Vợ Yêu Của Thiếu Tá
Chương 70 : Tần Gia Nghiêm
Ngày đăng: 11:30 30/04/20
Lời của Tác Giả:
Trước tiên cho chị xin lỗi các em vì dạo gần đây công việc cùng gia đình của chị rất bận, nên không có nhiều thời gian để viết truyện.
Chị cảm Ơn các em vẫn luôn ủng hộ chị, dù lịch đăng không ổn định, thế nhưng các em không hề từ bỏ chị.
Chị chúc các em một mùa giáng sinh vui vẻ hạnh phục bên gia đình cùng người thân.
🎄Merry Christmas to everyone.❤️❤️
———————————————————-
Bên cạnh hình xăm con sói là một con số, con số bốn tượng trưng cho cấp bậc của cô ta ở Tần Gia.
Thì ra cô ta là Trần Linh Giang, tứ đương gia của gia tộc Tần gia.
Vậy cậu thanh niên này là ai?
Nhìn cử chỉ vừa e dè vừa tôn kính của bọn họ đối với cậu ta, Kỳ Sơn biết thân thế của cậu ta không hề đơn giản, chỉ có điều cậu ấy là con của nhân vật lớn nào, Tần Gia Uy hay Tần Gia Vỹ?
Ánh mắt của Kỳ Sơn bị thứ gì đó, trên cổ của cậu ta thu hút.
Mặt dây chuyền kỳ lạ lúc ẩn lúc hiện dưới lớp áo, khiến Kỳ Sơn kinh ngạc không thôi.
Là Huyết Lệ!
Đúng rồi anh không nhìn nhằm, đó chính là Huyết Lệ trong truyền thuyết.
Huyết Lệ đeo trên cổ cậu ta đã nói lên thân phận thần bí của cậu ta.
Thì ra người ở trước mặt anh chính là thiếu chủ của gia tộc Mafia, gia tộc lớn nhất của Italy, nhưng có một điều Kỳ Sơn vẫn không thể thông suốt.
Vì sao ông trùm tương lai của Châu Âu lại đến Nhật Bản này.
Nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của Kỳ Sơn, Trần Linh Giang liền lên tiếng giải thích.
- Mười mấy năm về trước băng Kumamoto được liệt kê vào năm bang hội lớn nhất của Nhật Bản, nhưng vì thủ lĩnh tiền nhiệm của bọn họ là người nóng tính bồng bột, suy nghĩ nông cạn, bắt tay với Đoàn Vũ Sơn muốn hạ bệ Tần Gia, cuối cùng bị chủ nhân cho người hạ gục.
Từ giây phút đó bang Kumamoto đã thuộc về Tần Gia.
Hai năm trước chủ nhân đã quyết định cho thiếu chủ tiếp quản Kumamoto, xem như là sự thử thách của người đến với thiếu chủ, cũng để cho thiếu chủ chuẩn bị tâm lý sau này tiếp quản Tần Gia, một gia tộc hùng mạnh gấp trăm lần bang Kumamoto này.
Sau khi nghe Trần Linh Giang giải bày, Kỳ Sơn mới thật sự khăm phục Tần Gia Uy, một người làm đại sự thì phải nhìn xa trông rộng.
Đúng là ông trùm có khác, cậu thiếu chủ này quả thật là rồng bay trên mây.
Kỳ Sơn giật mình với lời nói kiêu ngạo của Tần Gia Nghiêm, anh khó tim nói.
- Một tiếng?
Sao có thể?
Sắc mặt không tin của anh khiến Tần Gia Nghiêm sa sầm mặt, cất giọng thâm trầm.
- Cậu không tin vào năng lực của tôi?
Một câu hỏi khiến Kỳ Sơn không biết phải trả lời như thế nào, Kỳ Sơn lúng túng nói.
- Không....tôi không có ý này.
Chỉ có điều thời gian một tiếng quá ngắn, quả thật không thể.
"Ha......ha....ha...."
Giọng cười bá đạo của Tần Gia Nghiêm vang lên, sắc mặt thuộc hạ bên cạnh cậu ta không hề thay đổi, vẫn là gương mặt không cảm xúc.
- Với Tần Gia Nghiêm tôi, không có gì là không thể!
Kỳ Sơn bị lời nói của Tần Gia Nghiêm đánh thức, phải cậu ta là ai chứ, nếu cậu ấy nói được thì sẽ làm được.
Kỳ Sơn lui một bước về phía sau thận trọng nói.
- Được tôi chờ tin tốt của thủ lĩnh.
Nói xong Kỳ Sơn cùng hai tên thuộc hạ đi theo người của Tần Gia Nghiêm vào một ngôi nhà bên cạnh, nơi dành riêng để tiếp đãi những vị khách quý.
Nhìn thấy bóng dáng của Kỳ Sơn khuất dần trước mặt, Trần Linh Giang nhìn Tần Gia Nghiêm cung kính nói.
- Thiếu chủ, vì sao người lại đồng ý giúp đỡ Lôi Lạc Thần?
Trần Linh Giang thật sự không hiểu, từ trước đến giờ Tần Gia Nghiêm không bao giờ giúp đỡ một ai vô điều kiện, sao lần này lại dễ dàng đồng ý giúp Lôi Lạc Thần tìm người, còn dự định giúp Kỳ Sơn sang bằng đám người kia.
Tần Gia Nghiêm vươn tay lên sờ vào Huyết Lệ đeo trên cổ, ánh mắt lạnh như băng nhìn ra hướng Kỳ Sơn vừa rời khỏi.
- Tôi muốn Lôi Lạc Thần nợ tôi một ân tình!
Trần Linh Giang nhìn theo ánh mắt của Tần Gia Nghiêm, cô gật đầu tỏ ra hiểu.
Thì ra thiếu chủ có sự tính toán riêng của mình.