Với Em, Đâu Chỉ Là Rung Động
Chương 3 :
Ngày đăng: 11:55 30/04/20
Khương Tri được Tống Duẫn Hành đưa tới biệt thự của Tống gia.
Vừa vào cửa lớn, Khương Tri mới phát hiện, nơi này rộng như sân vườn của các nhà trong thôn vậy. Có điều vườn hoa xung quanh đã được người ta cắt tỉa tỉ mỉ, không hề giống như mảnh sân vườn trồng rau của bọn họ.
Xe dừng ở tầng một, Tống Duẫn Hành ném chìa khóa cho quản gia, tay phải tự nhiên nắm lấy tay Khương Tri. Lúc chuẩn bị gõ cửa thì cửa đã bị người ở bên trong mở ra trước.
"Chú nhỏ!"
Kèm theo giọng nữ cao vút, một cô gái tóc dài ngang vai tung tăng lao ra. Trong ngực Tống Y Y còn ôm một đống đồ ăn vặt, trên người mặt áo lông in hình nhân vật hoạt hình, khuôn mặt lộ ra nụ cười tươi tắn.
Vừa nãy cô nhóc ở trong phòng ngủ nhìn thấy chú nhỏ lái xe về liền vội vàng lao xuống dưới lầu. Lúc này nhìn một nam một nữ đứng trước mặt mình, biểu cảm của Tống Y Y cứng đờ, miệng nhỏ há hốc thành hình chữ "O", nhất thời kinh ngạc đến mức ngây người tại chỗ.
Chú nhỏ của cô lại dẫn theo một cô gái về nhà, đây là tình huống gì vậy.
Đại não của Y Y vẫn còn đang hết sức vận động. Đối với phản ứng như bị sét đánh của cô cháu gái, Tống Duẫn Hành khẽ nhướng mày theo thói quen, mặt không đổi sắc, bình tĩnh nắm tay Khương Tri đi vào, thuận tiện đóng của lại, giọng điệu hờ hững: "Hôm nay cháu không đi học à?"
Tống Y Y nhắm mắt đáp bừa "vâng" một tiếng, vừa tò mò quan sát. Cô gái trước mặt này nhìn qua có vẻ còn nhỏ tuổi hơn cả cô, chú ý tới bàn tay đang nắm lấy của hai người, ánh mắt bát quái mang theo tia lửa của cô lướt lên trên.
Đây chính là có biến rồi.
Tống Duẫn Hành nhíu mày, ngón tay không nặng không nhẹ ấn lên trán Y Y một cái, "Hỏi cháu đấy."
Y Y hừ một tiếng, ôm trán, mặt mày tủi thân giải thích: "Hôm nay cháu được nghỉ."
Chú ý tới ánh mắt soi mói không hề che giấu của cô ấy, Khương Tri siết chặt vạt áo, lòng bàn tay lạnh lẽo phủ đầy mồ hôi, thấp thỏm lo sợ chào hỏi.
Y Y ở trước mặt cô cười thân thiện, ánh mắt hơi có ý tứ sâu xa khiến Khương Tri âm thầm cảm thấy sợ hãi.
Tống Duẫn Hành cởi áo khoác ra, lấy một đôi dép mới màu xanh để xuống bên chân cô. Cảm nhận được sự lo lắng của Khương Tri, anh âm thầm liếc mắt nhìn Tống Y Y, thuận miệng hạ giọng an ủi Khương Tri: "Đừng sợ, Y Y nhỏ hơn em hai tuổi, là cháu gái của anh."
Nghe thấy chú nhỏ nói cô gái này lớn hơn mình hai tuổi, Tống Y Y há miệng kinh ngạc cả nửa ngày cũng không khép lại được. Trầm mặc nhìn khuôn mặt rất có khả năng lừa dối của Khương Tri. Tại sao cô nhìn đi nhìn lại vẫn cảm thấy em gái này giống như còn chưa tốt nghiệp cấp hai nhỉ...
- ------------
Tống Duẫn Hành vừa vào tới nhà đã bị Tống lão gia gọi vào thư phòng. Tống Y Y có lòng tốt chạy theo kéo ống tay áo của chú nhỏ thật lòng dặn dò: "Ông nội nói muốn đánh gãy chân chú đấy."
Tống Duẫn Hành cong môi, theo phản xạ muốn gõ lên đầu cô nhưng đành phải kìm lại, giọng lạnh nhạt: "Quy tắc cũ."
Y Y khua tay, vẻ mặt hảo sảng: "Thành giao!"
- ------------
Ban đêm, Khương Tri lăn qua lộn lại không ngủ được. Nghe ngoài phòng có tiếng gõ cửa, cô chạy ra mở cửa, cô gái bên ngoài mặc một bộ đồ ngủ màu hồng nhạt, còn ôm theo cái gối hình tròn.
Y Y cười híp mắt chào hỏi cô: "Hai chúng ta ngủ chung được không?"
Khương Tri ngây ngốc, vội vàng gật đầu, để cô ấy đi vào.
Y Y đi vào phòng ngủ, thấy phòng ngủ hoàn toàn khác so với phong cách trước kia của chú nhỏ, "chà chà" hai tiếng, đối diện với ánh mắt tràn ngập tò mò của cô gái trước mặt.
Dù sao lúc trước Tống Duẫn Hành còn ở đây, không có bất kì ai được phép đi vào phòng ngủ của chú nhỏ. Có lần Y Y vào tìm đồ, bị Tống Duẫn Hành không nói hai lời, mặt mũi tối sầm, xách cổ như xách một con gà ném ra khỏi cửa.
Nhưng Khương Tri thì khác nha!
Vừa vào nhà đã được ở trong phòng ngủ của chú nhỏ, đãi ngộ đúng là hoàn toàn khác biệt. Tâm tình bé nhỏ của Y Y bị ai đó ném xuống đất chà đạp!
- -----------
Ban đêm, Y Y quấn quýt lấy Khương Tri tán gẫu trên trời dưới biển. Hỏi cô quen biết chú nhỏ từ khi nào. Khương Tri suy nghĩ một chút, chậm rãi trả lời: "Một năm trước từng gặp một lần."
Y Y kinh ngạc, "Hai người mới gặp nhau đúng một lần?"
Khương Tri lắc đầu một cái, ánh đèn ngủ màu cam vàng lọt vào đáy mắt cô, sáng lấp lánh như những vì sao, giọng cô nghiêm túc nói: "Thêm lần này là hai lần rồi."
Y Y tròn mắt nhìn, cảm giác vô cùng khó tin. Nghĩ tới những bức ảnh đặt trong thư phòng của chú nhỏ, có chút trầm tư.
Tác giả có lời muốn nói: nữ chính đã đủ 18 tuổi rồi, chênh lệch với nam chính 8 tuổi.
Editor cũng có lời muốn nói: Tống đại ca có chất thê nô ăn vào tận xương tủy. Chấp nhận nhường phòng ngủ của mình cho Khương Tri, thậm chí còn trang trí phòng màu hường cho cô nữa =)))) Trong thư phòng thì lén lút giấu ảnh của người ta từ hồi người ta còn là loli =)))