Võng Du Chi Diễn Kĩ Nhất Lưu
Chương 143 :
Ngày đăng: 16:33 19/04/20
Bốn người đặt phòng tại một nhà hàng bình thường trong thành phố. Nơi quá nổi tiếng dễ gặp người quen cùng đám phóng viên bám theo — dù bọn họ không để ý nhưng không muốn khiến Suất suất suất cùng Thủy Tiên hòa thượng phiền toái.
Trương Tri cùng Kiều Dĩ Hàng tới trước, thuận tiện gọi luôn đồ ăn, chậm rãi ăn đậu phộng đợi người.
Lúc Suất Chinh cùng Hồ Long Uy tới, bọn họ đang bóc vỏ lạc.
“Đói đến thế sao?“ Suất Chinh trêu ghẹo xong mới phát hiện hai người ở đây khác với mình tưởng tượng đến 50%, “Vị này là…“
“Kiều Dĩ Hàng?“ Hồ Long Uy giật mình kêu lên.
Trương Tri sớm đã nghĩ tới phản ứng của bọn họ, bình tĩnh phất tay: “Đóng cửa vào rồi nói.“
Hồ Long Uy trở tay đóng cửa rồi mở to hai mắt nhìn từ Kiều Dĩ Hàng qua Trương Tri.
Suất Chinh cũng quan sát nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh.
“Muốn ta giới thiệu không?“ Trương Tri đưa tay về phía Kiều Dĩ Hàng.
Hồ Long Uy: A, ta nhớ rồi. Tam Suất nói qua, ngươi là tống giám đốc công ty đĩa nhạc, vậy nên quen biết rất…” Hắn đột nhiên dừng lại, trên mặt lại lộ ra vẻ khó hiểu, “Nhưng hắn tới đây làm gì?”
Suất Chinh đá đá chân hắn, cười: “Kiều Dĩ Hàng trước kia cũng chơi Đùa nháo giang hồ, đến đây cùng nhau cũng bình thường.”
Trương Tri tựa hồ không muốn công bố đáp án, thản nhiên chuyển đề tài: “Thật lâu không vào game nữa, không biết Hàng Thiên Các thế nào rồi.”
Nghe đến tin liên quan đến fan mình, Kiều Dĩ Hàng len lén vểnh tai nghe.
Suất Chinh: “Vẫn còn nhưng cũng suy sụp rồi.”
Hồ Long Uy: “Bầy giờ trong game danh tiếng nhất là Mộ Dung thế gia, Thiên Đạo cùng nay không bằng xưa.”
Dù sao Trương Tri cũng từng là phó hội trưởng Thiên Đạo Hữu Thường, bỏ vào đó không ít tâm huyết, nghe tin nó suy sút cũng khó tránh trong lòng tiếc hận cùng buồn bực.
Hồ Long Uy: “Nghe đâu là do một người phụ nữ. Ôi! Thực chẳng đáng!”
Suất Chinh bóc một củ lạc, đặt vào đĩa hắn, vờ như vô ý hỏi: “Không biết Kiều Kiều Mẫn của ngươi gần đây thế nào rồi.”
Hồ Long Uy ăn lạc thiếu chút nữa cắn phải ngón tay, u oán nhìn hắn: “Lâu như vậy rồi sao vẫn còn nhắc lại?”
Suất Chinh cười không nói gì.
Hồ Long Uy thấp giọng: “Ta đã đưa ID của Thủy Tiên hòa thượng cho nàng, cũng xóa sạch tất cả ảnh chụp, sạch sẽ hết rồi còn gì.”
“Nhưng ta lại thấy trong USB còn một tấm.”
“… Chắc là quên chưa xóa.”
“Không phải nghĩ muốn phục hồi lại?”
“Đương nhiên không phải.”
Hồ Long Uy câm nín rồi.
Hết người này phát tác đến người kia phát tác.
Trương Tri: “Ngươi có nhiều đối tử như vậy sao không lấy đôi nào?”
Kiều Dĩ Hàng: “Không thấy.”
“Đó là vì ngươi chỉ nhìn bài bản thân thôi.” Mấy giáo viên tiếng Trung của hắn đều coi mạt chược như hồn dân tộc mà dạy hắn nên dù lớn lên ở Mỹ hắn rất thạo chơi mạt chược.
Kiều Dĩ Hàng kinh ngạc: “Đánh mạt chược còn có thể nhìn bài người khác sao?”
Trương Tri: “…”
Vì đối phương quá kém, Trương Tri cùng Suất Chinh đành bắt đầu công cuộc dạy dỗ.
“Nhất Điều! Có lấy không?” Trương Tri cầm bài chậm rãi đặt lên bàn.
Kiều Dĩ Hàng lắc đầu: “Ta cần Vạn Tử.”
Trương Tri quăng cho hắn ánh mắt hiểu rồi.
Suất Chinh đánh ra Đông Phong: “Đây là đôi Đông Phong! Có nhớ phải lấy.” Hắn cũng nhìn đối diện.
Hồ Long Uy thành thật: “Ta chỉ có hai Nam Phong.”
Vì thế vòng tiếp theo, Nam Phong xuất hiện.
…
La hét suốt một buổi tối, Trương Tri cùng Suất Chinh thắng gần nửa tiền cược.
Kiều Dĩ Hàng cùng Hồ Long Uy trong tình huống chiếm nhiều ưu thế, đấu đá lung tung mà thua rất nhiều.
Suất Chinh bùi ngùi: “Lần đầu tiên phát hiện muốn để người khác thắng tiền khó đến vậy.”
Trương Tri: “Ta cũng hiểu. Cuối cùng cũng biết tại sao nhiều người cần nhét vàng thỏi vào bánh trung thu mà hối lộ. Vì đó cũng là một nghệ thuật.”
Hai người nhìn nhau cười, rất có ý tri kỷ gặp nhau.
Kiều Dĩ Hàng cũng Hồ Long Uy giả câm giả điếc ngồi bên cạnh, một người ăn hoa quả, một người ngẩn người.
Từ đó về sau, bọn họ thường xuyên gặp mặt, ăn cơm, chơi bóng, đi hát… nhưng tuyệt không đụng đến bàn mạt chược lần nào nữa.
Hồ Long Uy trong game lập ra bang phái “Ăn chơi hưởng thụ“, trừ hội trưởng Bách Luyện Cương cùng phó hội Nhiễu Chỉ Nhu, hội viên có Chiến Hồn Vô Cực, Tiểu Thuyền, Đại Dương, Cự Linh Thần… Không danh tiếng gì nhưng coi như là nhà.
Sau server bị xác nhập nhưng “Ăn chơi hưởng thụ” vẫn không giải tán, tiếp tục hoạt động….