Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!
Chương 71 : Nhưng chiếc nhẫn này có ý nghĩa bất đồng, trả lại cho anh
Ngày đăng: 16:45 30/04/20
Beta: Stuki^^
Trì Hoan nhìn Mặc Thời Khiêm, thần sắc của hắn rất bình thường, thật giống như không nhìn ra cô đang tức giận.
Đem hắn đẩy ra, Trì Hoan mang theo một bụng khó chịu chân trần đi vào phòng tắm.
Tạm khoác áo choàng tắm đi ra, Mặc Thời Khiêm đã không có ở trong phòng ngủ, Trì Hoan đóng cửa lại, thay quần áo của mình xong lúc này mới quay về hướng gương sửa sang lại mái tóc dài của mình.
Da thịt trắng noãn, lộ ra chút sắc trắng hồng.
Mặc Thời Khiêm ở trong phòng bếp nấu mì, Trì Hoan đi tới cửa, nắm chặt lấy nắm cửa hỏi: ” Em muốn thu dọn đồ đạc, anh có cái túi nào không?”
Thân hình hắn thật cao, mặc áo màu xám đậm dệt len rất đơn giản, dù là đứng ở phòng bếp cũng không mất đi một chút khí thế nào: ” Không cần thu thập, vốn mua chính là để tạm thời dùng, đều để lại ở chỗ này là được rồi.”
“Không muốn, em muốn mang đi.”
Hắn nghiêng đầu nhìn lại:” Em thiếu những thứ này sao?”
Cô á khẩu không trả lời được, cô dĩ nhiên không thiếu.
” Nếu em thiếu hoặc là thích thì nói, anh cho người đi mua về cho em. ”
Trì Hoan “…”
Đem đồ đạc của cô để lại chỗ này, ý tứ rõ ràng chính là về sau cô sẽ còn tới ở.
Trì Hoan lại cảm thấy cô rất giống đang náo loạn với hắn, giống như giấu đầu hở đuôi, vốn không phải vật rất quan trọng gì, cô cũng không thiếu thật.
Vì vậy lại bực mình quay trở về, chỉ mang theo túi xách mới mua, sau đó nhặt mấy thỏi son ném vào, những thứ khác như quần áo để lại, mỹ phẩm dưỡng da cũng cầm cái hộp xếp vào.
Thời điểm ăn mì, cô liền cúi đầu im lìm không nói một tiếng.
Cũng không có để ý đến tư thế của hắn.
Bất quá… Cô cảm giác cô thế nào cũng không ảnh hưởng gì đến hắn.
Hắn thậm chí như là không có chút phát hiện nào, hết thảy như thường, huống chi lúc đầu Mặc Thời Khiêm cũng không phải là người nói nhiều.
Chỉ có thời điểm muốn cùng cô lên giường mới có thể nói thêm mấy câu dụ dỗ cô.
Anh ta nhìn Trì Hoan một lát, mới thản nhiên nói:” Diêu tỷ nói khoảng thời gian này tất cả mọi người đều không liên lạc được em, cũng không biết em ở nơi nào, lo lắng em sẽ xảy ra chuyện.”
“Tôi không sao, chỉ là muốn yên tĩnh một thời gian mà thôi.”
Mạc Tây Cố thâm trầm nhìn cô, chậm rãi nói: ” Ngày đó em đi quá vội vàng, anh chưa kịp nói với em một tiếng xin lỗi. Trì Hoan, thật xin lỗi!.”
Lời này, tại giáo đường thật ra thì Mạc Tây Cố đã nói qua.
Chẳng qua là cô biến mất không thấy mấy ngày nay, áy náy của anh ta lại điên cuồng nảy sinh rất nhiều.
Anh ta thậm chí không cách nào thích ứng, Trì Hoan đột nhiên từ trong cuộc sống của anh ta biến mất, vốn là người con gái anh ta chuẩn bị muốn cùng trôi qua một đời với nhau.
Không thể nói là đau thấu tim gan, nhưng rất là không quen, rất vắng vẻ.
Anh ta mỗi ngày đều gọi cho cô mấy cuộc điện thoại mà cô chưa bao giờ tiếp, hôm nay đột nhiên đáp ứng cùng gặp mặt … Mạc Tây cố rất là bất ngờ, anh cho là Trì Hoan sẽ quyết tuyệt không xuất hiện ở trước mắtanh ta nữa.
Trì Hoan hời hợt: ” Mọi chuyện đã qua rồi.”
Vừa nói, Trì Hoan vừa lấy túi sách đặt ở trên đầu gối của chính mình, mở dây khóa ra, đem hộp gấm màu xanh da trời lấy ra, dùng ngón tay đẩy đến trước mặt của của Mặc Tây Cố: ” Anh đưa cho tôi những vật khác tôi sẽ không trả lại toàn bộ cho anh, nhưng chiếc nhẫn này có ý nghĩa khác biệt, hôm nay đem trả lại cho anh.”
Có vài thứ không còn cần, nhưng có vài thứ không thể nhận.
Bởi vì là nhẫn cưới, cũng bởi vì giá trị 9 cara kim cương.
Mạc Tây Cố nhìn cái hộp kia, yết hầu ở cổ họng trên dưới lăn lăn: ” Em không cần cố ý đem nó trả lại cho anh.”
Trì Hoan cười khẽ: ” Cố ý sao? Tôi nghĩ đến anh tìm tôi đi ra gặp mặt là có chuyện đấy.”
Thật ra thì cô đáp ứng gặp mặt Mạc Tây Cố chủ yếu là vì trả chiếc nhẫn này.
Nhưng cô thấy anh ta đối với chuyện này cũng có nhiều bài xích, ngược lại mình ở nhà tạm thời cũng không có chuyện gì.
Mạc Tây Cố nhìn hộp nhẫn, ngẩng đầu đang muốn nói cái gì ——
Xoạt xoạt một tiếng, bạch quang thoáng qua.