Võng Du Chi Phong Lưu Kị Sĩ
Chương 23 : MỸ NỮ VỀ NHÀ
Ngày đăng: 01:02 26/03/20
Ta lập tức sử dụng kỹ năng Mộng du thiết lập một truyền tống điểm tại tầng một Hắc thạch tháp.Có truyền tống điểm, dù ta ở nơi nào, chỉ cần sử dụng kỹ năng Mộng du sẽ lập tức được truyền tống đến nơi này.
Trong ba ngày kế tiếp, ngoại trừ về Thiên Long Thành mua huyết bình, ta đóng đô tại tầng một Hắc thạch tháp, không ngừng chém giết khô lâu binh lính và boss khô lâu đội trưởng.
Khô lâu đội trưởng là boss bình thường, cứ mỗi hai giờ load 1 lần.
Trong Vương giả, căn cứ năng lực và đặc điểm của boss, thời gian load không giống nhau. Boss cấp thấp cứ vài giờ load một lần, boss bạc thì cách ngày, boss hoàng kim cách nửa tháng, lợi hại hơn nữa thì cách một tháng. Riêng vài loại boss đặc biệt duy nhất thì sau khi bị người chơi giết sẽ không hề load. Đương nhiên, thời gian load càng lâu thì năng lực boss càng mạnh, càng dễ rơi ra trang bị tốt.
"Đinh đông, chúc mừng người chơi Thạch Đầu Thành thăng cấp, cấp bậc hiện tại là 20, tánh mạng gia tăng 10, ma pháp gia tăng 10, may mắn gia tăng 1, có 5 điểm thuộc tính có thể phân phối"
Mất ba ngày thời gian, rốt cục lên đến cấp 20, ta không khỏi cảm khái một phen: trang bị nan bạo, kim tệ nan đắc, cấp bậc nan thăng.
Trang bị nan bạo, ba ngày thời gian, ta liên tục chém giết khô lâu binh lính, mặc dù 15 cấp và 20 cấp bạch sắc trang bị rơi ra không ít, tối thiểu cũng 50 kiện, nhưng 15 cấp lam sắc trang bị mới có 23 kiện, 20 cấp lam sắc trang bị chỉ được 8 kiện. Ngẫm lại, ta nhờ cao may mắn nên tỉ lệ rơi trang bị so với người khác cao hơn không biết bao nhiêu lần mà trong ba ngày chỉ rơi được từng ấy trang bị, người chơi bình thường không cần nghĩ cũng biết. So sánh tình hình hiện tại với tân thủ thôn đích thực khác biệt rất lớn, phỏng chừng cao cấp trang bị càng khó đạt được.
Kim tệ nan đắc, ba ngày thời gian không ngừng chém giết khô lâu binh lính, hơn nữa ta mang tham lam chi giới giúp x2 tỉ lệ bạo suất kim tệ, cũng chỉ thu được 1326 kim tệ.
Cấp bậc nan thăng, liên tục chém giết khô lâu binh lính trong ba ngày cũng chỉ lên đến cấp 20, bình quân mỗi ngày chỉ thăng 2 cấp.
Cho dù như vậy, ta không có chút nào mệt mỏi hay buồn bực, mà hiểu được, ta đã thật sự thích Vương giả, đã dung nhập vào Vương giả. Vương giả mang đến cho ta những thể nghiệm chân thật, một loại nhân sinh khoái cảm mà ta chưa bao giờ trải qua.
Mặc kệ, rốt cục lên đến cấp 20, kể ra cũng đã mạnh hơn, có thể tiến vào tầng hai Hắc thạch tháp, cũng nên sớm vạch trần diện mục thần bí của tầng hai.
