Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!

Chương 77 :

Ngày đăng: 16:45 30/04/20


Beta: Stuki^^



Bạch Vân có thân phận gì, Quý Vũ lại là thân phận gì, người có chút tinh mắt cũng có thể nhìn ra được. Trước mặt mọi người ai dám hủy đi mặt mũi Nhị tiểu thư của Bạch gia



. -“Anh…”



Bạch Vân liếc bạn của Quý Vũ một cái, cười lạnh giọng mỉa mai: ” Thế nào? Không có từ nào để nói sao?”



“Tôi thấy!” trong bầu không khí giằng co ở nơi này đột ngột vang lên giọng nói lành lạnh xinh đẹp lại lười biếng:” Tôi đây nhìn thấy Quý tiểu thư và Bạch tiểu thư cùng rời đi, cũng tận mắt thấy thủ hạ của Bạch tiểu thư cưỡng chế đem Quý tiểu thư mang đi —— ”



Không ít người nhìn đến nơi phát ra tiếng nói.



Trì Hoan không biết từ lúc nào đi tới, ngồi ở trên ghế sa lon, một tay bưng ly rượu vang, một cái tay khác chống cằm, một đôi mắt nhìn bọn họ, ngũ quan xinh xắn đang cười đến dị thường vui vẻ.



Mặt Bạch Vân liền biến sắc, lại cười lạnh:” Cô thấy có người cưỡng chế mang cô ta đi, vẫn chỉ là nhìn?”



-“Oh, chẳng lẽ việc tôi khoanh tay đứng nhìn, với cô để cho người đem cô ấy nhốt vào tầng ngầm dưới đất có mâu thuẫn gì sao? Tôi là không để ý, nhưng chính là tôi đã thấy được, không được sao?”



Trì Hoan liếc mắt, trong đôi mắt không có chút nhiệt độ, buông tay một cái: ” Lại nói việc cô trói lầm tiểu thư Ninh Du Nhiên, ngày đó vừa vặn Đường thiếu đi ngang qua cứu cô ấy, có muốn tôi gọi điện thoại cho anh ta hỏi một chút về biển số xe… Lại kêu cảnh sát tra, tra đến cùng xem xem Bạch nhị tiểu thư có quan hệ hay không không?”



Bạch Vân cười nhạt một tiếng: ” Trì Hoan, cô thật không hổ danh là một diễn viên, mở mắt nói bừa cũng rất bản lĩnh, cô tối hôm nay căn bản không có rời khỏi phòng khách.”



Trì Hoan tối nay mặc dù tương đối là ít nổi danh, nhưng cô tuyệt không phải là không cho người ta có cảm giác tồn tại, trong dạ tiệc chú ý tới cô có rất nhiều người.



“Ồ…! ” cô kéo dài ngữ điệu, cười đến nhìn rất là vô tội: ” Ai có thể đứng ra để chứng minh đây?”



Bạch Vân là không dễ chọc, nhưng Trì Hoan cũng tuyệt đối là một người không thể trêu vào nha, cho dù là không có đắc tội hai bên, cũng sẽ không có người đứng ra nói. Dù đúng là có không ít người có thể chứng minh, Trì Hoan thật sự là không có rời khỏi đại sảnh.



Trong đám người, Thẩm Tiểu nhấc chân liền muốn đi lên phía trước, nhưng chân vừa vượt lên đặt xuống, cánh tay liền bị kéo lại.



Cô quay đầu lại, thấy gương mặt Mạc Tây Cố biểu tình lãnh đạm: ” Tiểu Tiêu, cô quên tôi đã nói với cô cái gì sao?”




-“Sao anh không nói sớm?”



-“Cô gái của chú, còn cần tôi nhìn cho chú sao?”



Mặc Thời Khiêm lạnh liếc anh một cái, xoay người liền đi ra cửa.



Bên kia Quý Vũ lanh mắt thấy Mặc Thời Khiêm giống như là muốn rời đi, cũng không đoái hoài tới đám bằng hữu, vội vội vàng vàng liền chạy theo.



Mặc dù là đầu mùa đông, nhưng ban đêm bên ngoài vẫn còn có chút lạnh, Trì Hoan khoác áo khoác ngoài vàng nhạt, nàng lạnh đến rụt cổ, đi giày cao gót ra ngoài của biệt thự. Đợi cũng sắp tới nửa giờ vẫn không thấy xe của cô. Cô lấy điện thoại di động gọi điện thoại cho Ô Vương: ” Không phải nói đã đến, người đâu?”



-“Cái đó… chị Trì Hoan?!.”



-“Thế nào?”



-“Em đi tới ngã ba rồi, phía trước không có dẫn đường… Lái nhầm đến biệt thự khác, chị đợi một lát nữa, chưa tới mười lăm phút nữa sẽ đến.”



Trì Hoan “…”



Cô cúp điện thoại, mặt không cảm xúc nhìn trời.



“Sốt ruột?”



Giọng nói quen thuộc đột nhiên ở sau lưng vang lên: ” Muốn tôi đưa cô trở về không?”



Trì Hoan quay đầu lại, nhìn người đàn ông cao hơn cô cả một cái đầu. Người đến là Mạc Tây Cố. Cô mím môi nhàn nhạt nói: ” Không cần, trợ lý của tôi lát nữa sẽ đến.”



-“Còn có mười lăm phút, cô là chuẩn bị ở chỗ này bị đông lạnh sao, hay là trở vào trong đi?”