Vợ Yêu Của Trùm Phản Diện

Chương 1 : Mang thai và sống chết

Ngày đăng: 18:44 19/04/20


Đối với Nguyễn Kiều Kiều, hôm nay chắc chắn không phải một ngày may mắn.



Buổi tối, cô bị Mỹ Nhân Hương sa thải. Không có nguyên nhân nào khác, bởi đối với nàng Mèo múa cột mà nói, cô thực sự quá béo.



Thế giới trước đây Nguyễn Kiều Kiều sống, người béo không có đường sống, phần lớn phụ nữ vì vóc người thon thả mà hăng hái giảm béo quên mình. Nguyễn Kiều Kiều từng là một thành viên trong đó.



Bất quá cái thế giới kia, áo cơm không lo, đủ thứ thức ăn ngon tới tấp dụ dỗ Nguyễn Kiều Kiều, nên Nguyễn Kiều Kiều chưa từng thành công.



Hôm nay đến cái thế giới xa lạ này, ăn no cũng khó, nhưng cô lại là một người béo. Đây là nỗi đau của người béo ư?



Dựa theo lời bà chủ Mỹ Nhân Hương nói, “Béo không thể múa cột, nhìn cô xem, eo cũng không có, còn uốn éo cái gì!”



Do đó, Nguyễn Kiều Kiều cầm thù lao hôm nay ——10 tiền đồng rời đi.



Thành phố Nguyễn Kiều Kiều ở tên là Hắc Kim. Tên như ý nghĩa, tập trung giao dịch tiền bạc hắc ám. Cô chẳng biết làm sao mình tới đây.



Hình như sau khi xem xong một quyển X văn tên là < Bá chủ mạt thế yêu tôi >, tỉnh lại cô đã ở chỗ này, trong cơ thể hiện tại.



Nguyễn Kiều Kiều còn chưa kịp tiêu hóa làm sao cô tới được, cũng không kịp nhớ lại nội dung quyển sách kia, liền bị hiện thực đánh bại.



Đây là một thế giới mà loài người và người thú cùng tồn tại. Hai tộc ở thế giới này mỗi bên chiếm lấy một nơi, quanh năm chiến tranh liên tục. Một câu thôi, đây là một thế giới không hòa bình. Đói nghèo và chiến tranh thường thường cộng sinh.



Thành phố Hắc Kim là khu vực giáp ranh chiến tranh, hòa bình được đảm bảo tạm thời. Đồng thời, đổi lại là, rất nhiều giao dịch tội ác đã tiến hành tại đây.



Thành phố Hắc Kim, nghe nói có rất nhiều tên. Thành phố Không Đêm, thành phố Hi Vọng. Nhưng những cái tên này tuyệt đối không phải do dân nghèo như Nguyễn Kiều Kiều đặt.



Ở thành phố Hắc Kim, 10 tiền đồng có thể mua 10 củ khoai tây, cũng mua được 5 lít nước sạch. Tiền lương Nguyễn Kiều Kiều múa cột coi như không tệ, ít nhất tự nuôi sống không khó khăn bao nhiêu, nếu không gạt bỏ những nhân tố bất khả kháng khác.



Suy nghĩ một chút, Nguyễn Kiều Kiều dùng 5 tiền đồng mua 3 củ khoai tây và 1 lít nước.



Chẳng qua hôm nay không phải ngày may mắn của cô. Thành phố neon nhiều màu khi đêm tối kéo tới, kèm theo mưa sa gió giật.




Nguyễn Kiều Kiều khẽ nhúc nhích, cơn đau trên bụng làm cô không có cách nào phớt lờ nổi.



“Bụng tôi đau quá.”



Bác Chó cười híp mắt, bàn tay rất to vỗ vỗ đầu Nguyễn Kiều Kiều, “Cô Mèo ngốc, cô mang thai rồi.”



“…”



Nguyễn Kiều Kiều từng cho rằng sau khi đến cái thế giới quỷ dị này, bất cứ chuyện gì cũng không thể làm cô khiếp sợ.



Nhưng lúc bác Chó nói ra sự thật này, Nguyễn Kiều Kiều cảm thấy mình giống như bị sét đánh.



“Mang… mang thai?”



Chắc là nói đùa nhỉ? Cô béo thôi đúng không? Thắt lưng hơi to, bụng hơi nhô ra, sao có thể mang thai được? Mang thai? Khoan đã, ba đứa bé là ai? Không đúng, cô hẳn nên lo lắng đứa bé này là loài người hay loài gì khác chứ? Chẳng biết có phải một con quái vật không? Dù sao đây là thế giới loài người và người thú cùng tồn tại mà.



Rất nhiều suy nghĩ thoáng hiện trong đầu cô. Thậm chí cô có thể lạnh lùng vô tình nghĩ, ở thành phố Hắc Kim, bản thân cô còn nuôi không xong, đâu thể nuôi thêm một đứa bé chứ.



Phá đi.



Ý nghĩ này mới vừa phác thảo trong đầu, lúc này cô nghe được giọng nói hoảng hốt, lo sợ của bác Chó bên cạnh.



“Trời ạ! Cô sắp sinh rồi! Trời ơi! Cô sinh non!”



Cơn đau đớn kéo tới, đầu óc Nguyễn Kiều Kiều trống rỗng. Mẹ nó, trong lòng cô không nhịn được mắng một tiếng. Việc này xảy ra quá nhanh đi, thậm chí cô còn chưa tiêu hóa được sự thật cô mang thai, đứa con đã sắp ra đời.



Trong lúc cô bị cơn đau đớn kia tập kích, hồn vía lên mây, đầu óc cô xuất hiện một ý nghĩ cuối cùng, đó là.



Cô —— đúng là ngày chó má.