Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!
Chương 148 : Chú không thấy lão tử bị kẹo da trâu dính chặt rồi hả?
Ngày đăng: 16:46 30/04/20
Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki^^
So với tâm tình phật phồng tức giận của Thịnh Đường, Mặc Thời Khiêm lại rất lãnh đạm, hắn sờ đầu cô gái trong ngực:”Bên ngoài lạnh, em ở trong xe chờ anh đi?”
“Xe hư rồi.”
” Ừ, vậy em gọi điện thoại cho An Kha, để cho cô ấy lái xe tới đón chúng ta.”
Trì Hoan nhìn hắn một cái, lại liếc mắt nhìn người đàn ông đang đứng ngoài xe, mím môi ồ một tiếng, sau đó mới từ trong ngực nam nhân lần nữa trở về chỗ ngồi.
Mặc Thời Khiêm lúc này mới đưa chân ra, giẫm trên mặt đất, xuống xe.
Hai người chiều cao không sai biệt lắm, bình thường cơ bản không nhìn ra chênh lệch bao nhiêu.
Giằng co như vậy, không khí giương cung bạt kiếm, hai người đàn ông xuất sắc cứ như sắp lao vào hủy diệt đối phương khiến người ta sợ đến mức kinh hồn táng đảm.
Mặc Thời Khiêm liếc anh một cái, lại liếc mắt nhìn chiếc xe bị đụng lõm, cười một tiếng: “Thế nào, cậu muốn đánh với tôi?”
Trên gương mặt tuấn mỹ của Thịnh Đường hiện ra khinh thường, chân dài lui về sau một bước, cười lạnh lành: “Lão tử nhìn chú đã rảnh rỗi như vậy? Muốn đánh lộn? Tới…”
Âm thanh hơi ngừng, còn chưa kịp động thủ.
Bởi vì anh đã bị một nữ nhân lao tới ôm một cái, thậm chí bởi vì dung lực quá lớn, thân hình cao lớn của anh lui về phía sau hai bước. Trong lúc nhất thời không khí bỗng yên tĩnh lạ thường.
Mùa đông về đêm, gió rất lớn.
Sở Tích so với nữ nhân bình thường cũng coi là cao, nhưng trước mặt Thịnh Đường, cô nhón chân lên mới có thể vòng tay qua cổ anh, thân hình nho nhỏ giống như là vật trang trí treo ở trên người anh.
Gương mặt đẹp trai của Thịnh Đường không biểu tình, mắt vẫn nhìn người đàn ông cách anh không tới nửa thước.
Trì Hoan cầm điện thoại di động gọi cho An Kha, xuyên qua cửa sổ xe bằng thủy tinh, trong lúc vô tình thấy hính ảnh kia thì chợt giật mình.
Thịnh Đường cúi đầu, liếc nhìn người con gái đang ôm mình, sau đó tầm mắt liền dời đến chỗ khác, giơ tay lên chạm vào eo của cô gái, không chút do dự liền muốn kéo cô ra khỏi người mình.
Cô gái cảm thấy được anh muốn kéo mình ra càng dùng sức ôm cổ của anh, nhón chân lên, ngẩng đầu hôn anh.
Thịnh Đường ước chừng là không có phòng bị, đã bị cô hôn lên.
Thịnh Đường mở cửa xe, muốn bước lên.
Nhưng vạt áo khoác ngoài bị người kéo lại.
Anh xoay người, lạnh lùng liếc nhìn người con gái bên cạnh, nheo mắt lại, giọng mỉa mai lạnh lùng:”Cô chuẩn bị theo tôi tới khi nào đây?”
Con ngươi đen trắng rõ ràng nhìn anh: “Tại sao anh không để ý tới em?”
“Phí lời, đừng ép tôi cho người ra tay với cô.”
Cô dường như lại càng ủy khuất nhưng mắt vẫn không nháy mắt một cái nhìn anh:” Tại sao anh lại đổi tên rồi hả?”
Thịnh Đường nhìn cô, đột nhiên cười cười: “Cô còn có mấy cái tại sao nữa?”
“Tại sao anh không đến tìm em?”
Người đàn ông cong môi nói: “Tại sao tôi phải đi tìm cô?”
“Em nghĩ anh… Nghĩ anh…”
Cô còn chưa kịp nói xong, đôi môi mỏng lạnh lẽo đã phun ra hai chữ không có nhiệt độ:” Đã chết?”
Dĩ nhiên cô nghe được sự lạnh nhạt cùng châm biếm trong lời nói của anh, thần sắc trên mặt lộ ra luống cuống, mím môi: “Bọn họ đều… Nói cho em biết như vậy…”
Thịnh Đường một tay đút vào túi quần, hai mắt nheo lại cười như có như không nhìn cô: “Cho nên cô liền kết hôn?”
“Em…”
Cô chỉ kịp nói một câu, bàn tay của người đàn ông đã nắm lấy cằm của cô, không để ý đến sự đau đớn của cô mà siết chặt, giọng nói hấp dẫn gợi cảm rót vào tai lại thật lạnh đến thấu xương: “Tôi có nói với cô nếu cô dám gả cho người đàn ông khác thì không cần tới tìm tôi nữa chưa?”
“Nhưng em với anh ta không có… Chưa từng có…”
Anh giễu cợt, ngữ điệu phong lưu không kiềm chế: ” Không có làm sao?”
Rõ ràng là giọng châm biếm, nhưng cô vẫn lập tức gật đầu, khuôn mặt trắng nõn lộ ra khẩn trương quẫn bách: “Thật không có…”
“Ai biết được?! ” Thịnh Đường hời hợt cắt đứt lời cô, bàn tay buông cằm cô ra, nhẹ nhàng vỗ một cái lên khuôn mặt xinh đẹp: ” Ha, tôi thật không biết hôm nay nếu người đàn ông long trọng cầu hôn cô biết cô như vậy, còn đã ly dị… Thì còn muốn cô hay không?”