Võng Du Chi Dâm Đãng Nhân Sinh

Chương 39 : Song long [3P kích h]

Ngày đăng: 05:31 19/04/20


“A a a!”



Lương Tu Ngôn chỉ cảm thấy thân thể bị cường ngạch xé thành hai nửa, đau đến không ngừng hút khí.



Mà Hắc vân áp thành cũng không thấy dễ chịu, tiểu huyệt quá nhỏ hẹp làm cho dương v*t y bị vặn có chút phát đau. Hơn nữa thấy Lương Tu Ngôn khóc thê thảm như vậy, y sợ tới mức một cử động cũng không dám, chỉ có thể quăng cho Mạc Tuấn Ninh ánh mắt cầu trợ.



Mạc Tuấn Ninh thở dài, vươn tay bộ lộng dương v*t Lương Tu Ngôn vì đau đớn mà nhuyễn xuống, nhẹ giọng an ủi cậu: “Thả lỏng, không có việc gì.”



Được Mạc Tuấn Ninh đối đãi ôn nhu như vậy, Lương Tu Ngôn càng cảm thấy chính mình vạn phần ủy khuất, dùng hai má cọ hai má đối phương, khóc không thành tiếng lên án: “Học trưởng, học trưởng…… cho hắn đi ra ngoài, được không…… Đau quá……”



Hắc vân áp thành ở bên nhìn đến bọn họ hành động vô cùng thân thiết, vốn trong lòng đã không vui, lại nghe thấy Lương Tu Ngôn nói lời này, lại tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. Y cũng học động tác của Mạc Tuấn Ninh, ở sau cổ và lưng Lương Tu Ngôn hạ xuống một chuỗi hôn môi, hỏi: “Ngươi nói, đến tột cùng là côn th*t ai bự hơn?”



Lúc này Lương Tu Ngôn đối Hắc vân áp thành ghi hận trong lòng, cố tình chọc tức y:“Đương nhiên là học trưởng.”



Loại sự tình này liên quan đến mặt mũi tôn nghiêm nam nhân, mặc cho ai đổi thành Hắc vân áp thành cũng đều sẽ tức hổn hển. Y một ngụm nặng nề cắn lên vai Lương Tu Ngôn, nói: “Thời điểm bị ta thao, là tên nào nói thứ đó vừa bự vừa thô?”



Nghe thấy đối phương nói trắng ra như vậy, Lương Tu Ngôn lập tức đỏ bừng mặt, vùi đầu trong lòng Mạc Tuấn Ninh, lại quên mất tư thế bọn họ hiện tại, cậu thẹn thùng cùng tránh né, chỉ bị đối phương xem như là một loại tán tỉnh.



Quả nhiên, cậu cảm giác được côn th*t an an phận phận trong cơ thể đột nhiên bắt đầu trừu sáp rất nhỏ, làm cho Lương Tu Ngôn không hề chuẩn bị bật tiếng kinh hô.
Không bao lâu, Lương Tu Ngôn đã bị thao toàn thân co rút, thét chói tai muốn bắn ra, lại đột nhiên trước mắt một trận chớp lên.



Lương Tu Ngôn mở to mắt, phát hiện mình đã bị đá ra trò chơi, đương nhiên phi thường tức giận, dù sao cảm giác cao trào bị miễn cưỡng đánh gãy một chút cũng không dễ chịu. Cậu tháo  mũ giáp xuống, lên mạng tính tìm GM trách cứ.



Chọn mở trang chủ quan võng trò chơi, đập vào tầm mắt chính là thông báo trò chơi to đùng.



“Bản trò chơi hôm nay tiến hành hệ thống đổi mới, một tuần sau sẽ mở lại, xin đông đảo người chơi kính xin chờ đời.”



Lương Tu Ngôn thế mới đột nhiên nhớ tới trong trò chơi quả thật nghe thấy hệ thống nêu lên thanh âm đổi mới, chẳng qua sau đó bị hai tên cầm thú kia quấy rối,  quên mất tiêu.



Vừa nhớ đến hình ảnh dâm mĩ vừa rồi, Lương Tu Ngôn không khỏi lại một trận mặt đỏ tim đập.



Không được! Lương Tu Ngôn vẫy vẫy đầu, đem ý nghĩ dâm loạn trong đầu quăng rớt, đem lực chú ý một lần nữa tập trung lên đời thực.



Từ lúc từ chức đã một khoảng thời gian, tiền để dành cũng không còn nhiều, hiện tại nên thử tìm việc lần nữa, bằng không thì thật sự phải miệng ăn núi lở (như câu “núi vàng cũng cạn”).



Thế là, Lương Tu Ngôn nhanh chóng tắt trang trò chơi, mở ra các trang web đại thông báo tuyển dụng bắt đầu gửi lý lịch sơ lược.