Võng Du Chi Dâm Đãng Nhân Sinh
Chương 34 : Ốc đảo quỷ dị
Ngày đăng: 05:31 19/04/20
Lương Tu Ngôn ngày đêm có thể nói không thể không lo lắng, mặc cho cậu mọi cách lấy lòng, Mạc Tuấn Ninh chính là chẳng ừ hử câu nào. Bởi vậy, Lương Tu Ngôn trở nên càng thêm thật cẩn thận, không cùng Hắc vân áp thành phát sinh chào hỏi, trao đổi thân thể gì cả, chỉ sợ rưới thêm dầu vào Mạc Tuấn Ninh đang bùng nổ.
Thế là, không khí giữa ba người như rơi vào khe nứt. Mỗi người đều lặng yên không nói, chuyên tâm đánh quái, thúc đẩy tốc độ cực nhanh, chỉ tiếc vẫn không thấy ốc đảo trong truyền thuyết.
Đến lúc logout, Lương Tu Ngôn tâm không cam lòng vẫn lượn qua chỗ Mạc Tuấn Ninh, lại chỉ có thể nhìn chăm chú thân thể cứng nhắc của đối phương, rồi mới chậm rãi biến trong suốt, mãi đến biến mất.
Đúng vậy, mãi đến biến mất, cũng chẳng thèm liếc mắt cậu một cái.
“Ai!” Lương Tu Ngôn nặng nề thở dài, điều ra giao diện hệ thống, lựa chọn logout.
Lương Tu Ngôn tháo xuống mũ giáp, vọt tắm rửa, ý đồ rửa trôi cảm xúc thất vọng. Nhưng cậu bi ai phát hiện, Mạc Tuấn Ninh đối cậu, tựa như là virut cảm cúm trong cơ thể, cũng không phải dựa vào uống thuốc là có thể tốt. Nó sẽ làm người ta mơ màng trầm trầm, không còn tinh lực, rồi chật đầy trong suy nghĩ đều là đối phương.
Suy nghĩ nửa ngày, Lương Tu Ngôn thật sự ngồi không yên, lấy ra di động, mở địa chỉ liên lạc, nhìn dãy số đã lâu chưa liên lạc tới mà ngẩn người.
Nội tâm rối rắm vật lộn cả buổi, cậu vẫn ấn xuống phím gọi.
Trong phòng yên ắng, chỉ nghe thấy tim cậu đang “thình thịnh” đập mãi.
“Tút……tút……”
Chờ đợi vài giây ấy mà dài như cả thế kỷ, Lương Tu Ngôn nôn nóng bất an ở trong phòng đi qua đi lại.
Nếu hắn đổi điện thoại thì sao đây? Nếu hắn không tiếp thì sao đây?
“Alo?”
Trong điện thoại đột nhiên truyền đến thanh âm nam tính, làm cho Lương Tu Ngôn trở tay không kịp, cậu mạnh đứng lại, trái tim lập tức nhảy vọt tới cổ họng.
“Alo, chào. uhm…… Là Mạc Tuấn Ninh sao? Ta là Lương Tu Ngôn.” Lương Tu Ngôn nói năng có chút lộn xộn, thanh âm cậu bởi khẩn trương mà không tự giác phát run.
Không nghĩ tới Hắc vân áp thành lại mở miệng cự tuyệt:“Từng con dẫn đến là được rồi.”
“Rất phiền toái,” Lương Tu Ngôn nói, tuy cậu rất cảm tạ ý tốt của Hắc vân áp thành, nhưng phía trước quái rậm rạp, dùng phương pháp này rất mất thời gian,“Từ từ cấp cao rồi đến nữa là được, dù sao NPC trốn không thoát.”
“Ngươi tự bảo vệ tốt bản thân là đến nơi rồi.” Hắc vân áp thành một chút cũng không quan tâm ý kiến của cậu.
Lương Tu Ngôn nhịn không được đỡ trán, người này sao lại cố chấp như thế chớ. Cậu còn muốn khuyên nữa, lại nghe Mạc Tuấn Ninh bên cạnh nói:“Từ từ, phía trước giống như có ốc đảo.”
Lương Tu Ngôn thuận theo ngón tay hắn nhìn qua, quả nhiên ở xa xa nhìn thấy một chút dấu vết xanh biếc, vất vả lâu nay cuối cùng tìm được rồi, Lương Tu Ngôn đương nhiên nhảy nhót không thôi.
Thế là, ba người hướng mảnh ốc đảo ấy tiến quân. Tuy rằng trên tốc độ so với lúc trước chậm rất nhiều, nhưng có mục tiêu thì có động lực, ngay cả Lương Tu Ngôn cũng nghiêm túc đối đãi. Tuy do cấp bậc kém hơn nhiều lắm, cậu về điểm công kích này, ngay cả phòng ngự tiểu quái đều phá không được.
Ba người cuối cùng trước lúc huyết thấy đáy bước lên mặt cỏ xanh biếc, tránh bi kịch chết đi về lại điểm sống lại.
Lương Tu Ngôn vừa thấy mặt cỏ liền lập tức xông vào, trực tiếp nằm trên mặt đất lăn lộn. Suốt mấy ngày đứng trong sa mạc, ngẩng đầu thấy hạt cát, cúi đầu gặp hạt cát, Lương Tu Ngôn cảm thấy chính mình đều nhanh thành ngốc tử.
Lương Tu Ngôn sau khi làm dơ y phục bảo bối, mới lưu luyến từ trên mặt đất đứng lên. Chờ sức sống hưng phấn qua đi, cậu mới đột nhiên ý thức được không đúng.
Nơi này thảm thực vật sum xuê, cây cối cao lớn che trời, cành dày lá rậm, hoàn toàn chặn ánh nắng phía trên, cuối cùng hiển lộ một cổ u ám.
“Nơi này có cổ quái, mọi người cẩn thận.” Lương Tu Ngôn bên nói, bên cảnh giác đánh giá chung quanh.
Từ từ! Không đúng!
Lương Tu Ngôn trong tay cầm kiếm, lấy mình làm trung tâm, từng chút từng chút dịch chuyển bước chân. Khi cậu xoay hết một vòng ba trăm sáu mươi độ, cái trán lại ứa ra mồ hôi lạnh.
Mạc Tuấn Ninh và Hắc vân áp thành thế nhưng không thấy!