Lúc ta còn ở cấp 18 cũng đã tiến vào tầng hai Hắc thạch tháp, nhưng mà cương thi và hắc pháp sư ở tầng hai đều là 25 cấp quái vật, lại là quái vật chủ động công kích, cho dù cường hãn biến thái như ta, bởi vì cấp bậc quá thấp, cũng không thể nào đỡ nổi sự tiến công điên cuồng của bọn chúng, không thể làm gì khác hơn là rút lui.
Ta bây giờ đã cấp 20, về thành thay 20 cấp trang bị lần trước, giết lên tầng hai, báo thù rửa hận. Ta còn có vài món 20 cấp hoàng kim trang bị.
Trong khi đang chuẩn bị sử dụng hồi thành quyển, đột nhiên có tiếng chuông cửa, ta không thể làm gì khác hơn là rời trò chơi đi mở cửa.
"Là ai nhỉ? Không ai nói là sẽ tới a?" Ta thì thào tự hỏi.
"Lão ca, ta đã trở lại"
Ngay khi ta vừa mở cửa, một thân ảnh yểu điệu đột nhiên lao vào lòng ta, một đôi tay khiết bạch như ngọc quàng lấy cổ ta, đôi bờ mi chớp lên trên một dung nhan tuyệt mỹ, không có một tia tì vết, phảng phất như một khối ngọc được tạc tinh tế, làm cho người ta mê luyến. Đột nhiên một trận hương thơm thấm lòng người lao đến làm ta không khỏi nhanh chóng mở ra hai tay, nhẹ nhàng ôm lấy thân thể lả lướt đang ỷ ôi trong ngực.
"Tiểu muội, làm sao lại trở về lúc này?"
Cùng ta thân mật như thế, ngoài tiểu muội của ta, tiểu ma nữ Lâm Ngọc Hân, không thể là ai khác.
"Làm sao? Muội trở về cũng giật mình, chẳng lẽ không nhớ muội sao?"
Vặn vẹo trong lồng ngực ta, tiểu muội giơ hai tay muốn lắc lư đầu ta để tỏ vẻ kháng nghị.
"Nhớ, đương nhiên nhớ"
Ta mặc dù trả lời câu hỏi của tiểu muội nhưng tầm mắt hoàn toàn bị hấp dẫn, đối với câu hỏi của tiểu muội ta hoàn toàn không để tâm.
Giờ phút này trong mắt ta tràn ngập vẻ ôn nhu, si ngốc nhìn thân ảnh u tĩnh như hoa bách hợp, lúm đồng tiền xinh đẹp tuyệt luân, đường nét thanh tú như được điêu khắc, chiếc cổ trắng tựa ngọc, bờ vai mềm mại, bộ ngực sữa hơi ưỡn lên kiêu hãnh, chiếc eo nhỏ thanh nhã như liễu, vóc dáng mảnh khảnh, khoác trên người một bộ nhàn phục rộng thùng thình, tôn lên một đường cong hoàn mỹ. Text được lấy tại truyenyy[.c]om
Trong lòng ta đột nhiên trào dâng vô hạn tưởng niệm cùng ái ý, hoà với cảm giác ấm áp, tràn ngập tư vị hạnh phúc.
"Lý Đồng, như thế nào trở lại sớm vậy, không phải đã nói để huynh đi sân bay đón muội sao?"
"Uhm, ở nhà không có việc gì nên muội trở lại sớm một chút"
Hấp dẫn ánh mắt ta chính là Lý Đồng, u tĩnh như bách hợp, ấm áp tựa gió xuân.
Lý Đồng thấy ta si ngốc nhìn chằm chằm vào nàng, cùng với ngày xưa không giống nhau, trong lòng không khỏi tràn ngập ấm áp và hạnh phúc. Tuy nhiên, bị một nam nhân nhìn không chớp mắt như thế, cho dù đó là người nàng yêu, nàng cũng đã chờ đợi ánh mắt đó không biết bao lâu, giờ đây nàng cũng không tránh khỏi ngượng ngùng, e lệ cúi xuống, trên gương mặt điểm một chút màu hồng, càng khiến cho hoa nhường nguyệt thẹn.
