Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!

Chương 22 : Khí tức nguy hiểm

Ngày đăng: 16:44 30/04/20


Trì Hoan giấu mình trong áo khoác, khuôn mặt đỏ muốn bốc hơi. Nghĩ tới người kia vừa thoải mái tự nhiên kéo khoá xuống đã thấy anh lưu manh không chịu nổi.



Hoặc là chuyện này căn bản không có gì, anh chỉ đơn thuần muốn thay quần thôi, là những năm này cô đã quá quen với Mặc Thời Khiêm áo mũ chĩnh tề không gần nữ sắc, đột nhiên xảy ra việc này thật sự rất tương phản khiến cô luống cuống.



Hơn nữa… vóc người kia là tiêu chuẩn trong tiêu chuẩn mẫu đàn ông hoàn mỹ a. Vai rộng eo thon, làn da không trắng cũng không đen, là màu lúa mạch rất mạnh mẽ nam tính, cơ bụng sáu múi lộ ra săn chắc, thừa một chút liền đồ sộ, mà thiếu một phân lại thành suy kiện. Kia đường nhân ngư kéo dài xuống quá thắt lưng, chậc, nam sắc bực này thực khiến người ta thèm thuồng.



Đột nhiên nhận ra chính mình đang suy nghĩ cái gì, Trì Hoan gấp gáp thu hồi hết suy nghĩ vẩn vơ, Trì Hoan a Trì Hoan, không bắt được Mạc Tây Cố bây giờ còn mơ ước đến cả vệ sĩ bên cạnh sao.



Mặc Thời Khiêm xoay nửa người, nheo mắt nhìn người kia co rúc đằng sau, đem áo khoác của mình trùm kín đầu, bờ môi vô ý thức cong lên.



Tiếng sột soạt đã ngừng, Trì Hoan khẽ hỏi “ Thay xong rồi?”



“Được rồi”



Cô lúc này mới đem áo đang trùm trên đầu bỏ xuống. Mặc Thời Khiêm xưa nay vẫn luôn một thân tây trang màu đen đơn giản đến. không thể đơn giản hơn, mà quần áo cô chọn cho Mạc Tây Cố lại phong tư nho nhã, áo sơ mi trắng phối với quần âu tối màu, kết hợp cơ bản mà kinh điển.



Trì Hoan thuận tay đưa khăn lông cho anh “Khăn dùng một lần, chưa có ai dùng qua”




Mặc Thời Khiêm híp mắt không tiếng động trả lại điện thoại, người kia lặng lẽ thở phào đưa tay ra nhận. Xuyên qua tiếng sấm chớp cùng tiếng mưa rơi Trì Hoan vẫn còn nghe rõ mồn một người đàn ông đau đớn gào thét. Ngực nhói lên nhưng ngay lập tức cô nhận ra điểm không đúng, nhớ lại có một lần cô mở họp báo bị phát sinh hỗn loạn, Mặc Thời Khiêm lúc ấy vì bảo vệ cô mà bị thương, nhưng không giống người khác kêu rên anh vẫn một mực bảo trì im lặng, kết quả tay cô vừa đụng tới liền thấy tất cả đều là máu.



Bên kia trên xe, Mặc Thời Khiêm một tay dễ dàng vặn tay người đàn ông, tựa hồ chỉ dùng sức liền có thể mang tay hắn bẻ gãy, đau đến mức mặt hắn vặn vẹo, người phụ nữ đi cùng càng bị doạ sợ phát khóc.



Anh thản nhiên nói “Tin tưởng tôi, nếu anh không chịu phối hợp, cái tay này của anh sẽ huỷ tại đây, không tìm được người bồi thường, ngay cả báo cảnh sát cũng không lần ra”



“Tôi tin, tôi tin… đại ca này, anh nhẹ tay chút, nhẹ một chút…”



Người phụ nữ kia khóc nói “Chúng tôi đáp ứng anh, anh mau buông tay”



Mặc Thời Khiêm ngước mắt nhìn cô, mỗi khẽ mấp máy “Trong xe Ferrari đằng trước có một cô gái, cô mang dù qua đón cô ấy”



Cô gái kia vừa khóc vừa đáp ứng,tay chân luống cuống tìm dù sau đó vội vội vàng vàng xuống xe. Xuyên qua tiếng mưa rơi tí tách, có giọng đàn ông rõ ràng lọt vào tai “Đem dù che cho cô ấy, không được để cô ấy bị ướt”