Vợ Yêu - Tổng Giám Đốc Phóng Ngựa Tới Đây
Chương 863 : Thế giới kỳ lạ - Dường như cô chưa quen thuộc thế giới này (tiếp theo)
Ngày đăng: 13:08 19/04/20
Mang tiếng là tiệc rượu nhưng không phải thật sự mời mọi người đến uống rượu, mà chỉ là cái cớ cho những người có tiền này đến hội tụ khoe mẽ.
Bạch Tuyết đi cùng Nhiếp Phong một lúc, lại cảm thấy chân mình đau nhức.
Đứng bên cạnh anh, nghe anh cùng bàn luận về thị trường chứng khoán, về thương mại, tài chính, kinh tế khiến cô cảm thấy mình như người ngoài cuộc, không hiểu họ đang nói gì.
Rốt cuộc Bạch Tuyết cũng hiểu rõ tại sao trước khi vào đây, Nhiếp Phong đã dặn cô chỉ cần "mỉm cười và yên lặng" là được? Bởi vì chỉ có như vậy, cô sẽ không bị phát hiện ra mình thật sự là người "vô tri" cũng là người hoàn toàn không hợp với thế giới này.
Dường như cảm giác khuỷu tay của người phụ nữ bên cạnh mình có chút không yên, nhìn thấy chân cô bắt đầu bước một cao một thấp, Nhiếp Phong săn sóc dẫn Bạch Tuyết đến ngồi ở ghế dựa.
"Bất cứ ai đến gần, em chỉ cần giới thiệu mình là vợ chưa cưới của anh là được, còn việc khác không cần nói nhiều, hãy nhớ Die nd da n****Sóc***Là****Ta****l e q uu ydo n, che giấu tâm tình của mình thật tốt, biết chưa?" Tuy Nhiếp Phong vừa nói vừa nở nụ cười làm say lòng người nhưng thực ra anh đang dạy Bạch Tuyết phải ứng đối ra sao nếu trường hợp này xảy ra. Mọi người chung quanh nhìn cảnh này chỉ thấy đang diễn ra một màn tình cảm nồng đậm mà ấm áp giữa Nhiếp Phong và vợ chưa cưới của mình.
Đáy lòng Bạch Tuyết chợt ấm áp, ấm áp vì được anh săn sóc.
Nhìn thấy Bạch Tuyết thật lòng gật đầu, lông mày Nhiếp Phong vẫn nhíu chặt. Anh kinh ngạc phát hiện mình thật sự không nỡ bỏ đi, để cô như con nai bé nhỏ yếu đuối ngồi một mình ở đây đối chọi với bữa tiệc rượu này.
Thực tế, không có ai đang đối chọi với bữa tiệc rượu này vì ở đây hết thảy đều là những quý bà, quý ông danh gia vọng tộc, giàu có được dạy dỗ từ nhỏ khi tiến vào đối mặt với những cảnh tượng xa hoa như thế này. Họ cũng đã sớm trang bị những bộ mặt nạ cho riêng mình. Vì thế cũng không ai có thể nhận biết họ là đang thật lòng hay giả dối.
"Anh đi đi, em không sao đâu, cũng vì cổ họng em hơi đau nên cũng không để ý được người khác đang muốn nói gì." Bạch Tuyết nháy mắt nhìn Nhiếp Phong, cười híp mắt nói: "Sẽ không để anh mất mặt."
Kỳ thực, cô cảm thấy rất tội nghiệp anh, sao anh lại không mệt mỏi đây?
Nhưng thân là một phần tử trong cả quần thể này, cũng vì tập đoàn, vì chuyện thương mại nên Nhiếp Phong đành phải rời đi xã giao với thế giới giả dối đầy màu sắc này đây.
Cô không cần phải quấn quít với người đàn ông của mình, không cần anh phải nhất cử nhất động chú ý đến cô, mọi tình cảm dịu dàng đều đặt trên người cô mà cô chỉ cần trong lòng anh quan tâm cô là được. Cô là người phụ nữ độc lập, mạnh mẽ nhưng đôi lúc cũng cần anh săn sóc, xoa dịu vết thương lòng mình.
Đang lo lắng nghĩ xem lúc này mình có nên chạy trốn vào toilet hay không thì đột nhiên ánh đèn neon ở đại sảnh chợt tắt, chỉ còn sân khấu hình chữ T sáng đèn.
"Thưa các quý ông, quý bà, cuối cùng thời khắc bắt đầu tiệc rượu của tập đoàn tổ chức “Châu Bảo” đã đến”. Một MC đẹp trai tuấn lãng bước lên sân khấu, nhiệt tình nói: "Chủ tịch kiêm tổng giám đốc của tập đoàn Châu Bảo – tiên sinh Thi - đã mời mười mấy người mẫu quốc tế ưu tú nhất, trưng bày những tuyệt phẩm châu báu mới nhất ở đây. Mới quý vị thưởng thức."
Lời MC vừa dứt, Bạch Tuyết liền nghe mọi người vỗ tay nhiệt liệt ủng hộ buổi tiệc rượu này.
Một nơi đồi trụy xa hoa! Đây chính là một xã hội thượng lưu mà người bình thường vốn không thể tưởng tượng nổi.
Bạch Tuyết đứng lên, chuẩn bị đi toilet, tách mình ra khỏi bầu không khí ngột ngạt này.
Phía sau đại sảnh vang lên tiếng nhạc, đại đa số khách quý đều tập trung ở sân khấu hình chữ T chuẩn bị thưởng thức màn trình diễn trưng bày châu báu quý giá kia.
Ra khỏi toilet, Bạch Tuyết cũng trở lại sảnh lớn ở khách sạn, đi dạo một vòng mới chuẩn bị trở về phòng tiệc.
Ngay cửa thang máy ở đại sảnh, có mấy người từ bên trong bước ra, trong đó có một đôi nam nữ vừa nói vừa cười ở trước cửa phòng tiệc.
Người phụ nữ thắt cà vạt giúp người đàn ông ông kia, nhìn qua là biết không phải mối quan hệ bình thường.
Bạch Tuyết vốn định vòng qua đôi trai gái này nhưng lại cảm thấy người phụ nữ kia khá quen.
"Khi nào anh rảnh?" Người phụ nữ vỗ nhẹ lên ngực người đàn ông kia hỏi.
Hêt chương 86