Thấy Lý Đồng thẹn thùng, ta mới ý thức được mình thất thố, vội vàng phục hồi tinh thần, buông tiểu ma nữ Lâm Ngọc Hân ở trong lòng ra, tiếp nhận hành lý trong tay Lý Đồng, giục: "Nhanh, vào nhà đi"
"Không phải nói là đến khi khai giảng mới về sao? Làm sao mà về sớm vậy? Có chuyện gì à?"
"Còn việc gì nữa, cũng tại lão ca ngươi"
Nghe ta đặt câu hỏi, tiểu muội lập tức lên tiếng.
"Trách huynh? Có lầm hay không? Huynh hình như không có phạm sai lầm gì mà" Ta thật sự là vừa giật mình, vừa uỷ khuất.
"Đương nhiên trách huynh, huynh không biết muội và Đồng tỷ tỷ đang đi chơi vui vẻ, bởi vì cuộc điện thoại của huynh, Đồng tỷ tỷ không yên tâm nên giục muội về sớm"
"Không phải như vậy đâu, đừng nghe tiểu muội nói bậy. Muội ở nhà nhàm chán, hơn nữa trước khi vào học còn có một số việc phải xử lý nên trở lại sớm một chút"
Lý Đồng thập phần minh bạch quan hệ kỳ lạ giữa ta và nàng, nghe được câu trả lời của tiểu muội, vội vàng đến phân giải, bất quá, ta thấy rõ ràng Lý Đồng không dám nhìn thẳng vào mắt ta, hơn nữa có chút thẹn thùng, còn có một phần uỷ khuất và chờ đợi.
"Lý Đồng, thật sự là uỷ khuất cho muội rồi", ta thầm nghĩ, trong lòng chợt mông lung.
Lý Đồng luôn suy nghĩ cho ta, không muốn ta chịu áp lực. Đột nhiên trong lúc đó ta cảm giác được chính mình phi thường ngu ngốc, khiến cho ta tuyệt đại hối hận, làm cho ta đối với Lý Đồng thêm một phần tình cảm cùng trách nhiệm.
"Lão ca, huynh chẳng lẽ không có gì để nói sao?"
Thấy ta si ngốc không nói gì, tiểu muội càng nôn nóng thúc giục ta.
"Ngồi máy bay suốt ba giờ, muội thực sự đói rồi. Lâm Phong, huynh muốn ăn gì, để muội đi nấu"
Ta đang định mở miệng thì Lý Đồng đã lên tiếng trước, trên mặt hiện ra vẻ thất vọng, nụ cười ấm áp giờ đây có chút ảm đạm.
"Lý Đồng, ta..."
"Lâm Phong, đừng suy nghĩ nhiều. Mấy ngày nay chắc không ai nấu cho huynh một bữa đàng hoàng, để hôm nay muội làm vài món ngon cho huynh thưởng thức"
Ta vừa định nói thì Lý Đồng lại nói trước, ngắt lời ta.
"Tiểu muội, bây giờ vào bếp, muội muốn ăn gì?"
Tiểu muội nghe Lý Đồng hỏi, biết cơ hội do mình cố ý tạo ra đã mất, hung hăng trừng mắt với ta.
"Cá hồi sốt cà, khoai tây rán" (*)Tiểu muội báo ra món nàng thích nhất.
"Lâm Phong, ngư hương nhục ti, canh cà chua trứng, thịt thái lựu, đúng không?"
"Uhm", món ruột của ta đều bị Lý Đồng nhất thanh nhị sở, càng khiến ta thêm chú ý đến nàng.
"Lão ca, nhanh đi mua đồ ăn. Đồng tỷ tỷ, để muội giúp tỷ" Tiểu muội tự nhiên sẽ không buông tha cơ hội học làm đầu bếp.
