Vợ Yêu Dịu Dàng Đến Điểm Danh

Chương 10 :

Ngày đăng: 23:52 20/04/20


"Bạch Vân!"



Thấy cô ngất xỉu, Khấu Thiên Ngang liền ôm lấy cô, sắc mặt trắng bệch.



"Đặt cô ấy lên sô pha đi." Ninh Ninh cũng hoảng sợ, vội chạy đến.



"Ách..." Mỹ nữ tóc vàng muốn nói chuyện.



"Cút ra ngoài!" Khấu Thiên Ngang ôm Bạch Vân vòng qua cô ta, nhìn cũng không nhìn cô ta một cái.



"Cái gì?" Mỹ nữ tóc vàng ngẩn ngơ.



"Cút ra ngoài cho tôi." Khấu Thiên Ngang ôm Bạch Vân đặt lên so pha, xoay người lại, lạnh lùng nói: "Mặc kệ ông ta nói gì với cô, tôi không ly hôn, cả đời này tôi cũng chỉ có một người vợ, mà người đó tuyệt đối không phải là cô!"



Mỹ nữ tóc vàng không phản ứng không kịp, "Cái gì?"



"Nghe không hiểu sao?" Ninh Ninh ngoài cười nhưng trong không cười, sau đó liền thay đổi sắc mặt, chỉ cửa nói: "Nói cô cút đó! Đầu heo!"



Cô ta nghe vậy, tức giận đến nỗi phát run, liền quay đầu muốn cáo trạng với lão Bart: "Chú Bart..."



Ai biết sắc mặt của lão Bart còn thối hơn so với Khấu Thiên Ngang, lạnh giọng nói: "Chad, tiễn khách!"



Sắc mặt của Mỹ nữ tóc vàng trắng bệch, không cam lòng cố gắng cầu cứu, quay qua nũng nịu nói với Khấu Thiên Ngang: "Vì sao nhất định phải là cô ta? Em có có gì thua con khỉ vàng đó chứ?"



Khấu Thiên Ngang mở miệng trả lời cô ta, nhưng mắt lại trừng lão Bart, âm thanh lạnh lùng nói: "Bởi vì cô ấy yêu tôi, chứ không phải yêu tiền của tôi, không phải yêu vẻ đẹp trai của tôi, chỉ là tôi chính tôi." Anh lại liếc xéo mỹ nữ tóc vàng, trào phúng nói: "Nếu như hôm nay không phải tôi là con trai nhà họ Bart, mà chỉ là một người rửa chén thuê, cô sẽ có hứng thú với tôi sao?"



"Anh..." Cô ta tức đến đỏ mặt, còn chưa nói hết câu đã bị cắt ngang.



"Cô Lysa." Chad đi vào, mỉm cười, đưa tay mời cô ra ngoài.



Lysa Tóc vàng không nói gì, nhìn toàn bộ người trong phòng, tức giận đến, giậm chân, không muốn bị mất mặt, nắm lấy túi xách, xoay người đi ra ngoài.



Khấu Thiên Ngang thấy cô ta đi mới quay đầu lại, căm thù đến tận xương tuỷ trừng lão Bart nói: "Ông không chịu buông tha, đúng không? Ông nói với cô ấy cái gì? Muốn tôi ly hôn với cô ấy? Bởi vì cô ấy không xứng với tôi? Ông muốn đùa giỡn mọi người ông mới vui đúng không? Tôi nói rồi, đây là cuộc sống của tôi, là của tôi, không phải của ông..."



"Này! Anh nói đủ chưa?" Ninh Ninh thấy anh nói càng ngày càng quá, không có biểu hiện ngừng lại, liền xen miệng vào mắng: "Mới vừa rồi cha anh đã nói tất cả, trước đây ông ấy cho rằng Bạch Vân lấy anh là vì tiền nên mới muốn giới thiệu cô gái kia cho anh, côi như ông ấy sai, cũng vì muốn tốt cho anh..."



"Tốt cho tôi? Nếu không phải ông ấy làm càn, Bạch Vân cũng không hiểu lầm đến nỗi té xỉu!" Khấu Thiên Ngang thấp giọng rống lên.



" Hiểu lầm? Nói đến hiểu lầm tôi mới tức!" Âu Dương Ninh Ninh vừa nghe cũng không chịu thua rống lại: "Nếu không phải anh là một người ngu ngốc, ngay cả một câu anh yêu em cũng chưa nói, cô ấy sẽ dễ dàng tin lời của cô gái kia sao?"



"Tôi đương nhiên yêu cô ấy, chuyện này còn phải nói sao?" Anh tức giận, mặt đỏ bừng.



Âu Dương Ninh Ninh nghe vậy, hít sâu một hơi, nổi trận lôi đình đưa tay đâm đâm lồng ngực của anh nói: "Tôi hỏi anh, Bạch Vân có nói với anh ba chữ em yêu anh không?"



Anh sửng sốt, còn chưa kịp trả lời, đã nghe Ninh Ninh nói tiếp: "Có đúng không?"



Khấu Thiên Ngang cứng ngắc gật đầu.



Ninh Ninh vỗ lồng ngực của anh, trừng anh hỏi tiếp: "Sau khi nghe xong anh có vui không?"



Vô nghĩa, đương nhiên anh nghe xông liền rất vui...
"Biết, anh lập tức đi lấy." Anh đứng dậy, hôn một cái lên má cô, hỏi: "Em muốn ăn gì?"



"Kem."



"Kem?" Vẻ mặt anh quái dị nhìn cô, "Em có thể ăn món đó sao?"



"Bác sĩ nói, trên nguyên tắc em muốn ăn cái gì thì liền ăn, còn có một số phụ nữ có thai muốn ăn bình thường cũng không thể ăn." Bạch Vân khẽ mỉm cười nói: "Ông ấy nói, nếu ngày mai anh rảnh, thì chúng ta đi đến đó, ông ấy sẽ nói cho chúng ta biết những điều nên chú ý."



"Em thật sự có thai, đúng không?" Hình như muốn xác định chuyện này là thật, anh lại quỳ xuống hơi kinh sợ sờ sờ bụng dưới của cô, "Nơi này có con của chúng ta?"



"Ừ!" Cô đặt tay lên bàn tay to của anh, dịu dàng nói: "Con của chúng ta."



"Xem ra không giống."



"Sau này càng lúc càng lớn, sẽ giống như trái banh."



Khấu Thiên Ngang nhìn cô, cảm động nói: "Anh yêu em."



"Nếu em mập lên cũng yêu sao?"



"Mập lên cũng vẫn yêu."



"Được rồi." Cô khẽ cắn môi cười, "Em có thể suy nghĩ, đến lúc sinh, sẽ chửi anh giống đầu heo."



"Cám ơn."



"Không có gì."



...



"Khấu ca, anh chị thật sự phải về Đài Loan sao?"



"Đúng, anh muốn cô ấy về nơi quen thuộc sẽ thoải mái hơn."



"Ông già không nói gì sao?"



"Hôm qua Bạch Vân nói chuyện với ông ấy cả đêm, ông ấy liền buông tha."



"Lợi hại như vậy sao? Chị ấy nói gì vậy?"



"Không biết, cô ấy không chịu nói với anh."



"Khấu ca, chẳng lẽ anh chị không muốn sinh ở đây?"



"Hawke"



"Hả?"



"Nếu không muốn Ninh Ninh đi, tốt nhất trực tiếp đi cầu xin cô ấy, em ở đây bám lấy anh cũng vô dụng."