Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ

Chương 119 : ĐẦU LĨNH DÃ MÃ

Ngày đăng: 01:04 26/03/20

Tìm kiếm Tinh Mã Hồ chỉ là dựa vào vận khí, ta thầm than một tiếng, rồi thu hồi bản đồ Đông Phương Hành, triệu hồi [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương], tay cầm [Khô Lâu Chi Nhận] lao vào giữa đàn Dã Mã Lv 30.
Ta đành phải loanh quanh ở đây, hy vọng có cơ may vào được Tinh Mã Hồ, biết đâu đến Lv 30 lại gặp được chiến mã ưng ý, hoặc là lại tìm được Mã Vương thì lời to. Lần này đi bắt ngựa(tróc mã), nhất quyết không thể về tay không được, mà cũng may là đám Dã Mã Lv 30 này kinh nghiệm cũng khá, tiện thể ta cũng có thể luyện cấp ở đây.
Đối mặt với lũ Dã Mã vớ vẩn này, ta phát tiết hết sự buồn bực đã gặp phải do lũ Á Phong Câu gây ra. Tốc độ công kích nhanh, bạo kích thường xuất hiện, lại còn cả phòng ngự biến thái, khiến ta không có gì phải lo lắng với lũ Dã Mã Lv 30 cả.
Còn [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] của ta, mặc dù đối mặt với Á Phong Câu Lv 45, bởi vì Lv cách quá xa, không thể gây thương tổn lớn với Á Phong Câu được, nhưng mà đối với lũ Dã Mã Lv 30 lại khác, công kích đại phạm vi của [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] có tác dụng rất lớn.
[Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] bay qua bay lại trên đầu đám Dã Mã, rồi phát động những cơn lốc lớn, đánh cho đám Dã Mã tối tăm mặt mũi.
Nhìn năng lực biến thái của nó, ta dám khẳng định, nếu [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] lên Lv 30, đối phó đám Á Phong Câu kia cũng không có vấn đề gì, quả thật là không hổ danh sủng vật cấp 9, năng lực thật sự khiến ta rất hâm mộ.
"Đinh đông, chúc mừng Thạch Đầu Thành, [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] của ngươi đã đạt Lv 20, HP+ 100, MP+ 100, công kích + 80, phòng ngự + 80."
"Đinh đông, chúc mừng Thạch Đầu Thành, [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] của ngươi đã đạt Lv 20, học được kỹ năng [Ám Lôi Thiểm], học được [Phong Bạo Hấp Thụ]."
Ám Lôi Thiểm: chủ động công kích, công kích đơn thể, từ không trung triệu hồi một đạo Ám Lôi công kích địch nhân, +150 thương tổn ám hệ và 150 thương tổn lôi hệ, có 20% hiệu quả tê liệt và 20% hiệu quả lóa mắt.
Phong Bạo Hấp Thụ: kỹ năng bị động, sơ cấp, hấp thu 20% công kích phong hệ.
Vượt cấp sát quái, kinh nghiệm tăng quá nhanh, chỉ mới có 5 tiếng, trong lúc ta chăm chú sát quái luyện Lv thì [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] đã lên Lv 20, năng lực đề cao trên diện rộng, đã thế còn học được thêm 2 kỹ năng mới, đặc biệt là khi nó lên Lv 20, bỗng xuất hiện một đạo quang mang màu đen bao trùm cơ thể làm nó lớn lên rất nhiều.
[Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] sau khi lên Lv 20, nó rất cao hứng nhẹ nhàng bay lượn giữa không trung, đôi cánh cũng đã dài tới 2 mét trông rất là uy phong, mười phần khí phách, dần dần đã có dáng dấp của bá chủ không trung rồi.
Ta trong lòng vô cùng cao hứng, ngoại trừ vì [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] đã mạnh mẽ hơn, còn là vì thân hình nó đã lớn hơn nhiều, nếu cứ theo tốc độ phát triển này, [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] đến Lv 40 có thể để ta cưỡi là chuyện không xa rồi.
Thật là cao hứng!