Không phải chứ? Tiểu muội muốn làm cơm? Ngàn vạn lần không thể để tiểu muội vào phòng bếp, đó là phản ứng đầu tiên của ta.
"Tiểu muội, để ta giúp Lý Đồng, muội đi mua đồ ăn" Ta vội vàng ngăn tiểu muội lại.
Nói đến tiểu muội, một thiếu nữ thông tuệ, hoạt bát, đáng yêu, tràn đầy sức sống. Hơn nữa, nàng có vẻ ngoài động lòng người, mắt phượng mày ngài, khuôn trăng không tì vết, thật sự là tiểu mỹ nhân, sau này chắc chắn là một tuyệt thế vưu vật khuynh quốc khuynh thành. Tuy nhiên, nói về trù nghệ của tiểu muội thì ta không có cách nào chấp nhận được. "Mỹ thực" của tiểu muội đối với ta mà nói thật sự là một cơn ác mộng. Sau vài lần nếm thử món ăn do tiểu muội làm, ta dứt khoát thuê Trương a di giúp việc nhà.
Việc này cũng là tất nhiên vì tiểu muội trước kia chưa hề đụng đến việc bếp núc. Lúc cha mẹ còn sống, nàng là thiên kim đại tiểu thư, căn bản không cần lo lắng việc nhà. Mẹ phụ trách hết thảy mọi chuyện trong gia đình. Mọi sự trong nhà đều được mẹ bố trí đâu ra đấy, ta cùng tiểu muội không có cơ hội nhúng tay vào.
Sau khi mẹ qua đời, mặc dù tiểu muội nhận phụ trách nấu ăn mỗi ngày, nàng cũng cố gắng học tập trù nghệ, nhưng ta nghĩ, một khi tiểu muội học nấu ăn, ta chắc chắn là đối tượng thử nghiệm các món ăn do nàng nấu ra, như vậy không khác nào giết ta. Hơn nữa, lúc đó nàng đang ôn thi đại học, bài vở tương đối nhiều, không thể làm nàng phân tâm.
Lần này có cơ hội học nấu ăn với một cao thủ trù nghệ như Lý Đồng, tiểu muội tự nhiên không thể bỏ qua, bởi vậy phi thường chủ động.
Trong ba ngày kế tiếp, ngoại trừ về Thiên Long Thành mua huyết bình, ta đóng đô tại tầng một Hắc thạch tháp, không ngừng chém giết khô lâu binh lính và boss khô lâu đội trưởng.
Khô lâu đội trưởng là boss bình thường, cứ mỗi hai giờ load 1 lần.
Trong Vương giả, căn cứ năng lực và đặc điểm của boss, thời gian load không giống nhau. Boss cấp thấp cứ vài giờ load một lần, boss bạc thì cách ngày, boss hoàng kim cách nửa tháng, lợi hại hơn nữa thì cách một tháng. Riêng vài loại boss đặc biệt duy nhất thì sau khi bị người chơi giết sẽ không hề load. Đương nhiên, thời gian load càng lâu thì năng lực boss càng mạnh, càng dễ rơi ra trang bị tốt.
"Đinh đông, chúc mừng người chơi Thạch Đầu Thành thăng cấp, cấp bậc hiện tại là 20, tánh mạng gia tăng 10, ma pháp gia tăng 10, may mắn gia tăng 1, có 5 điểm thuộc tính có thể phân phối"
Mất ba ngày thời gian, rốt cục lên đến cấp 20, ta không khỏi cảm khái một phen: trang bị nan bạo, kim tệ nan đắc, cấp bậc nan thăng.
