Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!

Chương 141 : Trì Hoan, cô đúng là khinh người quá đáng!

Ngày đăng: 16:46 30/04/20


Edit: Cẩm Quỳ



Beta: Stuki^^



Trì Hoan nhìn cô ta, đôi môi đỏ mọng cong lên đầy lười biếng: “Không có khả năng? Tại sao lại không thể? Chẳng lẽ cô cho rằng là anh ấy chỉ nói chuyện yêu đương đơn thuần, không cần nữ nhân ngủ cùng sao?”



Quý Vũ bị cô nói đến mức gương mặt đều đỏ lên: “ Ngày đó thời điểm cô rời khỏi phòng làm việc của anh ấy thì rất tức giận… Vậy nếu như các người thật sự là… Là loại quan hệ đó, anh ấy tại sao không ra ngoài đuổi theo cô?”



Ngày ấy…



Mặc Thời Khiêm đích xác không có đuổi theo cô. Trì Hoan chợt im lặng mấy giây.



Trì Hoan trong lòng lại tràn ra mấy phần không vui, nhưng khóe môi  lại cong cong sâu hơn, hời hợt đáp:”Tôi với anh ấy không phải loại quan hệ đó, chẳng lẽ là cô với anh ấy sao? Quý Vũ, anh ấy cự tuyệt cô số lần còn chưa đủ sao? Đem cô trực tiếp đuổi khỏi công ty còn chưa đủ? Tôi cảnh cáo cô, đừng ở dưới mi mắt của tôi mà quyến rũ anh ấy, nhìn liền thấy phiền.”



Quý Vũ càng nghe mặt càng đen, nghe được câu cuối cùng, tức giận đến ngón tay đều run rẩy, không nhịn được liền không lựa lời mà phản bác: ” Cô dựa vào cái gì mà nói như vậy? Tôi chỉ là theo đuổi anh ấy mà thôi, tôi lại không có tổn hại người khác,còn cô khi theo đuổi Mạc Tây Cố cũng không ít lần bí mật khi dễ người khác.”



Cô hãm hại người khác?



Thời điểm cô vừa mới bắt đầu đuổi theo Mạc Tây Cố đích thực là ỷ thế hiếp người, nhưng cũng chỉ là vừa mới bắt đầu gần nửa năm, hơn nữa nguyên nhân rất lớn là bởi vì khi đó cô mới mười sáu, mười bảy tuổi, tuổi còn nhỏ phản nghịch lại tự do phóng khoáng.



Sau đó rất nhanh thì phát hiện Mạc Tây Cố mặc dù không để ý đến mình, nhưng anh ta cũng không để ý đến người đàn bà khác, vì vậy dĩ nhiên là lười uổng phí thời gian.



Trì Hoan nghe vậy, trực tiếp bật cười: “Được! Nếu cô đã biết tôi là hạng người gì vậy thì không còn gì tốt hơn… Chính là không biết ngoại trừ đáng ghét, cô có giá trị để tôi phải bắt nạt cô không?”



Quý Vũ sắc mặt tái nhợt, trong giọng nói của Trì Hoan  mang hàm ý khinh miệt thấu xương.



Thời điểm cô ta lại muốn nói chuyện, Trì Hoan đã lần nữa xoay người hướng về phía gương, không coi ai ra gì tiếp tục việc trang điểm, một bộ dáng không muốn nói lý với cô ta nữa.




Quý Vũ ánh mắt liếc qua đám đông một chút liền nhớ lại tại phòng vệ sinh thời điểm Trì Hoan có “lòng tốt ” thay mình kéo khóa lên.



Ngẩng đầu đã nhìn thấy nữ nhân đứng ở cách đó không xa, cô ta trong nháy mắt liền tức giận đến tột đỉnh.



Cô ta được bọc trong âu phục không để ý tầm mắt của mọi người đi thẳng tới.



Trì Hoan thờ ơ nhìn Quý Vũ đi tới trước mặt của mình, chân mày hơi nhíu, liền thấy Quý Vũ mắt ngậm nước, giọng không kiềm được chất vấn: “Trì Hoan, cô đúng là khinh người quá đáng!”



Nữ nhân cùng nữ nhân tranh đấu, đừng nói là quần chúng bình thường, trong xã hội thượng lưu các quý phụ ăn không ngồi rồi cũng rất thích xem.



Huống chi nhân vật chính lại là nhân vật nóng nhất trong đề tài gần đây.



Trì Hoan đi đôi giày cao gót mười centimét, cao hơn Quý Vũ một chút, rũ mắt liếc cô ta, buồn cười hỏi: “Tôi sao?”



Nữ nhân này lại tại tự biên tự diễn, thật là hài hước?  Thật sự cho rằng cô không nói gì, liền xem cô như không biết gì sao?



Bạch Tụng không rõ vì sao, cũng không muốn dính líu tới Trì Hoan, mà không nói cài gì cũng không tốt, chẳng qua là hỏi: “Tiểu Vũ, chuyện gì xảy ra?”



Bởi vì cùng chung kẻ địch là Bạch Vân, Bạch Tụng cùng Quý Vũ từ sau sự việc lần trước tại Bạch gia quan hệ liền càng ngày càng tốt.



Quý Vũ đôi mắt đỏ bừng trợn trừng nhìn Trì Hoan, khóc thút thít nói: “Là cô ta làm rách váy của tôi… Mới vừa rồi tại phòng vệ sinh, cô ta nói giúp tôi kéo khóa… Sau đó váy của tôi liền trở thành như vậy.”



Trì Hoan “…”



Bạch Tụng ánh mắt phức tạp, cau mày nhìn cô: “Trì tiểu thư, Tiểu Vũ đã bị đuổi, cô không cần phải đối xử với cô ấy như thế.”