Nhìn thấy [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] "trâu" như vậy, ta tự nhiên là vô cùng cao hứng, nhưng mà nhìn lại kinh nghiệm của mình sau năm giờ "cày", cho dù là đã sát quái vượt cấp cũng chỉ thấy tăng có 10% mà thôi, thật sự là buồn bực mà.
Cứ mỗi 10 Lv là một bước ngoặt, ví như từ Lv 9 lên Lv 10, Lv 19 lên Lv 20, Lv 29 luyện đến Lv 30, phải cần rất nhiều kinh nghiệm, hai lần trước mặc dù cũng tương tự, nhưng mà dù sao kinh nghiệm cũng ít hơn nhiều, cảm nhận không rõ rang lắm. Nhưng mà bây giờ Lv đã cao hơn nhiều, cảm giác rất rõ ràng được sự khổng lồ của kinh nghiệm cần kiếm được.
Ai! Lên tới Lv 30 thật sự là không dễ, nhưng mà ta cũng không có biện pháp nào cả, chỉ có thể càng thêm cố gắng mà thôi.
Bây giờ đã là 12 giờ đêm, ta đành rời khỏi trò chơi, Lý Đồng và tiểu muội vì ban ngày có khóa, bây giờ đã đi nghỉ rồi, ta vội vàng tắm rửa rồi nhẹ nhàng lên giường, vươn hai tay, nhẹ nhàng ôm lấy bảo bối Lý Đồng, ôm vào trong ngực.
"Phong, em còn muốn ngủ?" Ta mặc dù đã tận lực nhẹ nhàng thế nhưng vẫn làm ảnh hưởng tới Lý Đồng.
Lý Đồng ánh mắt mông lung, cảm thấy ta đang ôm nàng vào ngực, ngửi thấy một trận mùi vị nam nhân quen thuộc, khiến nàng ngẩng đầu lên sát mặt ta, cái mũi hít hít, vô cùng đáng yêu.
Lý Đồng vô cùng ngượng ngùng, càng thêm dán sát vào ngực ta, cảm thụ cơ thể tráng kiện của ta, khiến nàng không tự chủ được ôm lấy ta, khiến chúng ta vô cùng gần gũi.
"Uh, bảo bối, ngủ đi." Nhìn Lý Đồng mỹ mạo như thiên tiên, khí chất thuần khiết như thiên sứ, khiến ta vô cùng yêu thương, trong lòng tràn ngập tự hào và hạnh phúc, nhưng mà nhìn thấy vẻ mặt ngái ngủ của nàng, dục hỏa trong lòng ta bừng lên, nhưng ta không muốn quấy phá nàng ngủ, vì thế chỉ nhẹ nhàng hôn lên môi nàng, cảm thụ mùi thôm cùng với cơ thể mềm mại của nàng cũng là một loại hưởng thụ đối với ta.
"Uh."
Lý Đồng mơ mơ hồ hồ hôn nhẹ lại ta, toàn thần ỷ ôi trong lòng ta, cảm thụ hơi thở nam nhân mà nàng yêu nhất.
Ta thấy Lý Đồng như vậy, càng ôm chặt nàng hơn, sau đó hai chúng ta nhẹ nhàng tiến vào giấc mộng đẹp.
Buổi sáng ngày thứ 2, khi ta và Lý Đồng tỉnh lại, hai người chúng ta lại tiếp tục tâm sự, khiến ta cảm thấy diễm phúc của mình thật là quá lớn. Mãi đến khi tiểu muội tiến vào thúc giục Lý Đồng đi học thì nàng mới chịu rời khỏi ngực ta.
"Xú lão ca, thật hư hỏng."
Tiểu muội tự nhiên biết là ta không để cho Lý Đồng dậy, vì thế liền làm mặt giận, sau đó trèo lên người ta, tay thì "nhẹ nhàng sờ" tai ta, nhưng mà dù sao thì Lý Đồng cũng đang trong phòng, vì thế ta đành phải đẩy nàng ra để cho nàng cùng Lý Đồng đi học vậy.
Tiểu ma nữ này tuy ràng càng ngày càng lớn, nhưng mà vẫn cứ như là tiểu cô nương vậy, vì thế mỗi lần nàng làm động tác thân mật, đều khiến ta vô cùng "xúc động".
Sau khi cùng tiểu muội và Lý Đồng ăn điểm tâm, hai người các nàng đều đi học. Vì thế ta lại tiếp tục vào trong chơi, triệu hồi [Hắc Ám Bất Tử Kim Điêu Vương] sau đó tiếp tục hành trình luyện Lv gian khổ.
Một người một điêu chém giết không lâu, đột nhiên ta nghe thấy một tiếng ngựa hí rất lớn, phát ra từ hướng đàn Dã Mã, tiếng hí này kích thích đàn Dã Mã cùng hí vang, trải dài khắp thảo nguyên Á Đặc.
Thấy có tình huống, ta vội vàng nhìn về phía phát ra tiếng động, trông thấy một thớt ngựa màu đỏ rực cao lớn ở giữa đàn Dã Mã, bộ dáng cao ngạo, uy nghiêm mà lại ưu nhã, bộ lông toàn thân phát ra hồng quang nhàn nhạt, phải nói là vô cùng bắt mắt.
"Là đầu lĩnh Dã Mã hay là Dã Mã Vương?"
Ta trong lòng âm thầm đoán, sau đó chậm dãi di chuyển về phía con ngựa màu đỏ kia.