Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Chương 14322 :

Ngày đăng: 15:03 19/04/20


Lăng Thiếu Nghị bắt được bàn tay của cô, tỉ mỉ hôn không ngừng từ mu bàn tay dọc theo cánh tay của cô lên trên.



“Không cần như vậy!’’ Dung Thi Âm xấu hổ đỏ mặt, thu cánh tay lại.



“Không cần? Em vừa nãy cũng không nói như vậy,chẳng lẽ anh chưa thỏa mãn em sao?’’



Lăng Thiếu Nghị rất ưa thích dáng vẻ thẹn thùng này của cô.



“Anh....Anh nói cái gì vậy? A Nghị, anh thật xấu...’’Mặt của cô trong khoảnh khắc so với nắng chiều bên ngoài còn đỏ hơn.



Dù sao, cô cũng không thừa nhận, nghĩ đến mình vừa phóng đãng như thế,cô hận không tìm được cái lỗ chui vào.



“Anh rất xấu sao? Mới vừa rồi trong miệng em cũng không phải nói như vậy!’’



Ngón tay Lăng Thiếu Nghị vuốt ve bờ môi của cô,có chút sưng, nhưng lại mê người đến khác thường,thật nhanh trộm hương một cái, nhìn Dung Thi Âm cười ha hả.



Anh hỏi như thế,chẳng qua là muốn trêu chọc cô thôi.



Đáp án, anh từ trên gương mặt đỏ ửng và thân thể mềm mại của cô đã thấy được, huống chi, anh rất tự tin với năng lực của mình...



Nhìn Lăng Thiếu Nghị cười xấu xa,Dung Thi Âm biết mình lại bị anh đùa bỡn!



“Anh...’’



Nhíu nhíu mày,một ý tưởng trong đầu Dung Thi Âm lóe lên, bỗng nhiên nghĩ ra một phương pháp rất tốt.



Hài lòng, che miệng len lén cười, sau đó lật người bò lên thân thể Lăng Thiếu Nghị,đè anh dưới thân.



“Em muốn làm gì?’’



Lăng thiếu Nghị thấy động tác của cô cũng không cảm thấy sợ hãi, chỉ là tò mò,cực kỳ tò mò.



Dung Thi Âm không nói hai lời, cúi đầu hung hăng cắn trên cổ anh một cái...



“Ưmh....’’
Lăng Thiếu Nghị thấy ánh mắt cô lóe lên, càng thêm kiên định suy đoán của mình không sai.



Dung Thi Âm hạ mắt, tựa hồ như đang suy nghĩ,nhưng mà, mộ lát sau, cô càng ôm chặt anh, liều mạng lắc đầu nói:



“Không có gì...’’



Cô vẫn không có dũng khí đi chứng thực với anh,suy nghĩ một chút là được rối, thật ra thì...



Cô sợ nghe được suy nghĩ trong nội tâm mình là sự thực, nếu đúng là như vậy,cô không biết mình nên đi nơi nào.



Vậy mà, Lăng Thiếu Nghị không cho cô cơ hội trốn tránh, nâng khuôn mặt nhỏ của cô lên,giọng điệu kiên định hỏi:



“Âm Âm, nói cho anh biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?’’



Tối hôm qua vẫn còn tốt,thế nào hôm nay lại không bình thường rồi?



Nhìn nét mặt của cô, anh biết là cô sợ hỏi đi.



“Em....’’



Dung Thi Âm muốn nói lại thôi,khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú có chút do dự bất định,lúc cô chống lại tròng mắt đen sáng ngời như ngôi sao trên trời của Lăng Thiếu Nghị thì lần nữa nuốt xuống những lời đã đến bên môi...



“A Nghị...’’



Cô lấy hết dũng khí, hỏi từng câu từng chữ.



“Trừ em ra, anh có....Yêu người phụ nữ nào khác không?’’



Cô vừa nói xong, bàn tay đang vuốt tóc cô của Lăng Thiếu Nghị rõ ràng liền dừng lại một chút,giữa hai lông mày cau lại, Dung Thi Âm có thể cảm nhận được rõ ràng, trong nháy mắt đó anh giật mình cứng ngắc,lòng của cô....nhanh chóng hạ xuống!



“Tại sao lại hỏi như vậy?’’



Phút chốc, con ngươi anh lấy lại ý cười,nâng cằm cô lên, con ngươi sáng như đuốc chiếu sáng lòng cô.



“Là chị Kim nói cái gì đó với em phải không?’’



Thông minh như anh, làm sao không đoán được, nơi này ngoài anh và cô ra chính là người làm,những người khác đều là người mới,chỉ có chị Kim là người cũ, tính cách ngay thẳng mà tùy tiện,tự nhiên trong lúc lơ đãng sẽ tiết lộ ra một số chuyện liên quan đến anh.



Chỉ là....Anh tò mò không biết chị Kim đã nói cái gì với cô?



Dung Thi Âm nghe xong, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn đỏ thắm bỗng trở lên tái nhợt,cô cảm thấy máu toàn thân đang chảy ngược,nhìn phản ứng của anh, cô liền nghiệm chứng được phần lo lắng trong lòng....



“Nói như vậy, trong lòng anh, thật sự còn tồn tại một người phụ nữ khác, phải không?’’



Cô cố nén thân thể đang phát run, con ngươi cũng không dám nhìn anh,tâm đột nhiên đau xót, tựa như đang khóc lóc và rỉ máu.