Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!
Chương 34 : Vệ sĩ nhà cô thật không đơn giản
Ngày đăng: 16:45 30/04/20
Trì Hoan vốn chuẩn bị rời đi, dù sao chuyện của Mặc Thời Khiêm cô không tiện hỏi tới. Nhưng là cô vừa định kéo tay Du Nhiên lại phát hiện bên cạnh trống không. Trì Hoan sững sờ ngẩng đầu. Thế mà lại thấy người vừa ở bên cạnh đã bị Đường Việt Trạch giam trong ngực cưỡng hôn.
Muốn tránh cũng không được.
Mặc Thời Khiêm thấy rõ ràng Trì Hoan giận tái mặt. Cô là người bao che ra sao anh rất rõ ràng, không nói Ninh Du Nhiên người này là bằng hữu tốt nhất của Trì Hoan, dù cho là người lạ cô cũng đều có thể gặp chuyện bất bình chẳng tha.
Đường Việt Trạch tay hơi buông lỏng một chút, còn chưa kịp nhìn rõ mặt người con gái trong lòng, lồng ngực đã trống rỗng, tiếp đó là một cái tát vang dội.
Trì Hoan thật sự tức giận: “Đường Việt Trạch! Cái đồ thần kinh nhà anh! Gặp người liền hôn. Anh cho rằng anh là hôn cá hay sao? Du Nhiên nhà tôi là người mà cái thứ đàn ông năm ngoặt bảy rẽ như anh có thể đụng vào à?”.
Đường Việt Trạch bị đánh mộng mị cả người, chưa kịp phản ứng đã lại bị mắng tới cẩu huyết lâm đầu.
Vệ sĩ đi theo nhìn không nổi liền tiến lên muốn động thủ với Trì Hoan, nhưng là một sợi tóc còn chưa kịp động vào, cổ tay đã bị người bẻ gập, giọng đàn ông lạnh lẽo đầy nguy hiểm vang lên: “Muốn động cô ấy, hửm?”
Lương Mãn Nguyệt đứng ở một bên kinh ngạc nhìn Mặc Thời Khiêm đột nhiên ra tay, trong nháy mắt khí tức toàn thân đột biến, lệ khí tràn đầy, mắt thật sâu trầm xuống.
Đường Việt Trạch sờ sờ chỗ bị đánh. Mặt trầm xuống nhìn Ninh Du Nhiên, sau đó gắt gao nhìn chằm chằm cô gái nãy giờ đứng bên cạnh cùng người đàn ông đang xuất thủ tương trợ.
Anh ta kéo kéo môi cười thành tiếng: “Mặc Thời Khiêm! Tôi đây thấy anh đối với vị hôn thê cũng không ra sức bằng vị tiểu thư này đâu. Nếu không làm sao ngay cả cha vợ tương lai nhập viện anh cũng không biết!”.
Lời này hiển nhiên là nhát dao đâm vào lòng Lương Mãn Nguyệt, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.
Muốn khích bác ly gián sao?
Trì Hoan nguyên bản còn chưa nguôi giận, cô căn bản không muốn dây dưa với cái loại mặt hàng này, huống chi nội tâm đương nhiên nghiêng về phía Mặc Thời Khiêm – người một nhà. Mặc dù cô đối với Lương Mãn Nguyệt tràn đầy bất mãn, vì cô ta mà Mặc Thời Khiêm đã cự tuyệt không biết bao nhiêu người, chỉ bằng Đường Việt Trạch cũng xứng cho cô ta thay lòng”.
Ninh Du Nhiên kéo cô đi về phía thang máy: “Được rồi! được rồi! Cậu ngay trước mặt mọi người cho anh ta một cái tát đã khiến anh ta đủ mất mặt lắm rồi!”.
Trì Hoan nhìn cô chằm chằm: “Cậu không phải đau lòng thay anh ta đấy chứ?”.
Du Nhiên trừng mắt nhìn cô: “Chẳng qua chưa thấy anh ta nghiêm túc với ai như vậy thôi”.
-“Nghiêm túc thì cũng chỉ là cái đồ tiểu tam!”.
Ninh Du Nhiên “…”
-“Nhưng mà Trì Hoan, vệ sĩ của cậu có vẻ cũng không phải là người đơn giản đâu”.
Không cần cô nói thì Trì Hoan cũng nhận ra được, mà thực ra cô cũng đã sớm nhận ra từ lâu, người với người nếu như chênh lệch quá nhiều sẽ rất khó trở thành bằng hữu.Nhìn bạn bè của anh mà xem.
-“Anh ta ở bên cậu nhiều năm như vậy, cậu không biết sao?”.
Trì Hoan nhấp nhấp môi nhàn nhạt: “Không biết. Không rõ lắm!”.
-“Nhưng mà ban nãy cậu rất thiên vị anh ta đó nha! Ngăn Đường Việt Trạch đuổi theo Lương Mãn Nguyệt chẳng phải vì sợ anh ta bị bỏ rơi à!”.
-“Tớ trước giờ vẫn luôn nghĩa khí có được không? Huống chi tên kia còn là kẻ thứ ba mặt dày!”.