Trang bị nan bạo, ba ngày thời gian, ta liên tục chém giết khô lâu binh lính, mặc dù 15 cấp và 20 cấp bạch sắc trang bị rơi ra không ít, tối thiểu cũng 50 kiện, nhưng 15 cấp lam sắc trang bị mới có 23 kiện, 20 cấp lam sắc trang bị chỉ được 8 kiện. Ngẫm lại, ta nhờ cao may mắn nên tỉ lệ rơi trang bị so với người khác cao hơn không biết bao nhiêu lần mà trong ba ngày chỉ rơi được từng ấy trang bị, người chơi bình thường không cần nghĩ cũng biết. So sánh tình hình hiện tại với tân thủ thôn đích thực khác biệt rất lớn, phỏng chừng cao cấp trang bị càng khó đạt được.
Kim tệ nan đắc, ba ngày thời gian không ngừng chém giết khô lâu binh lính, hơn nữa ta mang tham lam chi giới giúp x2 tỉ lệ bạo suất kim tệ, cũng chỉ thu được 1326 kim tệ.
Cấp bậc nan thăng, liên tục chém giết khô lâu binh lính trong ba ngày cũng chỉ lên đến cấp 20, bình quân mỗi ngày chỉ thăng 2 cấp.
Cho dù như vậy, ta không có chút nào mệt mỏi hay buồn bực, mà hiểu được, ta đã thật sự thích Vương giả, đã dung nhập vào Vương giả. Vương giả mang đến cho ta những thể nghiệm chân thật, một loại nhân sinh khoái cảm mà ta chưa bao giờ trải qua.
Mặc kệ, rốt cục lên đến cấp 20, kể ra cũng đã mạnh hơn, có thể tiến vào tầng hai Hắc thạch tháp, cũng nên sớm vạch trần diện mục thần bí của tầng hai.
Lúc ta còn ở cấp 18 cũng đã tiến vào tầng hai Hắc thạch tháp, nhưng mà cương thi và hắc pháp sư ở tầng hai đều là 25 cấp quái vật, lại là quái vật chủ động công kích, cho dù cường hãn biến thái như ta, bởi vì cấp bậc quá thấp, cũng không thể nào đỡ nổi sự tiến công điên cuồng của bọn chúng, không thể làm gì khác hơn là rút lui.
Ta bây giờ đã cấp 20, về thành thay 20 cấp trang bị lần trước, giết lên tầng hai, báo thù rửa hận. Ta còn có vài món 20 cấp hoàng kim trang bị.
Trong khi đang chuẩn bị sử dụng hồi thành quyển, đột nhiên có tiếng chuông cửa, ta không thể làm gì khác hơn là rời trò chơi đi mở cửa.
"Là ai nhỉ? Không ai nói là sẽ tới a?" Ta thì thào tự hỏi.
"Lão ca, ta đã trở lại"
Ngay khi ta vừa mở cửa, một thân ảnh yểu điệu đột nhiên lao vào lòng ta, một đôi tay khiết bạch như ngọc quàng lấy cổ ta, đôi bờ mi chớp lên trên một dung nhan tuyệt mỹ, không có một tia tì vết, phảng phất như một khối ngọc được tạc tinh tế, làm cho người ta mê luyến. Đột nhiên một trận hương thơm thấm lòng người lao đến làm ta không khỏi nhanh chóng mở ra hai tay, nhẹ nhàng ôm lấy thân thể lả lướt đang ỷ ôi trong ngực.
"Tiểu muội, làm sao lại trở về lúc này?"
Cùng ta thân mật như thế, ngoài tiểu muội của ta, tiểu ma nữ Lâm Ngọc Hân, không thể là ai khác.
"Làm sao? Muội trở về cũng giật mình, chẳng lẽ không nhớ muội sao?"
Vặn vẹo trong lồng ngực ta, tiểu muội giơ hai tay muốn lắc lư đầu ta để tỏ vẻ kháng nghị.
"Nhớ, đương nhiên nhớ"
Ta mặc dù trả lời câu hỏi của tiểu muội nhưng tầm mắt hoàn toàn bị hấp dẫn, đối với câu hỏi của tiểu muội ta hoàn toàn không để tâm.
