Vợ Yêu Của Trùm Phản Diện

Chương 51 : Gọi tôi lần nữa

Ngày đăng: 18:45 19/04/20


Nguyễn Kiều Kiều không trông cậy Tô Tầm sẽ dừng lại. Đừng nói “boy đơn thuần” như anh, cho dù là đàn ông bình thường ở thế giới ban đầu, đạn đã lên nòng, cũng không thể dừng được.



Nguyễn Kiều Kiều từng vô số lần nghe đồng nghiệp mình nói, đàn ông đều quyết liệt và tùy tính, thích làm gì thì làm, tùy ý động dục.



Song, Tô Tầm ngừng lại.



anh vuốt ve gương mặt cô, con ngươi đen kịt thoáng mê man, khác với mắt anh, bàn tay anh dịu dàng chạm vào khuôn mặt đầy nước mắt của cô, “Gọi tôi một lần nữa.”



Gọi anh được sao?



“Tô... Tô Tầm.”



Nguyễn Kiều Kiều thăm dò kêu một tiếng, cô không ôm hi vọng quá lớn, chỉ nghe theo Tô Tầm khẽ gọi.



Trong giây phút ấy, đôi mắt Tô Tầm sáng lấp lánh, sau đó anh tiến lại gần hôn khóe mắt cô.



Động tác anh cực kỳ dịu dàng, đôi tai lông xù đáng yêu run lên, cái đuôi phía sau cũng vểnh lên thậtcao.



anh đang bày tỏ anh vui vẻ.



Tô Tầm ngừng lại, Nguyễn Kiều Kiều cũng tốt hơn nhiều rồi. Dù cô đã sống tại 2 thế giới nhưng đều là lần đầu, thực tiễn và lý thuyết vẫn khác biệt.



Hơn nữa, Tô Tầm chưa tính là cao thủ. anh dừng lại như vậy, ngược lại cho cô thời gian giảm xóc.



Trong suốt quá trình, Tô Tầm luôn hôn khóe mắt cô, dịu dàng vuốt ve mặt cô, đồng thời cái đuôi cũng dịu dàng cọ cọ thân thể cô.



Việc này căn bản là gian lận.



Nguyễn Kiều Kiều là thánh cuồng đuôi, vừa nhìn thấy cái đuôi lông xù, cả người cô đã mềm nhũn. Do đó đến cuối cùng, khi Tô Tầm chậm rãi thâm nhập vào, người động tình trái lại là cô.



Cả quá trình không thể gọi là như cá gặp nước, Tô Tầm thật sự không chuyên.



Xem ra X văn của Cẩu Bất Lý không miêu tả đúng lắm. Nguyễn Kiều Kiều chỉ có thể dựa vào những X văn sâu trong ký ức và “phim mỹ” từng xem ân cần hướng dẫn Tô Tầm.



cô giống như một bà dì quái đản.



Chẳng qua còn tốt, Tô Tầm học rất mau. anh nhanh chóng phản công làm chủ, cũng biết làm sao để côvui sướng.



Sau cùng, Nguyễn Kiều Kiều ôm bờ vai anh, liếm mồ hôi trên người anh. cô đầm đìa mồ hôi ưỡn người, mắt híp lại thành một đường. Toàn thân như được vớt từ trong nước ra, cả người mệt mỏi vô cùng, nhưng trong lòng hết sức thỏa mãn.



Có lẽ cô cũng đến kỳ động dục nhỉ?
Nguyễn Kiều Kiều cưỡi trên người Tô Tầm, bộ lông xù của anh làm cô vô cùng ấm áp, cô túm sợi lông mềm mại của anh, híp mắt hỏi: “Đại nhân, chúng ta định đi đâu?”



“Tí nữa em sẽ biết.”



cô thực sự không muốn đi ngắm đóa hoa màu trắng khắp hang núi này. Nhất là xương trắng chằng chịt bên dưới kia, ngẫm lại thì vô cùng đáng sợ.



Tô Tầm đi rất chậm, bởi quá nhanh sẽ làm rơi Nguyễn Kiều Kiều. anh vẫn duy trì bước tiến chậm rãi, đilên núi.



cô cũng không biết hai người đi được bao lâu, chỉ biết mặt trời lặn rất lâu rồi, màn đêm bắt đầu buông xuống.



Tuy nhiên Tô Tầm là vua ở đây, dù xung quanh thỉnh thoảng có sói tuyết đi qua, nhưng trông thấy anhđều bày tư thế thần phục.



Chỗ này là thế giới băng tuyết hoàn toàn tách biệt với thế gian, song vì có Tô Tầm, vậy mà không còn chút giá rét.



Rốt cuộc bọn họ đã tới.



Tô Tầm để cô xuống, nhìn núi lớn nơi xa.



Nguyễn Kiều Kiều khẽ dụi mắt, bọn họ tới đỉnh núi tuyết rồi. anh đã đi cả đêm, lúc này trời bắt đầu tờ mờ sáng, một tia nắng bắt đầu le lói ở đường chân trời.



Toàn bộ thế giới đều xuất hiện trước mặt cô.



Núi non liền nhau bất tận trong biển mây tràn lan nơi xa, ánh nắng chiếu sáng khắp nơi, toàn bộ thế giới đều rơi vào một mảng biển ánh sáng.



Khi Nguyễn Kiều Kiều thán phục trước cảnh đẹp, giọng Tô Tầm từ phía sau truyền tới.



“Thích không?”



Nếu đây là món quà, thì cô thật sự rất thích. Nguyễn Kiều Kiều thoáng cảm động.



Lúc cô đang định bày tỏ sự yêu thích của mình dành cho mặt trời mọc xinh đẹp, chỉ nghe Tô Tầm dương dương đắc ý ở sau lưng nói: “Nếu em thích, tôi sẽ cướp toàn bộ núi non này về.”



“...”



Đợi đã, tại sao bọn họ chưa bao giờ cùng tần số não nhỉ?



cô thích mặt trời mọc xinh đẹp, anh lại thích mở rộng địa bàn.



“không thích hử? Hay em thích chỗ xa hơn?” Hai tay Tô Tầm nắm bả vai cô, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía trước