Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!

Chương 137 : Nam nhân hạ giọng

Ngày đăng: 16:46 30/04/20


Edit: Cẩm Quỳ



Beta: Stuki^^



Gửi xong câu này cho Du Nhiên, Trì Hoan định trả lời lại cho Ảnh đế, mới phát hiện có cái gì đó không đúng.



Cô bối rối một lúc.



Màn hình lại hiện lên hai chữ:[ Trì Hoan? ]



Đầu cô sắp nổ tung rồi, gửi lầm người.



Là Bùi Dịch thấy cô nửa ngày không có trả lời, cho nên lại gửi một tin nhắn đến, cùng lúc với cô gửi tin.



Chết rồi …



Trì Hoan cơ hồ là ngón tay run rẩy nhanh chóng thu hồi tin nhắn về.



Thu lại thành công!



Không thấy! Không thấy!  Không thấy! Ảnh đế sẽ không nhìn chăm chú điện thoại di động, cô thu lại thành công rồi, tiền bối nhất định sẽ không thấy.



Du Nhiên tò mò như vậy, muốn hại chết cô.



Cô gửi cho Du Nhiên hai cái icon nổi giận.



Tin tức nhắc nhở, giọng nói của Bùi Dịch vang lên.



Thanh âm nhiễm tia cười nhẹ, sâu sắc hơn một phần nghiền ngẫm: “Đây coi như là ngầm ám chỉ… Hay  là công khai?”



Mặt của Trì Hoan đỏ bừng vùi vào trong gối…



Tin nhắn rút trở về rồi vẫn đều không có cách nào cứu vãn.



Cùng bạn thân nói chuyện trắng trợn như vậy là một chuyện, cùng một người đàn ông xa lạ, người này lại là tiền bối…



Trì Hoan ảo não đập đầu.



Mặc Thời Khiêm đẩy cửa đi vào liền thấy Trì Hoan hai tay vò tóc của mình, đầu vùi vào trong gối, hắn nhíu lông mày hỏi:”Thế nào?”




Cô không thích Quý Vũ, hắn cũng đã đáp ứng đem cô ta đuổi đi.



Cô còn muốn thế nào?



“Vậy anh đến cùng đối với em còn cái gì bất mãn? Anh không phải là muốn làm sao, em cho anh, chẳng lẽ anh còn muốn em phải xin anh làm em?”



Mặc Thời Khiêm ở trong bóng tối không thấy rõ mặt của cô, nhưng tâm tình trong lồng ngực đã rất khó chịu.



Hắn thật ra không phải dù thế nào cũng phải làm, nhưng hắn cực kỳ không thích cái thái độ của cô như bây giờ, lãnh đạm, xa cách, từ tối hôm qua bắt đầu liền là một bộ dáng không muốn để ý tới hắn.



Tối hôm qua hắn nhịn.



Hắn nguyện ý cưng chiều cô, thỉnh thoảng tính khí náo loạn chút ít cũng không sao, nhưng điều đó không bao gồm dễ dàng tha thứ cô một lần lại một lần nữa lạnh mặt.



Trước đó thân thể của Trì Hoan gần như còn không có chuẩn bị gì liền bị hắn gần như thô lỗ trực tiếp tiến vào, cô không nhịn được, trong cổ họng phát ra tiếng kêu, thân thể cứng đờ căng thẳng.



Thật giống như không coi là ngược đãi, nhưng cô vẫn là nếm được mùi vị trừng phạt.



Cứ như vậy kéo dài sắp tới mười phút, Mặc Thời Khiêm ôm lấy cô đổi tư thế, nguyên bản chỉ có thể khó khăn lắm  mới tiếp nhận được một  chút, Trì Hoan cắn chặt môi, nắm lấy áo choàng của người đàn ông siết chặt.



Thân thể bị uốn cong, đầu cô hơi ngửa ra sau.



Mặc Thời Khiêm nghiêng đầu hôn lên môi cô, càng hôn càng sâu, càng hôn càng triền miên, giống như chỉ cần làm  vậy thì khoảng cách giữa bọn họ sẽ càng kéo gần hơn một chút, có thể làm cho cô lại trở lại bộ dáng hờn dỗi nũng nịu như trước kia.



… …



Trì Hoan sáng ngày thứ hai mệt mỏi miễn cưỡng thức dậy.



Đơn giản rửa mặt xong, Lý mẫu đã bưng cho cô một chén cháo nếp.



Cô cúi đầu cầm cái muỗng từ từ ăn.



Lý mẫu  ở một bên cười hỏi: “Trì tiểu thư, cháo này uống rất ngon sao?”



“Cũng được, sao vậy?”



“Cháo này là tiên sinh tự mình nấu… Hai người tối hôm qua cãi nhau, tiên sinh  buổi sáng nhìn tâm tình cũng không tốt lắm.”