Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Chương 799 : Phong ba từ cuộc gặp mặt bạn cũ

Ngày đăng: 15:01 19/04/20


- Kỳ Hinh, là cậu đấy à?



Sau lưng Kỳ Hinh vang lên tiếng nói.



Giọng nói đầy vui mừng.



Kỳ Hinh hơi ngạc nhiên, vội quay đầu lại.



Trong nháy mắt, cô bị hai cô gái khác ôm chặt lấy!



Hai cô gái này đều là bạn học cũ của Kỳ Hinh, đối xử với nhau rất tốt, một người tên là Bạch Đình Đình, người kia là Phùng Hoàn.



Hai mắt Kỳ Hinh rưng rưng nước mắt, cô không ngờ hôm nay lại có thể gặp lại nhiều bạn học cũ như thế.



- Kỳ Hinh, cậu xấu quá đấy, tốt nghiệp rồi chẳng liên lạc gì với bọn tớ cả, mấy năm qua rốt cuộc cậu làm gì vậy?



Bạch Đình Đình cố ra vẻ oán giận.



Ánh mắt Kỳ Hinh hơi tối đi, cô vội vàng lên tiếng:



- Chẳng phải giờ đã gặp nhau rồi sao? Các cậu vẫn như hồi trước, lúc nào cũng hùng hùng hổ hổ! Chẳng có dáng vẻ của một tiểu thư khuê các gì cả!



Phùng Hoàn che miệng cười.



- Đây cũng là do cậu cả thôi, sau khi gặp lại cậu nên bọn tớ mới phấn khích quá, bại lộ “nguyên hình” thôi, phải không, Hoàn Vũ?



Cô ấy liếc mắt nhìn về phía bóng dáng cao lớn của Viên Hoàn Vũ.



Ai cũng biết chuyện học trưởng Viên Hoàn Vũ thích Kỳ Hinh, cũng chỉ có Kỳ Hinh ngốc nghếch mới không biết chuyện đó, còn luôn coi anh là anh trai.



- Hoàn Vũ, Kỳ Hinh, hai người lại đây đi!



Một người người bạn học nam khác cũng tiến lên, bắt chuyện với hai người.



Bọn họ đều là thành viên của hội học sinh, chẳng qua là khác giới tính với Kỳ Hinh.



Kỳ Hinh mỉm cười, nhưng nụ cười ấy lại khiến bọn họ nhất thời bị lạc lối.



- Nào, Hoàn Vũ, Kỳ Hinh, chúng ta mau vào trong thôi!



Ôn Ân Nhan nói.



- Ôi, mau đến xem đi, ai đây nào!



Khi Kỳ Hinh và Viên Hoàn Vũ bước vào phòng tiệc, một giọng nói sắc nhọn vang lên.



Kỳ Hinh kinh ngạc, phát hiện ra người vừa lên tiếng là Hoàng Phủ Ngưng.



Cô giật mình, ánh mắt đầy nghi hoặc.



Sao cô ta lại ở đây?



Kỳ Hinh đưa mắt nhìn Ôn Ân Nhan, dù sao buổi tiệc này cũng do cô ấy tổ chức.



Ôn Ân Nhan vội bước lên rồi nói:



- Kỳ Hinh, đây là cô chủ của tập đoàn Hoàng Phủ, Hoàng Phủ Ngưng. Vì ông nội của hai nhà bọn mình có quen biết nhau nên bọn mình cũng biết nhau. Đều là những người trẻ, tới đây chơi đùa cho vui thôi!



Sắc mặt Kỳ Hinh có phần mất tự nhiên, rõ ràng cô không quên được tình hình hôm trên du thuyền.



Cô gái này thật sự rất giỏi đóng kịch.



Hoàng Phủ Ngưng nhìn ra sự ẩn nhẫn trong mắt Kỳ Hinh, cô ta ưỡn ẹo một cách cao ngạo về phía Kỳ Hinh.