Giờ phút này trong mắt ta tràn ngập vẻ ôn nhu, si ngốc nhìn thân ảnh u tĩnh như hoa bách hợp, lúm đồng tiền xinh đẹp tuyệt luân, đường nét thanh tú như được điêu khắc, chiếc cổ trắng tựa ngọc, bờ vai mềm mại, bộ ngực sữa hơi ưỡn lên kiêu hãnh, chiếc eo nhỏ thanh nhã như liễu, vóc dáng mảnh khảnh, khoác trên người một bộ nhàn phục rộng thùng thình, tôn lên một đường cong hoàn mỹ. Text được lấy tại truyenyy[.c]om
Trong lòng ta đột nhiên trào dâng vô hạn tưởng niệm cùng ái ý, hoà với cảm giác ấm áp, tràn ngập tư vị hạnh phúc.
"Lý Đồng, như thế nào trở lại sớm vậy, không phải đã nói để huynh đi sân bay đón muội sao?"
"Uhm, ở nhà không có việc gì nên muội trở lại sớm một chút"
Hấp dẫn ánh mắt ta chính là Lý Đồng, u tĩnh như bách hợp, ấm áp tựa gió xuân.
Lý Đồng thấy ta si ngốc nhìn chằm chằm vào nàng, cùng với ngày xưa không giống nhau, trong lòng không khỏi tràn ngập ấm áp và hạnh phúc. Tuy nhiên, bị một nam nhân nhìn không chớp mắt như thế, cho dù đó là người nàng yêu, nàng cũng đã chờ đợi ánh mắt đó không biết bao lâu, giờ đây nàng cũng không tránh khỏi ngượng ngùng, e lệ cúi xuống, trên gương mặt điểm một chút màu hồng, càng khiến cho hoa nhường nguyệt thẹn.
Thấy Lý Đồng thẹn thùng, ta mới ý thức được mình thất thố, vội vàng phục hồi tinh thần, buông tiểu ma nữ Lâm Ngọc Hân ở trong lòng ra, tiếp nhận hành lý trong tay Lý Đồng, giục: "Nhanh, vào nhà đi"
"Không phải nói là đến khi khai giảng mới về sao? Làm sao mà về sớm vậy? Có chuyện gì à?"
"Còn việc gì nữa, cũng tại lão ca ngươi"
Nghe ta đặt câu hỏi, tiểu muội lập tức lên tiếng.
"Trách huynh? Có lầm hay không? Huynh hình như không có phạm sai lầm gì mà" Ta thật sự là vừa giật mình, vừa uỷ khuất.
"Đương nhiên trách huynh, huynh không biết muội và Đồng tỷ tỷ đang đi chơi vui vẻ, bởi vì cuộc điện thoại của huynh, Đồng tỷ tỷ không yên tâm nên giục muội về sớm"
"Không phải như vậy đâu, đừng nghe tiểu muội nói bậy. Muội ở nhà nhàm chán, hơn nữa trước khi vào học còn có một số việc phải xử lý nên trở lại sớm một chút"
Lý Đồng thập phần minh bạch quan hệ kỳ lạ giữa ta và nàng, nghe được câu trả lời của tiểu muội, vội vàng đến phân giải, bất quá, ta thấy rõ ràng Lý Đồng không dám nhìn thẳng vào mắt ta, hơn nữa có chút thẹn thùng, còn có một phần uỷ khuất và chờ đợi.
"Lý Đồng, thật sự là uỷ khuất cho muội rồi", ta thầm nghĩ, trong lòng chợt mông lung.
Lý Đồng luôn suy nghĩ cho ta, không muốn ta chịu áp lực. Đột nhiên trong lúc đó ta cảm giác được chính mình phi thường ngu ngốc, khiến cho ta tuyệt đại hối hận, làm cho ta đối với Lý Đồng thêm một phần tình cảm cùng trách nhiệm.
"Lão ca, huynh chẳng lẽ không có gì để nói sao?"
