Võng Du Chi Dâm Đãng Nhân Sinh
Chương 9 : Học trưởng và Vương Ngữ Yên
Ngày đăng: 05:31 19/04/20
Lương Tu Ngôn cuối cùng hưởng thụ được nội dung trò chơi ước mong, có tiểu lolita đối cậu hỏi han ân cần, tha thiết tột độ, bưng trà rót nước lau mồ hôi tặng hầu bao, không có việc gì còn tiếp xúc chút da thịt. Đương nhiên Lương Tu Ngôn vẫn giữ vững trinh tiết bản thân, ai biết đây có phải Mạnh Lãng Đình lại một lần khảo nghiệm chứ.
Mà Mạnh Lãng Đình dạy cậu Mạnh Lãng mười ba kiếm dĩ nhiên là võ nghệ thượng phẩm cấp bảy, phải biết rằng trong trò chơi này võ nghệ chia làm tam phẩm thượng, trung, hạ, thượng phẩm là tối ưu, giữa mỗi phẩm lại phân từ một tới cấp chín, cấp chín là tối ưu, phẩm tướng là võ nghệ thuộc tính bản thân quyết định, mà số cấp chính là người chơi có khả năng luyện đến số cấp cao nhất. Nêu ví dụ mà nói, thượng phẩm cấp bảy nói đúng là kiếm pháp thượng phẩm, người chơi có thể luyện tới cấp bảy, nhưng không thể tới cấp chín.
Chỉ cần cậu có thể đem kiếm pháp này luyện giỏi, cho dù phối trên nội lực và khinh công thông thường, cũng có thể tiến thân vào hàng ngũ người chơi cấp cao, như vậy sau này Hắc vân áp thành liền không thể khi dễ cậu nữa.
Nhưng nghĩ đến Hắc vân áp thành, Lương Tu Ngôn trong lòng lại không hiểu sao cảm thấy mất mát.
Tuy rằng y đúng là từng cho cậu sinh hoạt trò chơi trước nay mong muốn, trong hợp ý chung quy giống thiếu một miếng, trống rỗng. Sát quái không có người che ở phía trước cho cậu cọ kinh nghiệm, không có người làm thịt nướng ngon, không ai nói móc châm chọc cậu nói cậu là đồ ngu ngốc.
Ai, Lương Tu Ngôn a Lương Tu Ngôn, chẳng lẽ mày chính là trời sinh M sao?
Lương Tu Ngôn bên đánh quái bên thở dài, không biết hồn bay tới nơi nào. Khi cậu hoàn hồn mới phát hiện chính mình thế nhưng bị dây dưa chỉ còn lại có một chút huyết.
“Hắc vân áp thành, ngươi này cầm thú, làm hại lão tử tụt cấp!” Vừa mới đối Hắc vân áp thành sinh ra một tia tưởng niệm liền lập tức biến thành cừu hận.
Lương tu Ngôn mắt thấy cường đạo một đao hạ xuống, một đạo bạch quang từ trên thân mình dâng lên.
Sống lại?
Lương Tu Ngôn nhìn xem chung quanh, phát hiện không phải đang trên trấn sống lại nha.
“Ngươi còn tại phát lăng cái gì chứ!”
Nghe được một thanh âm điềm mĩ khẽ kêu, Lương Tu Ngôn lập tức quay đầu lại, thế nhưng phát hiện ra một em mỹ nữ.
Thật!
Đây là phản ứng đầu tiên của Lương Tu Ngôn, này không thể trách cậu, tuy rằng cậu mỗi ngày đối diện tiểu lolita, nhưng dù sao ấy cũng là một NPC nha, chân thật nữa cũng chỉ là một em bé thổi phồng.
“Ngươi nhìn ta làm gì, đánh quái nha, ta là Nga Mi, không kỹ năng công kích nha.”
“Ngươi hiện tại muốn thân trang bị?” Mạc Tuấn Ninh hỏi.
“Tiền của ta chỉ đủ mua kiếm không tồi thôi,” Lương Tu Ngôn nói xong chỉa chỉa y phục của điếm tài phùng, “Muốn mua bọn họ phỏng chừng còn phải tích góp một khoảng thời gian.”
Mạc Tuấn Ninh nghĩ nghĩ, nói: “Y phục ta thật ra có biện pháp, chức nghiệp sinh hoạt của ta là tài phùng, đã muốn vọt tới cấp đại sư, hơn nữa vừa khéo lúc trước đánh được vật liệu da cấp bậc không tồi.”
“Kia sao có thể không biết xấu hổ,” Lương Tu Ngôn cự tuyệt nói, nhưng trên mặt rõ ràng viết nói mau cho ta đi mau cho ta đi.
Mạc Tuấn Ninh nhìn đến cậu thần kỳ khát vọng, không khỏi nhớ tới bộ dáng kim mao trong nhà mình khi đòi ăn, thế là theo thói quen đưa tay sờ sờ đầu của cậu, nói “Theo ta khách khí cái gì.”
Lương Tu Ngôn bị hắn hành động vô cùng thân thiết như vậy biến thành có chút ngượng ngùng, nhưng bắt người tay ngắn, cũng không thể đập lấy tay hắn được. Dù sao bị sờ sờ đầu có thể đổi kiện y phục tốt, cũng coi như đáng giá.
“Yên tâm, chờ ta có tiền nhất định đưa ngươi.” Lương Tu Ngôn vỗ ngực cam đoan.
Mặc Tuấn Ninh đem cậu đánh giá khắp từ đầu đến chân, nhăn mày lại, có vẻ có chút khó xử: “Nếu chỉ dựa vào nhiệm vụ, đại khái chờ ngươi đến 60 cấp đi.”
Kháo, Lương Tu Ngôn nhịn không được ở trong lòng rít gào, hiện tại bảng cấp bậc thứ nhất Hắc vân áp thành mới cấp 55 a, hay quả nhiên học cái chức nghiệp sinh hoạt rèn tài phùng như thế mới có tiền đồ sao!
“Bất quá cũng không phải không biện pháp khác,” Mạc Tuấn Ninh dừng một chút, cố ý kéo ham muốn của Lương Tu Ngôn.
“Cái gì?”
“Bán mình đi.”
“Ha ha, đừng nói giỡn.” Lương Tu Ngôn cười nói, tự nhiên không một suy nghĩ đi qua.
………………………….
(0) RMB là tiền nạp trong game