Võng Du Chi Diễn Kĩ Nhất Lưu

Chương 67 : Đàm giao dịch (thượng)

Ngày đăng: 16:32 19/04/20


Dù ở chốn đông người, danh hiệu màu tím vẫn rất nổi.



Nhất là khi vô luận đi tới đâu, Kiều Dĩ Hàng cũng thấy hai dòng chữ “Nương tử của Chiến Hồn Vô Cực“ và “Phu quân của Tiểu Thuyền“ ẩn hiện trước mắt.



[tư trò chuyện]



Thủy Tiên hòa thượng: đây là khiêu khích, tuyệt đối là khiêu khích!



Tiểu Thuyền: hả?



Thủy Tiên hòa thượng: ta mới thất tình ly hôn xong, ngươi cùng Chiến Hồn Vô Cực đã ngang nhiên ân ân ái ái trước mặt ta. Thực quá vô sỉ, vô sỉ!



Tiểu Thuyền: vì sao mỗi lần bức xúc ngươi đều kêu ca với ta nhỉ?



Thủy Tiên hòa thượng: -_-||| ngươi nghĩ ta có thể đi kêu với Chiến Hồn Vô Cực sao?



Tiểu Thuyền: …



Tiểu Thuyền: danh hiệu trên đầu ta có thể bỏ đi được ko?



Thủy Tiên hòa thượng: xóa? Sao lại muốn xóa?



Tiểu Thuyền: như lời ngươi nói đấy, quá phô trương.



Thủy Tiên hòa thượng: không thể. Đây là đạo cụ ở cửa hàng, dùng tiền thật mới mua được. Ta nhớ rõ khoảng bảy tám đồng gì đó. Tuy ít nhưng cũng là tiền a.



Tiểu Thuyền: (⊙o⊙) không phải là hồng bao rơi ra từ đèn lồng sao?



Thủy Tiên hòa thượng: nếu thực rớt ra từ đèn lồng ta đã sớm chạy đi cướp, còn ở đây lảm nhảm với ngươi làm gì.



Tiểu Thuyền: …



Thủy Tiên hòa thượng: muốn bỏ đi cũng vẫn có cách.



Thủy Tiên hòa thượng: nhưng có chết ta cũng không nói cho ngươi đâu.



Thủy Tiên hòa thượng: /(ㄒoㄒ)/~~ sẽ dẫn đến tại nạn chết người đó.



Tiểu Thuyền: ly hôn.



Thủy Tiên hòa thượng: -_-||| không phải ta nói nhé!



Tiểu Thuyền: nếu ta thực muốn ly hôn sẽ tìm ngươi  làm kẻ chết thay.



Thủy Tiên hòa thượng: ách, nếu muốn bỏ trốn cùng ta…



Thủy Tiên hòa thượng: cho ta ba ngày suy nghĩ.



Tiểu Thuyền: không, ta sẽ nói ngươi thầm mến Chiến Hồn, đeo bám cầu ta ly hôn để ngươi có cơ hội.



Thủy Tiên hòa thượng: …



Thủy Tiên hòa thượng: chết người đó. /(ㄒoㄒ)/~~



Kiều Dĩ Hàng nhìn danh hiệu tử sắc trên màn hình, càng ngày càng không vừa mắt, cảm thấy bản thân thực sự thiếu Trương Tri nhiều rồi. Nhưng trên thực tế, chút tiền ấy ở hiện thực chỉ là… rất nhỏ nhặt a!



Dù sao cũng đã lộ, hoang phí chút cũng dễ giải thích.



Hắn quyết đoán, rút thẻ tín dụng ra.
Kiều Dĩ Hàng nhìn bốn phía một chút, thấy không ai chú ý, đột nhiên ngửa ra sau, kéo áo lên lộ ra bụng dưới gày gò: “Bụng bia?”



Trương Tri: “Ừm, không phải bụng bia, là thích lộ thân.”



“…”



Kiều Dĩ Hàng buông y phục, ngồi thẳng, nghiêm túc hỏi: “Mục đích hôm nay của ngươi là?”



“Ta muốn mời ngươi tham gia hôn lễ của Trương Thức Khiêm.” Hắn thẳng thắn, Trương Tri cũng thẳng thắn.



Kiều Dĩ Hàng nghi hoặc: “Ngươi là tân lang hay tân nương?”



“… Ta là em trai của tân lang.”



“Lần đầu tôi thấy có người gọi cả tên lẫn họ anh mình.”



“Đây là điểm trọng yếu sao? ”



“Được rồi, hỏi vào vấn đề trọng điểm vậy. Sao cậu lại muốn mời tôi dự hôn lễ của anh trai cậu? ” Tuy nói là vợ chồng trong game nhưng số lần gặp trong hiện thực thì chỉ đếm trên một bàn tay. Hơn nữa, mời dự tiệc cưới chỉ cần đưa thiệp là được, cần gì phải mất công như vậy?



Trương Tri thấy hắn hồ nghi liền giải thích: “Ta muốn đang đưa ngươi đến gặp cha ta. ”



“… ”



Gặp cha hắn?



Cha hắn chẳng phải là chủ tịch tập đoàn Trương thị – Trương Phục Huân sao?



Kiều Dĩ Hàng nhớ tới những lời Cao Cần  nói về bối cảnh phức tạp của Trương Tri, thậm chí còn liên quan tới Trương Phục Mãn không khỏi thấy đau đầu.



Trương Tri nhìn mặt đã biết hắn rất không muốn: “Ngươi yên tâm, chỉ là gặp qua thôi, để hắn biết ta cũng có bằng hữu trong nước.”



Kiều Dĩ Hàng nhớ tới hắn từ nhỏ sống ở Mỹ, đột nhiên trở về chắc chắn là chưa thích ứng kịp. Như thế tính lên, tuy số lần bọn họ gặp cũng ít nhưng còn hơn người khác, có thể coi là cũng nhiều.



“Sao ngươi không tìm Suất suất suất?”



Trương Tri sửng sốt nhưng rất mau trả lời: “Hắn bận quá.”







Thực tế hắn cũng bận mà, dù thời gian vào game khá dài.



Kiều Dĩ Hàng uống ngụm nước, suy nghĩ một lát rồi nói: “Cũng không phải không được nhưng có một điều kiện.”



“Nói.”



“Ta muốn nhờ ngươi phỏng đoán tâm lý của một vai diễn.” Kiều Dĩ Hàng thấy Trương Tri nghi hoặc nhìn hắn, vội vã giải thích, “Đấy là vai trong bộ phim mới của ta. Ta vẫn chưa tìm được cảm giác chính xác.”



Trương Tri hiểu ra một chút: “Vai gì?”



“Cảnh sát nằm vùng.” Kiều Dĩ Hàng nhìn hắn, từ từ nói tiếp, “Cũng là con riêng của lão đại hắc bang.”



Trương Tri có biểu tình khó hiểu.



Kiều Dĩ Hàng vùi đầu ăn sa lát.



Đến thìa thứ ba hắn nghe thấy tiếng Trương Tri: “Thành giao.”