Thấy ta si ngốc không nói gì, tiểu muội càng nôn nóng thúc giục ta.
"Ngồi máy bay suốt ba giờ, muội thực sự đói rồi. Lâm Phong, huynh muốn ăn gì, để muội đi nấu"
Ta đang định mở miệng thì Lý Đồng đã lên tiếng trước, trên mặt hiện ra vẻ thất vọng, nụ cười ấm áp giờ đây có chút ảm đạm.
"Lý Đồng, ta..."
"Lâm Phong, đừng suy nghĩ nhiều. Mấy ngày nay chắc không ai nấu cho huynh một bữa đàng hoàng, để hôm nay muội làm vài món ngon cho huynh thưởng thức"
Ta vừa định nói thì Lý Đồng lại nói trước, ngắt lời ta.
"Tiểu muội, bây giờ vào bếp, muội muốn ăn gì?"
Tiểu muội nghe Lý Đồng hỏi, biết cơ hội do mình cố ý tạo ra đã mất, hung hăng trừng mắt với ta.
"Cá hồi sốt cà, khoai tây rán" (*)Tiểu muội báo ra món nàng thích nhất.
"Lâm Phong, ngư hương nhục ti, canh cà chua trứng, thịt thái lựu, đúng không?"
"Uhm", món ruột của ta đều bị Lý Đồng nhất thanh nhị sở, càng khiến ta thêm chú ý đến nàng.
"Lão ca, nhanh đi mua đồ ăn. Đồng tỷ tỷ, để muội giúp tỷ" Tiểu muội tự nhiên sẽ không buông tha cơ hội học làm đầu bếp.
Không phải chứ? Tiểu muội muốn làm cơm? Ngàn vạn lần không thể để tiểu muội vào phòng bếp, đó là phản ứng đầu tiên của ta.
"Tiểu muội, để ta giúp Lý Đồng, muội đi mua đồ ăn" Ta vội vàng ngăn tiểu muội lại.
Nói đến tiểu muội, một thiếu nữ thông tuệ, hoạt bát, đáng yêu, tràn đầy sức sống. Hơn nữa, nàng có vẻ ngoài động lòng người, mắt phượng mày ngài, khuôn trăng không tì vết, thật sự là tiểu mỹ nhân, sau này chắc chắn là một tuyệt thế vưu vật khuynh quốc khuynh thành. Tuy nhiên, nói về trù nghệ của tiểu muội thì ta không có cách nào chấp nhận được. "Mỹ thực" của tiểu muội đối với ta mà nói thật sự là một cơn ác mộng. Sau vài lần nếm thử món ăn do tiểu muội làm, ta dứt khoát thuê Trương a di giúp việc nhà.
Việc này cũng là tất nhiên vì tiểu muội trước kia chưa hề đụng đến việc bếp núc. Lúc cha mẹ còn sống, nàng là thiên kim đại tiểu thư, căn bản không cần lo lắng việc nhà. Mẹ phụ trách hết thảy mọi chuyện trong gia đình. Mọi sự trong nhà đều được mẹ bố trí đâu ra đấy, ta cùng tiểu muội không có cơ hội nhúng tay vào.
Sau khi mẹ qua đời, mặc dù tiểu muội nhận phụ trách nấu ăn mỗi ngày, nàng cũng cố gắng học tập trù nghệ, nhưng ta nghĩ, một khi tiểu muội học nấu ăn, ta chắc chắn là đối tượng thử nghiệm các món ăn do nàng nấu ra, như vậy không khác nào giết ta. Hơn nữa, lúc đó nàng đang ôn thi đại học, bài vở tương đối nhiều, không thể làm nàng phân tâm.
Lần này có cơ hội học nấu ăn với một cao thủ trù nghệ như Lý Đồng, tiểu muội tự nhiên không thể bỏ qua, bởi vậy phi thường chủ động.