Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Chương 679 : Giải phóng nỗi đau

Ngày đăng: 15:00 19/04/20


Ánh sao chiếu những tia sáng xuống căn phòng ngủ, khiến căn phòng trở nên tĩnh lặng và dịu dàng.



Lăng Thiếu Đường bế Kỳ Hinh lại bên giường, đang chuẩn bị nhẹ nhàng đặt cô xuống…



Có thể do Kỳ Hinh vừa mới thích ứng được với độ ấm và tư thế này, tự dưng thay đổi khiến cô cảm thấy không quen.



- Ưm…



Bàn tay cô bỗng bắt lấy cánh tay Lăng Thiếu Đường, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn dán chặt vào cánh tay anh, dường như luyến tiếc phải rời xa sự ấm áp và hơi thở quen thuộc này.



Hành động của Kỳ Hinh làm hòa tan sự lạnh lẽo của Lăng Thiếu Đường, sự yêu chiều ngập tràn trong mắt anh.



Anh nhẹ nhàng nằm xuống như sợ cô sẽ tỉnh lại, sau đó ôm Kỳ Hinh vào lòng.



Dường như cảm thấy yên bình, hàng lông mày đang nhíu chặt của Kỳ Hinh dần giãn ra.



Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vô thức dựa sát vào lồng ngực ấm áp của Lăng Thiếu Đường, cơ thể xinh đẹp cũng dính chặt vào thân hình cường tráng của anh.



Lăng Thiếu Đường đột nhiên cảm thấy căng thẳng.



Chết tiệt! Chỉ ôm cô thôi mà dục vọng trong anh lại rục rịch trỗi dậy.



Kỳ Hinh đang say ngủ như tìm được nơi thoải mái, khuôn mặt nhỏ nhắn cọ cọ vào ngực anh.



Cô như một con vật nhỏ khiến người khác phải thương yêu, hơi thở đều đặn cũng khiêu khích tính nhẫn nại của anh.



Chết tiệt!



Lăng Thiếu Đường không đè nén nổi bản thân mình, anh rướn người lên, hôn lên môi cô.



Cô đẹp như vậy, hơi thở của cô vừa thơm ngát và hấp dẫn.



Lăng Thiếu Đường đẩy cánh môi của cô ra, luồn đầu lưỡi vào thăm dò, cùng chiếc lưỡi mềm mại của cô chơi đùa.



- Ưm…



Kỳ Hinh rên lên một tiếng.



Tiếng kêu của cô bỗng châm lên khát vọng trong anh khiến nụ hôn của anh càng ngày càng trở nên mạnh mẽ.



- A…



Kỳ Hinh mở mắt ra, nhưng từ ánh mắt mông lung có thể thấy cô vẫn chưa tỉnh hẳn.



Là anh sao?



Hơi thở quen thuộc…



Nụ hôn dịu dàng!



Thì ra…



Cô mơ một giấc mơ thật đẹp…



Cô cứ nghĩ rằng mình đang nằm mơ…



Trong mơ, không có sự lạnh lùng, tàn nhẫn…



Trong mơ, nụ hôn của anh cũng hết sức ngọt ngào…



Trong mơ, cũng không có… An Vũ Ân…



Nụ hôn của anh khơi lên tình cảm sâu bên trong cô…



Nụ hôn và sự đau buồn như quấn lấy nhau khiến cô rung động.




Cô không hề biết những lời này đã khiến lòng Lăng Thiếu Đường nổi lên từng hồi sóng to gió lớn.



Lăng Thiếu Đường hơi rướn người lên.



Anh nhanh chóng cởi áo cô ra…



Trong nháy mắt, chiếc áo ngực như cánh bướm nhẹ nhàng rơi xuống…



Lăng Thiếu Đường cũng nhanh chóng cởi quần áo của mình, rồi kéo cô vào lòng.



Lúc này, hai người mặt kề mặt với nhau, cơ thể trắng như tuyết của cô dính sát vào cơ thể tráng kiện của anh.



Tay anh giữ chặt lấy eo cô.



Chỉ bằng một vài động tác nhanh gọn, thân hình mềm mại như ngọc của cô đã hoàn toàn lộ rõ trong mắt Lăng Thiếu Đường.



- Hinh Nhi, em thật sự đẹp quá…



Ánh mắt Lăng Thiếu Đường đầy vẻ tán thưởng.



Anh nhấc hai chân cô lên vòng qua người mình, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể cô như đang trân quý một món bảo vật.



- Em... thật sự có thể hấp dẫn anh sao?



Khi nghĩ đến An Vũ Ân, trong lòng Kỳ Hinh lại thấy đau xót.



Lăng Thiếu Đường cũng từng khen ngợi cô gái ấy như vậy sao?



Anh... có từng dịu dàng với cô ấy như thế không?



Cảm giác đau đớn xen lẫn với lửa nhiệt trong lòng, tâm trạng của Kỳ Hinh lúc này hết sức phức tạp.



- Em quả thực khiến tôi phải điên cuồng!



Ngón tay Lăng Thiếu Đường càng gia tăng thêm lực, tham lam hưởng thụ sự mềm mại của cô.



Mỗi hành động của anh đều khiến cô thở dốc.



- Nói với tôi, em đang nghĩ gì?



Lăng Thiếu Đường chú ý đến từng phản ứng rất nhỏ của cô.



Chỉ trong nháy mắt kia, sự bi thương rõ ràng hiện lên trong mắt Kỳ Hinh nhưng cô lại nhanh chóng cụp mi xuống để che giấu, áp chế những con sóng ngầm, giấu nó dưới giếng cổ sâu không thấy đáy.



Tuy cô che giấu cực nhanh nhưng anh vẫn phát hiện ra.



Kỳ Hinh nức nở, cô không muốn bị anh nhìn thấu tâm tư như thế.



- Yêu... em...



Cô sắp không chịu nổi.



Cô căn bản không ý thức được, “yêu” có rất nhiều hàm nghĩa, thứ cô muốn làm tình yêu sao?



- Được!



Lăng Thiếu Đường cúi người xuống hôn cô, giọng nói kiên định như một lời hứa hẹn..



Khi cơ thể của hai người kết hợp lại, anh liền hôn cô, lấp đi tiếng thét chói tai.



Dưới ánh đèn tường như mộng ảo, thân hình cao lớn tráng kiện của Lăng Thiếu Đường như một con báo, vẻ mặt cuồng vọng của anh lại giống hệt một con sư tử.



Kỳ Hinh như đang bám chắc lấy hạnh phúc, hai tay ôm chặt lấy bả vai rắn chắc của anh, tùy ý để anh đưa cô lên thiên đường...