[Dịch] Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư
Chương 112 : Hình tượng Chiến Vô Thương
Ngày đăng: 18:51 24/08/19
Rời khỏi phòng sau Cố Phi vòng vo vài chỗ rẽ, đi tìm từng phòng một bắt đầu từ bên cạnh. Quả nhiên, ở sát vách bên cạnh thấy được năm người tinh anh đoàn.
"Biết ngay các cậu ở đây." Cố Phi nói.
"Thẳng thắn đi! Cậu và mấy đứa con gái kia tới cùng là quan hệ thế nào? Lần trước đã cảm thấy cậu rất che chở các cô ấy." Hàn Gia Công Tử nói.
"Ha ha... Chỉ là quen biết mà thôi." Cố Phi đáp.
Mọi người mặt không thay đổi tiếp tục nhìn chăm chú vào hắn.
"Là thật, ha ha." Cố Phi nói.
"Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, chống cự sẽ nghiêm trị." Mọi người đồng thanh nói.
"Xuỵt! Nhỏ giọng chút, các cô ấy còn chưa đi đấy! Biết không, các cô ấy vẫn mưu tính tìm hiểu thân phận thành viên của dong binh đoàn chúng ta. Nói là rất ngưỡng mộ."Cố Phi nói.
"Đám con gái nhiều chuyện này." Hàn Gia Công Tử cảm khái.
"Ngự Thiên, chú đi đâu hả?" Cố Phi thấy Ngự Thiên Thần Minh cực kỳ lén la lén lút mà đứng dậy.
"Không có việc gì, chỉ đi dạo..." Ngự Thiên Thần Minh nói xong liền muốn đi ra ngoài.
"Bắt hắn lại!" Hàn Gia Công Tử quát.
Chiến Vô Thương đứng dậy, đưa tay liền nhéo Ngự Thiên Thần Minh trở về chỗ ngồi.
"Các đồng chí à, là nghiệp đoàn gái đẹp nha, hiếm khi được dịp ngưỡng mộ chúng ta như thế, chúng ta không nên cho các cô ấy một cơ hội sao?" Ngự Thiên Thần Minh đau lòng nhức óc.
Mọi người cười nhạt.
"Trẻ nít..." Cố Phi theo thói quen khinh bỉ.
"Không sai, Ngự Thiên cậu rất không chín chắn." Chiến Vô Thương trầm giọng dạy dỗ Ngự Thiên Thần Minh.
Nhìn, đây mới là đàn ông trưởng thành, Cố Phi ánh mắt thưởng thức nhìn Chiến Vô Thương.
Chiến Vô Thương quay đầu lại: "Thiên Lý, tôi mặc kệ đám con gái này lai lịch thế nào, cũng không quản cậu và các cô ấy có quan hệ thế nào, nhất định muốn hỏi một chút!"
"Hỏi cái gì?" Cố Phi nói.
"Cậu chừng nào thì giới thiệu chúng ta làm quen?"
"..." Cố Phi trong phút chốc không còn từ để nói.
Sáu người trong Công Tử dong binh đoàn, Cố Phi chưa quen thuộc nhất chính là Chiến Vô Thương. Chiến Vô Thương bình thường không nói nhiều. Lặng lẽ tới, ngồi xuống, lặng lẽ đi, rời khỏi.
Nhìn từ trên góc độ tuổi tác, Chiến Vô Thương tựa hồ là một người vượt qua mọi người một bậc, Cố Phi đoán chừng ngoại trừ trò chơi hắn và mọi người không có tiếng nói chung nhiều, cho nên biểu hiện trầm mặc ít nói. Nhưng Cố Phi luôn luôn lấy Ngự Thiên Thần Minh làm vật tham chiếu, coi Chiến Vô Thương làm tấm gương sáng thành thục.
Điều này cũng không nhìn lầm. Từ trên chuyện này, cũng có thể nhìn ra hai người khác biệt.
Ngự Thiên Thần Minh là muốn lợi dụng người ta đối với hắn ngưỡng mộ, rõ ràng chỉ vì cái tâm tính trẻ con trước mắt.
Còn Chiến Vô Thương lại muốn đi con đường chính quy là thông qua Cố Phi quen biết, đây mẹ nó là mạch suy nghĩ truyền thống thân thiết.
Nhưng mặc kệ thế nào, mục đích của hai người cơ bản là giống hệt, đó chính là "tán gái" trong truyền thuyết.
