Võng Du Chi Dâm Đãng Nhân Sinh
Chương 41 : Đề phỏng vần của học trưởng [ thí nghiệm H ]
Ngày đăng: 05:31 19/04/20
“Đầu tiên, xin hỏi Lương Tu Ngôn tiên sinh,” Mạc Tuấn Ninh vừa nói, vừa kề sát hôn lên mặt cậu, rồi mới bắt đầu chậm rãi dời xuống,“Vì sao mấy ngày nay vẫn không có gọi điện cho ta vậy?”
“Ta…… Ta……” Mặt bị đầu lưỡi ẩm ướt tinh tế liếm qua, Lương Tu Ngôn cả người nổi da gà, quay đầu đi muốn tránh. Nhưng cậu mới vừa nghiên qua bên, liền nhận được ánh mắt sắc bén Mạc Tuấn Ninh phóng tới. Lương Tu Ngôn phát hiện cậu hiện tại nhìn thấy Mạc Tuấn Ninh cười thì liền sợ hãi, nhìn thấy hắn nhíu mày thì liền cam chịu. Đành phải dâng môi đến bên miệng hắn, hạ xuống vài nụ hôn khẽ, xem như lấy lòng.
Mạc Tuấn Ninh vậy mới vừa lòng, không chút khách khí hưởng dụng món mỹ thực dâng lên.
“Ô……” Lương Tu Ngôn không dự đoán được đối phương lại trực tiếp xâm nhập, nhất thời khẩn trương trở tay không kịp. Dù sao game là game, hiện thực là hiện thực, này đặt vào trong hiện thực, chính là nụ hôn đầu của cậu a!
Mạc Tuấn Ninh cảm giác được thân thể người trong lòng rõ ràng cứng ngắc, không khỏi bật cười, buông cậu ra, nói:“Đứa ngốc, thả lỏng, hô hấp, muốn nghẹn chết chính mình hử?”
“Hừ.” Lương Tu Ngôn bĩu môi, tỏ vẻ khó chịu, ăn đậu hủ lão tử vậy mà còn dám khinh lão tử không kinh nghiệm! Lão tử trung học cố vùi đọc sách không hiểu biết, chờ đại học hiểu biết rồi kết quả nữ sinh đều chui qua bên ngươi, ngay cả đối tượng luyện tập cũng chả có.
Mạc Tuấn Ninh dường như nhìn ra tâm tư nhỏ bé của cậu, đặt lên môi cậu một nụ hôn khẽ, ra vẻ giải thích: “Vậy sau này đều theo ta luyện tập, được không?”
Thanh âm ôn nhu thấp trầm tại không gian nhỏ hẹp này lộ vẻ ám muội mơ hồ, khuôn mặt đẹp trai tại dưới ánh đèn toilet mờ ảo, có vẻ vô cùng nhu hòa, đôi mắt mê người không hề chớp chăm chú nhìn mình, cơ hồ hút linh hồn của chính mình vào đấy. Lương Tu Ngôn tựa như nghe thấy trong trái tim mình có chú nai con chạy nhảy, đang đập “thình thịch thình thịch”.
Một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước như vậy, ấy mà càng thêm tiếp xúc thân mật khiến người ta động tình không thôi. Chẳng qua một câu thổ lộ ấy thôi, liền dễ dàng làm cho cậu cả người nóng lên, mặt nóng ran, đầu óc choáng váng, không thể suy nghĩ, xuất hiện đủ loại bệnh trạng khi phát sốt mới có.
Cậu tựa như một đứa ngốc gật đầu, bản thân hèn mọn như con kiến dưới lòng bàn chân của đối phương, tùy ý đối phương vẫy thì đến vung thì đi, lại cam tâm tình nguyện.
“Học trưởng…… Không cần khi dễ ta nữa ……”
Lương Tu Ngôn mở miệng cầu xin tha thứ, lại không biết chính mình hai tròng mắt ướt át, càng kích khởi dục vọng thi ngược của nam nhân.
Mạc Tuấn Ninh liếm lộng vành tai của cậu, ghé vào lỗ tai cậu thân mật: “Mấy ngày nay có nhớ ta chứ?”
Lương Tu Ngôn gật gật đầu, cậu cắn chặt môi dưới, lo lắng cho mình lại bởi vì khoái cảm thân thể mà phát ra rên rỉ làm người ta mặt đỏ tim đập.
“Có nhớ ta rồi tự an ủi không?”
Lương Tu Ngôn chỉ cảm thấy truyền vào tai mình là thanh âm của ác ma, rõ ràng đáp án đều đã viết trên giấy, hiện tại chẳng phải biết rõ còn cố hỏi để cậu trả lời mấy vấn để bối rối này.
Nam nhân cũng không thèm buông tha cậu, tiếp tục ghé vào lỗ tai cậu dùng giọng nói ôn nhu mị hoặc cậu:“Có hay không nhớ ta như thế nào hôn thân thể của ngươi, rồi mới vuốt ve thân thể của chính mình? Có hay không nhớ ta như thế nào đâm thủng tao huyệt của ngươi, rồi mới luồn ngón tay vào trong chính mình khuấy đảo? Rồi mới tưởng tượng ta như thế nào đem tinh dịch nóng bỏng bắn vào trong tao huyệt của ngươi, cuối cùng kêu to tên của ta mà bắn ra hử?”
“ưm hừ……” Chỉ là nghe lời miêu tả dâm uế như thế, khiến cho Lương Tu Ngôn hai chân như nhũn ra, bên hông một trận tê dại. Hai tay cậu để ở trước ngực nam nhân, nhanh túm lấy áo hắn, mới giúp mình không có tê liệt ngã xuống ở trong lòng nam nhân. “Không cần nói …… Không có, ta không có……”
“Thật vậy chăng? Công ty chúng ta cũng không cần nhân viên nói dối.” Nam nhân cười khẽ nói, “Xem ra ta cần hảo hảo kiểm tra một chút.”