Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!
Chương 98 : Anh là… Mặc Thời Khiêm mời tới sao?
Ngày đăng: 16:45 30/04/20
Beta: Stuki^^
Ánh mắt người đàn ông này nhìn cô, Trì Hoan cảm thấy rất ghê tởm.
Đổi lại ngày trước, nam nhân đáng ghét dựa vào gần cô như vậy, cô đã sớm một cái tát chào hỏi rồi.
“Đây không phải là Trì đại tiểu thư sao? ” Người đàn ông kia đưa tay liền muốn sờ mặt cô, bị Trì Hoan nghiêng một cái tránh khỏi, anh ta cũng không giận:”Chậc chậc, rốt cuộc là tiểu thư chân chính, cùng những mặt hàng kia xài nyclon là hoàn toàn bất đồng, thủy tinh A-xít u-ríc cùng silicon cao su làm ngực nở to, thật sự là chán ghét… Da thịt thật là tốt.”
Trì Hoan không tránh khỏi, cầm túi liền dứt khoát đập anh ta.
Chính giữa trán của đối phương.
Túi xách của cô đều là da thật, chất da cũng là cứng rắn, cô một cái đập lên nhất thời liền dập đầu ra máu.
Đập xong, cô hung hãn đẩy một cái, nam nhân không có phòng bị, bị đẩy lui về phía sau mấy bước.
Nam nhân này nhìn một cái chính là công tử nhà giàu, những người này tuy đều là củi mục, nhưng thế lực phía sau bình thường đều không thể khinh thường. Trì Hoan rất rõ lúc này nếu mà nháo xảy ra chuyện gì đối với cô sẽ không có chỗ tốt, xoay người đã muốn đi.
Công tử kia nhìn chằm chằm cô rất lâu rồi, lại bị cô như vậy đập một cái, làm sao tùy tiện có thể bỏ qua, mắng một tiếng liền đuổi theo.
Trì Hoan chỉ là một tiểu nữ nhân, sức lực cũng không thể bằng nam nhân, không chạy được mấy bước cánh tay liền bị nắm lại.
“Buông tôi ra!”
” Con mẹ nó, còn dám cùng lão tử động thủ! “
Nam nhân kia nắm lấy tay cô liền kéo về một hướng nào đó, nguyên bản gương mặt còn có thể xem là bình thường bởi vì cười lạnh mà lộ ra dữ tợn xấu xí: “Trì Hoan, lần trước tôi đã nói với cô, cô tốt nhất bảo đảm người ba Thị trưởng của cô một mực được thế, bằng không đợi ngày nào đó cô giống như Sở Tích không còn là đại tiểu thư rồi, lão tử bảo đảm cô so với cô ta còn thảm hơn!”
Người này cô không nhớ rõ, nhưng những lời này Trì Hoan là mơ hồ nhớ, chính là lần trước tại 1999, một trong những người khi dễ Sở Tích.
Xã hội giàu nghèo này, theo Trì Hoan, cơ bản chia làm hai loại.
Một loại là giống như Đường Việt Trạch. Cái loại này, mặc dù thích chơi, nhưng ít ra không thiếu dạy dỗ cơ bản cùng tư chất, lại bởi vì có tài nguyên tốt nhất nên trình độ học vấn đến năng lực khắp mọi mặt đều rất tốt.
Loại thứ hai là những người chơi bởi lêu lổng, tất cả tài nguyên đều đem ra ỷ thế hiếp người, bắt nạt kẻ yếu.
Trì Hoan còn ngồi trên xe ngẩn người, Nhạc Lâm cũng đã kéo cửa ra ngồi vào ghế phó lái.
“Kha Kha, tôi muốn đi 1999 báo cáo chiến tích, hôm nay không có lái xe đến, cô có thể hay không thuận tiện đưa tôi một chuyến.”
An Kha nghiêng đầu hỏi người đằng sau:”Trì tiểu thư.”
“Oh, ” Trì Hoan gượng gạo nặn ra nụ cười: “Dĩ nhiên có thể.”
Xe khởi động, Trì Hoan mím môi cúi đầu.
Một lúc lâu, cô mới nắm túi trên tay, nhỏ giọng hỏi: “Nhạc luật sư.”
Nhạc Lâm quay đầu, cười tủm tỉm, cong cong mắt nhìn cô: “Hả?”
“Anh là… Mặc Thời Khiêm mời tới sao?”
“Hắn không có nói cho cô sao?”
Trì Hoan mím môi, ngượng ngùng nói: “Không có…”
Nhạc Lâm không nói gì thêm nữa, ngược lại câu được câu không trêu chọc An Kha đang lái xe.
Trì Hoan dựa vào cửa sổ xe, nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ suy nghĩ đến xuất thần.
Nguyên lai hắn biết chuyện của ba cô.
Nhưng hắn cái gì đều không nói với cô.
Cô cũng không biết hắn rốt cuộc là có ý gì.
Trì Hoan vui mừng từ từ cắn môi… Hắn đã đi rồi sao?