"Phí công vào việc này để làm chi? Vô Thương, thừa lúc người ta bây giờ có tò mò với chúng ta, hai ta tranh thủ thời gian đi qua nói mình chính là Công Tử tinh anh đoàn. Qua lần này coi như không còn cơ hội rồi." Ngự Thiên Thần Minh vội vàng góp ý kiến.
Xem tư thái muốn cùng Chiến Vô Thương họp thành đội hoàn thành nhiệm vụ tán gái.
"Hai ngươi cùng đi?" Cố Phi nở nụ cười, nhưng đem lời muốn nói nuốt trở về trong bụng.
Kết quả Hàn Gia Công Tử không chút lưu tình nói ra tiếng lòng của Cố Phi: "Hai người vừa qua đứng đến cửa, già lại thêm già, trẻ càng thêm trẻ, không sợ người người ta nghĩ các người thành cha con?"
"Nhóm cha con tán gái? Cái xưng hô này trâu bò nha! Tôi thấy hai người có thể thử xem." Hữu Ca cũng cười.
Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh đối mặt.
"Mẹ nó ông chú chết tiệt. Cách tôi xa một chút!" Ngự Thiên Thần Minh nói.
"Mẹ nó chính thái* chết tiệt, cậu mới cách tôi xa một chút!" Chiến Vô Thương đáp.
*小正太 (tiểu chính thái) = từ tiếng Nhật: Shotaro/Shota: Bé trai. Chỉ những cậu bé/thiếu niên/ những chàng trai trẻ tuổi, ngây thơ.
"Được rồi, hai người đừng uổng phí thời gian. Đám con gái này thật sự cảm giác hứng thú chỉ có Pháp sư trong đoàn chúng ta mà thôi." Hàn Gia Công Tử nói.
"Thiên Lý! Anh muốn nuốt trọn một mình." Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh cùng nhau nhìn hầm hầm về Cố Phi.
"Vô Thương..." Cố Phi rất đau lòng mà nói, "Hình tượng trong lòng tôi về anh ngày hôm nay toàn bộ bị hủy."
"Hình tượng tuy đáng quý. Tình yêu giá lại càng cao!" Chiến Vô Thương ngâm thơ.
"Mẹ nó, tôi nên chọn Pháp sư mà!" Ngự Thiên Thần Minh hối hận chồng chất.
"Đây không phải là vấn đề chức nghiệp, đây là vấn đề phong độ." Cố Phi vỗ vỗ tên đó.
Hữu Ca không chịu nổi: "Ông trời ơi! Khiêm tốn rốt cuộc là có phải phẩm chất tốt hay không hả?"
Bên trong dong binh đoàn triển khai PK ngôn ngữ, nói móc lẫn nhau, công kích, chửi bới, khinh bỉ, mãi cho đến tiếng Kiếm Quỷ hỏi: "Thiên Lý, bảo chúng ta sang đây tóm lại có chuyện gì?"
Thanh âm nói chuyện vừa phải, nội dung cũng vô cùng bình thường, nhưng ăn nói mạnh mẽ. Mọi người vừa nghe lời này. Nhất thời an tĩnh lại, được một trận xấu hổ. Đặc biệt là Cố Phi mới vừa vòng từ chỗ các cô gái Trọng Sinh Tử Tinh kia nhẹ nhàng qua đây.
Nghiêng nhà, không phải đây chỉ có ở phái nữ sao? Chúng ta một đám đàn ông vì sao cũng có thể dính dáng đến nó, tất cả mọi người tự mình kiểm điểm.
Cuối cùng, Cố Phi lấy ra Sương Chi Hồi Ức, đưa cho Kiếm Quỷ.
"Thật cầm về." Mọi người rất đỗi ngạc nhiên.
Cố Phi cười.
"Kỳ tích đó!" Kiếm Quỷ kinh ngạc tán thán.
"Đến mức thế không?" Mọi người liếc xéo, nếu như đây là kỳ tích, Kiếm Quỷ một lần bị giết liền nổ mất. Vậy coi là cái quái gì?
"Sương Chi Hồi Ức. Tôi đến bây giờ mất ba lần, ba lần toàn bộ cầm về. Không phải là kỳ tích là cái gì?" Kiếm Quỷ cảm khái.
Bọn họ đều kinh hãi. Loại tình huống này xảy ra xác suất thấp đích xác có thể xưng là kỳ tích.
"Ba lần tất cả đều làm phiền Thiên Lý." Kiếm Quỷ nói.
Cố Phi ngẩn ra, trong ấn tượng cậu ta và mình có liên quan chỉ có hai lần nha! Suy nghĩ lại một chút, chợt bừng tỉnh, hoá ra Kiếm Quỷ cũng tính trận PK lúc mới quen biết cùng mình vào. Khi đó Sương Chi Hồi Ức của Kiếm Quỷ đích thật là bị Cố Phi đoạt mất.