- Ân Nhan, cô cũng không cần phải giới thiệu đây, tôi quen cô Kỳ đây từ trước rồi!



Ngữ khí lười nhác có chút cao ngạo của quý tộc vang lên.



- À, thì ra hai người đã quen nhau rồi, vậy thì tốt quá!




Khóe miệng Hoàng Phủ Ngưng cong lên nụ cười tàn nhẫn, cô ta đưa mắt nhìn một lượt mọi người xung quanh.



- Chẳng lẽ mọi người không biết Kỳ Hinh đã từng kết hôn sao?



Câu nói của Hoàng Phủ Ngưng hết sức nhẹ nhàng nhưng lại khiến mọi người chấn động.



Viên Hoàn Vũ cũng run lên, lập tức đưa mắt nhìn Kỳ Hinh:



- Em... em từng kết hôn? Vậy bây giờ...



Kỳ Hinh cụp mắt xuống, cô thật sự không biết phải giải thích với anh về mối quan hệ giữa cô và Lăng Thiếu Đường như thế nào.



Hoàng Phủ Ngưng hừ lạnh một tiếng, bước lên phía trước nói với Viên Hoàn Vũ:



- Nghe nói anh làm việc ở Lăng thị, vậy thì anh phải biết rằng chồng trước của Kỳ Hinh chính là tổng giám đốc Lăng Thiếu Đường của các anh!



- Cái gì?



Viên Hoàn Vũ kinh ngạc đến mức đứng không vững, lùi về phía sau mấy bước.



Mọi người xung quanh cũng nhìn Kỳ Hinh bằng ánh mắt khó tin.



Trời ạ!



Hóa ra trước đây Kỳ Hinh chính là con dâu của Lăng thị sao?



Chuyện liên quan đến đám cưới của Lăng thị bọn họ chỉ biết sơ sơ, vì lúc này tin tức về cô dâu của Lăng Thiếu Đường đều bị phong tỏa, thật không ngờ Kỳ Hinh lại chính là người đó.



Kỳ Hinh cắn chặt môi, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt Viên Hoàn Vũ rồi nói:



- Đúng, hai năm trước em đã gả cho Lăng Thiếu Đường, cuộc hôn nhân duy trì được nửa năm, sau đó thì ly hôn!



Mọi người xung quanh đều ồ lên.



Viên Hoàn Vũ ngây ngẩn, lát sau, ánh mắt dần khôi phục lại bình thường, anh ta bước lên, giữ chặt tay Kỳ Hinh:



- Anh không quan tâm, giờ em là người độc thân, cho nên anh có quyền theo đuổi em.



- Không... Hoàn Vũ, chúng ta...



Kỳ Hinh vội lên tiếng.



- Hai người không thể!



Hoàng Phủ Ngưng lạnh lùng cắt ngang lời Kỳ Hinh.



- Ngưng Ngưng, cô nói với là không đúng rồi. Giờ Kỳ Hinh là người độc thân, Hoàn Vũ theo đuổi Kỳ Hinh là chuyện bình thường.



Ôn Ân Nhan lên tiếng thay Kỳ Hinh.



- Hừ! Đúng là nực cười! Không tin ư, không tin thì các người có thể hỏi Kỳ Hinh!



Hoàng Phủ Ngưng cong môi nở nụ cười trào phúng.



Ánh mắt Viên Hoàn Vũ đầy sốt ruộ, anh ta cúi người nhìn Kỳ Hinh:



- Kỳ Hinh, cho anh một cơ hội được không? Anh nhất định sẽ đối xử tốt với em!



Kỳ Hinh chỉ muốn ngất đi cho xong, trong lòng cũng hết sức hoang mang.



- Không, Hoàn Vũ, chúng ta... chúng ta thật sự không thể!



Cô hơi sợ hãi.



- Tại sao? Tại sao em phải nghe theo lời cô ta?



Viên Hoàn Vũ sốt ruột đến mức phát điên, anh ta bóp chặt lấy bả vai Kỳ Hinh.