân mình.
"Lạc Thần, cậu đã về?"
Lời nói của Mạnh Hùng khiến Lôi Lạc Thần quay đầu ngước mắt nhìn anh.
Nhìn thấy Mạnh Hùng, Lôi Lạc Thần thầm quan sát, bác Mạnh lúc nao cũng phong độ như vậy.
Lôi Lạc Thần gật đầu cung kính đáp.
"Sáng nay con mới từ Syria trở về Thành Phố S."
Lôi Lạc Thần lịch sự nói, anh không phải là loại người biết ăn nói nên đi thẳng vào vấn đề.
"Hôm nay con đến để tìm An Nhi."
Mạnh Hùng không hề kinh ngạc mọi chuyện diễn ra đều nằm trong kế hoạch của anh, anh tao nhã ngồi xuống chiếc ghế sofa trước mặt Lôi Lạc Thần.
Mạnh Hùng ngồi với tư thế hết sức nhàn nhã, chân này bắt chéo chân kia.
Tay theo thói quen rút ra một điếu cigar cuba.
Trần Siêu ngay lập tức khom tới mồi lên điếu cigar cho anh.
Mạnh Hùng chậm rãi hít vào một hơi thật sâu, từ từ phun ra làn khói đen dầy đặt cất giọng trầm khàn.
"Tuần trước An Nhi ra nước ngoài du học.
Chắc một thời gian dài sẽ không trở về Thành Phố S."