Đối với chuyện này những người khác không có gì có thể cảm khái, bọn họ là người hiểu rõ thực lực của Cố Phi nhất mà nói, đối với Cố Phi cường đại đã chết lặng rồi.
Nhất là ban nãy Ngự Thiên Thần Minh giới thiệu Nguyệt Dạ linh bào và kiếm Ám Dạ Lưu Quang của Cố Phi cho mấy người xong, mọi người chỉ có thán phục thêm. Cố Phi mạnh đến nỗi hữu lý, mạnh đến nỗi vô tội.
Đối với bọn họ luôn luôn thuộc về hạng đứng đầu trình độ giới game online mà nói, bỗng có một nhân vật như vậy rõ ràng đè ép bọn họ thật khiến người ta rất khó chịu.
Nhưng cũng may người nọ là bạn bè của mọi người, với lại cũng không phải một tên làm cho người ta chán ghét, điều này để mọi người rất dễ tiếp nhận rồi.
"Chính sự nói xong, chúng ta có thể nói tiếp đám gái đẹp kia sao?" Ngự Thiên Thần Minh hỏi.
"Gái cái gì đẹp hả, lấy ở đâu nhiều gái đẹp như vậy? Cả nghiệp đoàn có 20 cô, dáng dấp xinh đẹp chỉ mấy người." Cố Phi nói.
"20 người!! Anh biết hết?" Ngự Thiên Thần Minh kinh ngạc.
"Được rồi! Tôi thẳng thắn, tôi... cũng là một thành viên của Trọng Sinh Tử Tinh." Cố Phi nói rõ ngọn ngành.
"Gì!!" Đây mới là tin tức có tính chất nổ mạnh nhất ngày hôm nay. Ngay cả Kiếm Quỷ bị giết đột ngột phản ứng mọi người cũng không có mãnh liệt như vậy.
"Nghiệp đoàn đó không phải có tiếng là chỉ lấy nữ sao?" Ngự Thiên Thần Minh nói.
"Là một sự hiểu lầm." Cố Phi tiếc nuối nói, "Tôi không cẩn thận hưởng ứng nghiệp đoàn các cô ấy, kết quả là trà trộn vào trong, nghiệp đoàn vẫn là nhân số thấp nhất, cho nên bọn họ cũng không để tôi rút khỏi."
"Trời ạ! Loại này hiểu lầm vì sao không có phát sinh ở trên người tôi? Rút khỏi? Anh làm gì muốn rút khỏi?" Ngự Thiên Thần Minh nói.
"Bởi vì nhìn các cô ấy có vẻ không hoan nghênh tôi lắm." Cố Phi đáp.
"Ừ, đây cũng là vấn đề phong độ, nếu như là tôi, tình huống kia nhất định không giống nhau." Ngự Thiên Thần Minh tưởng tượng cảm giác được bọn con gái thổi phồng ở lòng bàn tay.
Tất cả mọi người khinh thường.
"Bất quá gần đây các cô ấy nhân số đã cao hơn 21 người. Tôi đang suy nghĩ rút khỏi đây!" Cố Phi nói.
Vốn là ý niệm này đã xoá bỏ, bất quá hôm nay xảy ra xung đột với Liệt Liệt, Cố Phi thấy rằng không cần tiếp tục ở đây tiếp nữa, xem ra mình cùng một nhà con gái dường như có chỗ không tốt.
Nguyên nhân chủ yếu là trên người Cố Phi loại văn hóa thân sĩ "ưu tiên phái nữ" đó cũng không có bao nhiêu. Cái này có liên quan đến xuất thân của hắn, nhà có truyền thống lâu đời tập võ, nếp sống tương đối bảo thủ. Trong nhà rõ ràng trọng nam khinh nữ.
May mà Cố Phi là một thế hệ mới, tiếp nhận tư tưởng mới vẫn tương đối nhiều. Bất quá đến cùng hắn bản xứ đã sinh ra và lớn lên trong hoàn cảnh vẫn là như vậy, dưới mưa dầm thấm đất (thường nghe thấy nên cũng bị ảnh hưởng). Tư tưởng mới và nếp sống trung hoà, tạo thành thái độ của mình Cố Phi.
Đó là nam nữ bình đẳng tuyệt đối, đối xử phụ nữ và đối đãi đàn ông Cố Phi là xem như nhau.
