Vợ Yêu Được Cưng Chiều Đến Tận Trời Của Chủ Tịch Mộ
Chương 34 : Phó Hàn Tranh theo chủ nghĩa độc thân từ khi còn nằm trong bụng mẹ
Ngày đăng: 14:37 30/04/20
Phó Hàn Tranh nhíu mày, hóa ra vẻ mặt đầy thương tâm của bọn họ không phải là vì bệnh tình của Cố Vi Vi mà lại là vì hắn sao.
"Có chuyện gì thì nói thẳng đi."
Phó Thời Khâm và Hà Trì quay sang nhìn nhau một cái, ai nấy đều cảm thấy chuyện này có chút khó nói.
Dù sao thì chẳng có người đàn ông nào lại muốn để người khác biết chuyện bản thân mắc bệnh khó nói cả.
Nhưng mà có bệnh thì phải trị.
"Hà Trì, cậu là bác sĩ mà, hay là cậu nói đi."
Hà Trì: "Hai người không phải là anh em ruột sao, tôi chỉ là người ngoài thôi, vẫn là nên để cậu nói đi."
Hà Trì hắn mà nói chuyện này ra, lát nữa lỡ như Phó Hàn Tranh thẹn quá hoá giận thì hắn coi như tiêu, khi không lại phải gánh xui xẻo lớn.
Nhưng Phó Thời Khâm là em trai ruột của Hàn Tranh, tóm lại chắc là hắn sẽ không ra tay quá tàn nhẫn đâu.
"Anh…. chính là... chính là..." Phó Thời Khâm ấp úng cả nửa ngày mà vẫn không biết phải mở lời như thế nào.
Phó Hàn Tranh không kiên nhẫn nổi nữa, "Chính là cái gì?"
"Chính là..." Phó Thời Khâm gãi gãi đầu, vẫn có chút khó nói nên lời.
Lúc này Cố Vi Vi thay quần áo xong từ phòng tắm đi ra ngoài, trực tiếp giúp hai người bọn họ giải thích.
"Là cô ấy nói đấy, cô ấy còn nói là hết hứng thú với anh rồi, nguyên chân chính là bởi vì phương diện kia của anh có vấn đề….."
Phó Thời Khâm cũng lấy lại tinh thần, phụ họa theo những gì Hà Trì vừa nói, "Đúng đúng, chính là cô ấy nói như vậy đấy, cho nên hai bọn em mới nghĩ đến chuyện tìm bác sĩ cho anh….."
"...." Khóe miệng Cố Vi Vi bắt đầu co giật.
Rõ ràng là do hai tên kia tám chuyện với nhau cả một buổi chiều, bây giờ mắt thấy tình huống không đúng thì lại mặt dày đổ hết mọi chuyện lên đầu cô.
Phó Hàn Tranh nhìn chằm chằm Cố Vi Vi mất mấy giây, dù sao hắn cũng không muốn lãng phí thời gian yêu cầu Phó Thời Khâm và Hà Trì giải thích rõ ràng nên đành gọi Cố Vi Vi theo rồi đi ra bên ngoài.
Cố Vi Vi thấp tha thấp thỏm mà lên xe, vốn còn tưởng Phó Hàn Tranh đưa cô quay về nhà trọ Cẩm Tú rồi sẽ rời đi.
Không ngờ hắn đỗ xe xong lại theo cô lên lầu đi vào nhà trọ.
Vừa mới bước chân vào cửa thì điện thoại của Cố Vi Vi đột nhiên đổ chuông. Cô đặt đồ đạc xuống rồi đi vào phòng nghe điện thoại.
"Đại thần, sao hôm nay cô không đến đây phụ đạo vậy? Cả ngày nay ta gọi cho cô mà cô không bắt máy." Là Kỷ Trình gọi tới.
"Thật ngại quá, tôi bị ốm tới phát sốt rồi, lúc nãy vừa mới từ bệnh viện về nhà cho nên không đến phụ đạo cho hai người được."
Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên ở đầu dây bên kia nghe vậy liền trao đổi với nhau mấy câu rồi nói, "Đại thần, nhà cô ở đâu vậy, bây giờ tôi và Thiên Thiên đến đó thăm cô."
"Không cần đâu, ngày mai tôi khỏe lại rồi sẽ qua đó, ngày mai gặp đi."
Cố Vi Vi đưa mắt nhìn một vòng cách bài trí sang trọng ở nhà trọ, nếu để bọn họ tới đây, cô thật sự không biết làm thế nào để giải thích cho rõ ràng chuyện một mình cô lại có thể sống trong nhà trọ sang trọng đến mức này.
Cúp máy xong, Cố Vi Vi mở lịch sử cuộc gọi ra kiểm tra thì phát hiện, ngoại trừ mấy cuộc gọi của Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên ra, có người còn sốt ruột tìm cô hơn cả bọn họ nữa, là Chu Mỹ Cầm.
Cố Vi Vi nhớ lại tối hôm qua từ sau khi cô rời đi đến nay, mới vậy mà đã được một ngày rồi.
Chu Mỹ Cầm âm mưu hãm hại cô không thành, ngược lại còn bị cô tính kế lại, bây giờ hẳn là đang phát điên lên muốn tìm cô để trả thù đây mà…..