Với Em, Đâu Chỉ Là Rung Động

Chương 26 :

Ngày đăng: 11:55 30/04/20


Edit: Hướng Dương



Hôm nay mới là thứ ba, phải đến thứ sáu hai người mới có thể gặp nhau, sau một ngày làm việc Tống Duẫn Hành hết bận rộn, rất muốn nghe giọng nói của vợ mình, tốt cho việc giảm bớt mệt mỏi.



Hai người nói về những chuyện xảy ra trong hai ngày gần đây, chuyện công việc của Tống Duẫn Hành khô khan vô vị, ngoại trừ liên tục họp hành ra thì chính là những dự án hợp tác. Gần đây Tống thị đang chuẩn bị mở một buổi đấu giá từ thiện, ông cụ Tống rất coi trọng dự án lần này, đặc biệt dặn dò Tống Duẫn Hành làm việc cẩn thận.



So với anh, sinh hoạt của Khương Tri có vẻ đơn giản hơn rất nhiều, hai ngày nay cô đều huấn luyện quân sự, gương mặt đã rám nắng không ít, ra ngoài không dám tháo mũ xuống, hai gò má và trán đã thành hai màu sắc khác biệt.



Khương Tri sờ sờ mặt theo bản năng, nhỏ giọng nói: "Hiện tại có thể em đen lắm, anh có ghét bỏ không?"



Tống Duẫn Hành nghe xong đuôi mắt nhẹ nhàng giương lên, đôi môi ẩn chứa ý cười: "Nếu như đen thành than thì anh cũng không thích đâu."



Khương Tri yên lặng, cúi đầu, mũi chân rảnh rỗi đá qua đá lại viên sỏi, "Thật sao?"



Tống Duẫn Hành trầm giọng: "Giả đó." Vốn còn muốn đùa thêm một chút, nhưng nghe cô khẽ khàng hỏi lại một câu, Tống Duẫn Hành lập tức đầu hàng,



Nghe vậy, Khương Tri nhẹ nhàng cười, nói với anh chuyện huấn luyện quân sự hai ngày nay, còn nhắc tới hoa quả đóng hộp mà Từ Vi mang đến, Tống Duẫn Hành lặng lẽ nghe cô kể, cuối cùng hỏi: "Em thích ăn à?"



Nếu Khương Tri thích ăn, anh có thể bảo người mua mang tới cho cô.



Khương Tri lặng im, giọng điệu mang theo chút ngượng ngùng, chậm rãi nói: "Ý em là, đợi khi nào em rảnh sẽ làm cho anh ăn."



Hóa ra ý cô là vậy, trong lòng Tống Duẫn Hành âm thầm reo hò, hàng lông mày tràn ngập ý cười, "Vậy thứ sáu anh đến đón em, tuần này làm cho anh ăn, hửm?"



Giọng nói của anh trầm thấp nhẹ nhàng, âm cuối nâng cao, khiến cho màn đêm yên tĩnh nhiễm không khí mờ ám, Khương Tri không nghĩ nhiều, đồng ý, đợi Chủ nhật về nhà họ Tống, còn có thể làm cho Y Y và ông nội Tống ăn.



-
Đường Hương Diệc nghe bạn học của bọn họ nói, Lục Tư Nhiên không chỉ có giá trị nhan sắc cao mà hơn nữa còn là một siêu cấp học bá, là thủ khoa khối khoa học tự nhiên của tỉnh W năm nay, vì thế nên vừa vào trường đã là người nổi tiếng.



Đường Hương Diệc tiếp tục nói: "Nghe nói người này thi đại học môn toán được điểm tối đa, không biết là đầu óc hoạt động kiểu gì nữa."



Nói tới chuyện toán học, trái tim Đường Hương Diệc liền lạnh lẽo, cô ấy suýt soát điểm vào đại học A, cùng do thi toán thất bại, kéo tổng điểm của cô ấy xuống.



Nghe bạn cùng phòng nói vài câu liên quan tới Lục Tư Nhiên, Khương Tri mới từ từ nhớ ra, trước đây khi cô học ở trường trấn Thủy Quang, quả thật có một nam sinh họ Lục có thành tích học tập rất tốt. Gần như mỗi lần thi đều vững vàng đứng nhất trong lớp, nhưng cô chỉ nghe tên chứ không biết người, càng không ngờ tới giờ hai người lại gặp nhau ở trường đại học, nói ra cũng là một loại duyên phận.



Đường Hương Diệc vừa đi vừa giúp cô phân tích: "Người này khẳng định có ý gì đó với cậu, nếu không mới quen nhau có hai ngày sau còn đưa cho cậu cả sữa bò."



Cuối cùng, cô ấy vỗ vai Khương Tri, tổng kết nói: "Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo."*



(*Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo: Ý nói không có chuyện gì mà tự dưng tỏ ra ân cần, không phải gian trá thì cũng là trộm cắp.) 



Khương Tri nghe Đường Hương Diệc phân tích rõ ràng mạch lạc như vậy, cảm thấy rất có đạo lý, người này rất có khả năng chính là "lạn đào hoa"* của cô, trong nháy mắt Khương Tri như gặp phải đại địch.



(*Lạn đào hoa: ý nói chuyện tình cảm nam nữ không đứng đắn, ngoại tình, ngoài luồng.)



-



Đôi lời của Sun:



1. Định edit một lượt chương 26, nhưng đuối quá nên thôi lại chia chương, mọi người đọc dần vậy, mai sẽ có phần 2. Dạo này thật không có sức lết chương hơn 3000 chữ TvT



2. Thanh niên họ Lục vừa có tài, vừa có sắc, vừa có tuổi trẻ. Tình địch này có vẻ khá mạnh. Chỉ đáng tiếc gặp ai không gặp lại gặp đúng em gái Khương với chú Tống =)))))