Xuất thủ với nữ, Cố Phi thoạt nhìn đích xác biết có điều cố kỵ, chính là ra tay nhẹ chút. Thế nhưng không phải bởi vì đối phương là nữ. Mà là bởi vì thân thể xương cốt phái nữ yếu nhược hơn một chút.
Nếu như người Cố Phi gặp phải là một người già cả yếu ớt, sẽ có lo lắng giống vậy.
"Tại sao muốn rút khỏi!" Rất dễ nhận thấy, loại ý nghĩ đấy của Cố Phi ở trong nhận thức của Ngự Thiên Thần Minh sau khi nghe tới là hoàn toàn không thể nói lý.
"Trẻ nít, nhóc không hiểu." Cố Phi nói.
"Này!" Ngự Thiên Thần Minh tức giận.
"Nếu như không phải là rất phiền toái. Cậu khoan hãy lui." Hàn Gia Công Tử bất thình lình nói chuyện.
"Vì sao?" Cố Phi hỏi.
"Chúng ta chơi dong binh để làm ăn, đòi hỏi thật nhiều nguồn phát ra tình báo, tôi so sánh với việc mọi người dành thời gian cho việc lẻn vào các nghiệp đoàn lớn. Như chuyện lần trước, Ngự Thiên Thần Minh ở Tung Hoành Tứ Hải liền cung cấp cho chúng ta rất nhiều tin tình báo và tiện lợi, tin rằng mọi người chưa quên chứ?" Hàn Gia Công Tử nói.
Mọi người gật đầu.
"Lấy thực lực của chúng ta, vốn là muốn lẫn vào bất kỳ một cái nghiệp đoàn nào cũng sẽ không khó, chẳng qua là loại nghiệp đoàn tinh khiết nữ giới này có chút phiền phức. Thiên Lý nếu đã có điều kiện ở bên trong, liền ở lại đi!" Hàn Gia Công Tử nói.
"Đây bất quá chỉ là nghiệp đoàn nhỏ 20 người." Cố Phi nói.
"Đừng xem nhẹ. Loại nghiệp đoàn tinh khiết nữ giới này, hiển nhiên có chỗ khác đặc biệt." Hàn Gia Công Tử đáp.
Mấy người cao thủ game online mặt đều biểu cảm người từng trải gật đầu phụ họa Hàn Gia Công Tử.
"Nếu như vậy, trước hết cứ ở vậy!" Cố Phi nói.
Ngự Thiên Thần Minh liên tục gật đầu: "Anh bây giờ mau bắt tay vào làm, chính là tranh thủ thời gian dò la nghe được tình báo về 20 cô gái xinh đẹp bên trong, các loại tư liệu như chiều cao ba vòng tương đối, sau đó mau chóng trình lên."
Sắc mặt Cố Phi phát lạnh: "Đây chính là ý nghĩa tôi tồn tại ở trong nghiệp đoàn của con gái sao?"
Hàn Gia Công Tử bất đắc dĩ: "Có vài thời điểm là đúng vậy, bất quá tối thiểu bây giờ là thời đại toàn bộ tin tức, tình báo này thu thập cũng không có quá khó khăn. Nếu như là những kẻ có thâm niên. Liếc mắt liền cũng đủ hoàn thành nhiệm vụ."
"Mấy người cút đi!" Cố Phi hiển nhiên là xem thường làm những chuyện này.
"Được rồi. Không còn việc gì liền tản đi thôi!" Hàn Gia Công Tử nói.
"Đến đây, Thiên Lý. Tôi phải nói chuyện với cậu tỉ mỉ một chút!" Chiến Vô Thương tha Cố Phi đi ra ngoài.
"Chờ tôi!" Ngự Thiên Thần Minh vội vã đuổi theo.
Kiếm Quỷ cũng cầm chủy thủ thu vào túi đứng dậy.
"Cậu tính đi đâu?" Hàn Gia Công Tử hỏi.
"Luyện cấp, đàn áp phần tử cặn bã!" Kiếm Quỷ đáp.
"Đầu tiên luyện cấp, sau chuyện này suy nghĩ kỹ hơn rồi bàn sau." Hàn Gia Công Tử nói.
Kiếm Quỷ gật đầu rời khỏi.
"Còn cậu?" Hàn Gia Công Tử nhìn phía Hữu Ca.
"Vừa qua từ diễn đàn chính thu được chút gió ở trển, Thế Giới Song Song, sẽ bắt đầu chính thức đưa vào hoạt động!" Hữu Ca nói.
"Há?" Vẻ mặt Hàn Gia Công Tử khẽ động.