Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!

Chương 7 :

Ngày đăng: 16:44 30/04/20


Lúc trước, Trì Hoan cũng biết có rất nhiều nữ nhân yêu thích Mặc Thì Khiêm, thậm chí còn có cả một nữ minh tinh là nữ hoàng điện ảnh hướng hắn lấy lòng, hơn nữa còn nguyện ý công khai.



Đương nhiên, cô cũng tận mắt thấy hắn mặt mày bình tĩnh, không có chút rung động nào mà cự tuyệt. Cho dù minh tinh đó không chỉ là nữ hoàng điện ảnh, còn là vưu vật trời sinh được vô số kẻ giàu có tranh nhau theo đuổi.



Hắn ở trước mặt nữ nhân vô cùng khiêm tốn, vĩnh viễn duy trì khoảng cách lạnh nhạt, có thể nói, đối với nữ nhân đến gần không có chút dục vọng, vô cùng tỉnh táo…



Khó mà hiểu được, càng khó đến gần.



Quý Vũ tuy bộ dạng cùng gia thế tuy không bằng cô bây giờ hay Sở Tích ngày xưa, nhưng cũng là thiên kim nhà giàu có, nam nhân theo đuổi cô ấy người trước ngã xuống người sau tiến lên.



Trì Hoan cười hỏi: “cô yêu thích hắn? ”



Quý Vũ đỏ mặt, nhưng vẫn kiên định gật đầu: “Hắn… trong lúc vô tình đã cứu tôi một lần”.



Trì Hoan nhàn nhạt nói:” Hắn mặc dù là hộ vệ của tôi, nhưng cuộc sống riêng tư của hắn từ trước giờ tôi không có hỏi tới, nên cũng không biết hắn có bạn gái hay chưa…Nhưng, tôi có nghe cha nói qua, hắn từ nhỏ đã định ra vị hôn thê, cụ thể tôi cũng không biết.



Đối với Mặc Thì Khiêm, cho dù hắn là hộ vệ của cô, nhưng trừ tên cùng tướng mạo, những thứ khác — cô không biết gì cả.



Quý Vũ mong đợi nhìn:” Trì tiểu thư… Cô có thể cho tôi số điện thoại của hắn không? ”



Trì Hoan chống đỡ, không nói một lời, không nói được, không nói cũng không được.



Ninh Du Nhiên cùng cô quan hệ tốt nhất khẽ đụng vai:” hắn là bảo vệ ngươi chứ không phải người yêu, có thì cho đi, Tiểu Vũ là cô nương tốt, hộ vệ kia mình nhìn cũng đáng tin.



Trì Hoan nhìn Quý Vũ, cuối cùng không nói gì, đem số viết lên tay Quý Vũ.



Bởi vì Tô Nhã Băng đột ngột xuất hiện, tâm tình Trì Hoan không tốt, dù không biểu hiện trên mặt, nhưng cô không nói chuyện phiếm với Ninh Du Nhiên, cũng không cùng mọi người chơi game. Một mình ngồi trong góc uống rượu.



Ninh Du Nhiên xa xa nhìn thấy, đi tới ngồi cạnh hỏi:” Hoan nhi, sao nhìn buồn buồn vậy? Trì Hoan liếc một cái, xoay người ôm lấy, cằm tựa lên vai, lẩm bẩm cười:”vui vẻ a, sắp kết hôn rồi, nam nhân mình theo đuổi bốn năm, rất nhanh hoàn toàn thuộc về mình”.




Có hơn 20 phút sau cô đứng lên, tay vuốt tóc lười biếng cười:”hai ngày nay tôi bị cảm còn chưa khoẻ hẳn, nay về sớm một chút ngủ.”



Trì Hoan thỉnh thoảng cũng sẽ về trước, nên không người nào cảm thấy kì quái.



Ninh Du Nhiên không an tâm nói:” Hoan nhi, có cần chúng ta tìm người đưa về hay không?



Trì Hoan ngọt ngào cười một tiếng:” không cần á… Tây Cố tới đón.”



Đang đánh bài,bằng hữu trêu qua:” muốn bạn trai thì nói muốn bạn trai, có gì không thể nói, còn phải nguyền rủa mình cảm mạo.”



Trì Hoan cũng không giải thích thêm cái gì.



Mới uống chút rượu, cộng thêm cảm mạo chưa lành, cả người có chút choáng váng, đi đường cứ thấy phơi phới. Cho đến khi ra 1999, một cơn gió lạnh thổi tới, khiến cô giật mình, lúc này mới thanh tỉnh được chút ít.



Áo khoác rộng lớn trên người, cúi đầu là có thể ngửi thấy mùi đàn ông mát lạnh mà trước giờ nàng quen thuộc đến an tâm.



Mặc Thì Khiêm rất ít khi không ở bên cạnh nàng, trong lúc nhất thời lại cảm thấy không quen.



Đèn xe xa xa chiếu lại, Trì Hoan ngẩng đầu đã nhìn thấy một chiếc lamborghini xám bạc đi về hướng này.



Đó là xe của Mạc Tây Cố, Trì Hoan tung tăng, bước nhanh hơn đi tới.



Không kịp chờ đợi kéo ra cửa xe cạnh chỗ ngồi tài xế:” Tây Cố… ”



Giọng nói tràn ngập vui sướng trong phút chốc bỗng im bặt, chỗ tài xế nam nhân cũng không phải là Tây Cố.