Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!

Chương 28 : Không vui thì đừng lấy

Ngày đăng: 16:45 30/04/20


Trì Hoan nhìn anh, đối với vẻ mặt không biểu cảm này tuy cảm thấy thực bất mãn, nhưng trong lòng thế mà lại có chút thấp thỏm. Chẳng lẽ khó coi?



“Rất xấu sao?”



“Không” Mặc Thời Khiêm ánh mắt giật giật, cũng coi như là có phản ứng, thấp giọng hơi mất tự nhiên khen:“Rất đẹp!”.



Trì Hoan lại cảm thấy anh qua loa lấy lệ, bĩu môi một cái:“Đẹp sao? Nếu khó coi anh cứ nói thẳng, tôi cũng đâu có làm gì anh”



Người đàn ông gác cuốn tạp chí sang một bên, từ từ đứng lên, giọng nói vẫn vậy đơn giản nói ra hai từ:“Rất đẹp!”



Anh hướng cô đi tới, nhân viên bên cạnh vô ý thức lùi lại, tay anh đặt lên bả vai cô xoay cả người cô lại đối diện với gương lớn sát đất. Trì Hoan từ trong gương ngắm nhìn chính mình, trong lòng cảm thấy hoá ra anh không có lừa, cô thực sự rất đẹp mắt.



Nhìn người xinh đẹp trong gương đáy lòng Trì Hoan có chút tiểu nhân đắc ý, cảm giác kiêu ngạo giống như mỗi đêm tắm rửa trong làn hơi nước mông lung bắt gặp thân hình nóng bỏng của mình mị hoặc như yêu tinh hắt lên mặt kính.



Nhưng tới cùng thì xinh đẹp gợi cảm đến đâu cũng có ích gì. Đã không thích, dù đẹp nghiêng nước nghiêng thành đi nữa cũng vẫn là không thích. Tóc trên cổ được vén lên, Trì Hoan ngẩn ra, lúc này mới ngẩng đầu nhìn người đàn ông đứng sau lưng đang luồn từng ngón tay vấn tóc cho cô, anh thản nhiên nói:“Nên bới cao lên như vậy”.



Cô có chút cà lăm hỏi:“Tại sao?”.



Anh thả tay, tóc dài lần nữa buông xuống, lúc này mới thuận miệng đáp:“Cổ của cô rất đẹp, nên để lộ ra”



Nhân viên đứng một bên vội cười đồng ý:“Đúng vậy thưa cô, cổ của cô thon dài lại trắng, để lộ ra sẽ xinh đẹp vô cùng, đến lúc làm tóc tôi sẽ dặn nhân viên bới tóc lên”



Trì Hoan nhìn người trong gương, lại nhìn người đàn ông phía sau, nét mặt buồn phiền tự giễu.



Bên tai bỗng vang lên giọng nói trầm thấp lãnh đạm:“Không vui không cần gả”



“Anh cảm thấy tôi không nên gả sao?”



Anh nhìn cô cách mình chỉ vài centimet, cô lại nhìn theo bóng anh thấp thoáng trong gương.




“Gửi email rồi thuận tiện tra một chút”



Trì Hoan nhìn phía ngoài cửa xe lạnh giọng nói:“Cô ta cùng Dương Hạo kết hôn xong cũng không có đi làm, tự xưng xuất thân bần hàn, thế nào có thể thuê được căn hộ đắt tiền như vậy”



Yên tĩnh ngắn ngủi trong chốc lát, giọng nam mới trầm tĩnh trả lời:“Là căn hộ đăng kí dưới tên Mặc thiếu”



Trì Hoan cắn chặt môi, miệng cười nhưng nét cười không đạt tới đáy mắt:“Nhanh chóng tiến tới như vậy mà còn chưa có mở miệng nói là huỷ hôn với tôi đấy”.



Cô cũng từng nghĩ qua, nếu như sau sự kiện ly hôn hôm nay Mạc Tây Cố quyết định cùng cô huỷ bỏ hôn ước, cùng Tô Nhã Băng quay lại vui vui vẻ vẻ ở bên nhau, thì Trì Hoan cô quả thực vẫn không có cách nào đối mặt.



Mặc Thời Khiêm nhìn gương mặt nửa sáng nửa tối đằng sau qua kính chiếu hậu, nhàn nhạt hỏi:“Còn muốn lên không?”



“Không đi, về nhà” ánh mắt trở nên lãnh mạc, cô lạnh giọng mỉa mai:“Cô ta không phải ước gì được xuất hiện công khai, không tiếc bị công chúng mắng chửi là tiểu tam cũng muốn bôi đen Trì Hoan tôi cho Mạc Tây Cố thấy hay sao, tôi thành toàn cho cô ta”



Thân là thiên kim thị trưởng, cô đương nhiên quen biết không ít nhân vật trong giới chính trị, mà họ tự nhiên cũng vui vẻ giúp cô làm vài chuyện nhỏ.



Mà đại minh tinh như cô có giao hảo với vài phóng viên cũng là chuyện thường tình.



Mặc Thời Khiêm thản nhiên nói:“Công khai quan hệ của Mạc thiếu cùng Tô Nhã Băng, đại tiểu thư, cô đây là không cần đám cưới nữa hay sao?”



Trì Hoan hơi ngẩn ra, sau lại từ từ lắng đọng lại. Qua rất lâu cô mới hỏi lại một câu:“Chuyện lần trước Dương Hạo giả mạo tài xế tới đón tôi anh đã điều tra ra chưa?”



“Mạc thiếu đại khái là không liên can, anh ta không biết gì hết”



“Cho nên thực sự là do tôi xui xẻo hay sao?”



Mặc Thời Khiêm lại trầm mặc mấy giây mới nói:“Tôi điều tra theo dõi, đêm đó sau khi cô gọi điện thoại, Mạc Tây Cố đúng là ra khỏi phòng bệnh của Tô Nhã Băng chuẩn bị đi đón cô, sau đó Dương Hạo thừa dịp bảo an đi gọi y tá lẻn vào phòng bệnh gây tranh chấp, Mạc thiếu thế này mới vội vàng quay lại”